81 Chọn một cái tửu lâu thượng đẳng nhất, Lạc Lạc nghênh ngang chuẩn bị đi vào, thì bị Hoan Hỷ kéo lại. "Tiểu thư, nơi này là tửu lâu đắt nhất kinh thành nha, chúng ta giống như.
82 "Bịch bịch bịch" mấy cái, chủ tớ Trọng Tiêu Hi hai người từ trên ghế té xuống, con chuột trắng cũng đồng thời nhảy đến trên đất, kêu “chi chi” tiếp tục đuổi theo bọn họ.
83 Trong nội đường thẩm tra, chốc lát lại xuất hiện trầm mặc quỷ dị. Quan đại nhân sau khi đánh giá Lạc Lạc, thấy nàng thần thái bất phàm, cũng không dám đoán bừa bãi.
84 Sau khi râu dê rốt cuộc rõ ràng tình hình, tức giận lúc trước giống như bóng cao su xì hơi lập tức xẹp xuống. Thương Nguyệt Vô Triệt vẻ mặt ôn hòa hạ thấp mắt nhìn râu dê: "Là ngươi muốn kiện Tiểu vương phi của ta.
85 Lạc vương phủ. Lạc Lạc nhắm mắt theo sát bước chân Thương Nguyệt Vô Triệt, hắn đi một bước, nàng cũng đi một bước, hắn đứng lại, nàng cũng đứng lại. Không phải nàng thích đi theo người này, mà là người này.
86 Ánh trăng sáng trong đem căn phòng u tối trở nên mờ ảo. Im lặng trong chốc lát, Lạc Lạc lại cảm thấy trên giường khẽ động, rồi tất cả lại khôi phục nguyên trạng.
87 Sáng sớm hôm sau, ánh mặt trời nhu hòa, mây trắng bềnh bồng xuyên qua tia nắng sáng trong, Lạc Lạc tinh thần sảng khoái đi ra cửa. Đi chưa được bao xa thì ngay một chỗ rẽ không ngờ đụng phải Thương Nguyệt Vô Triệt cùng tùy tùng của hắn.
88 Trong sân yên tĩnh, hương hoa lượn lờ. Đang lúc hoa thơm chim hót, bỗng, một ngân châm bén nhọn vút lên phá vỡ cảnh quan xinh đẹp. "Vút vút vút. . . đông đông đông.