41 Theo sự rơi xuống của thân mình, nàng bản năng dùng hai tay ôm lấy gáy của hắn, ôm chặt chết được, cơ hồ ghìm hắn mém chút nữa sặc khí. “Ngươi đáng chết, mau buông tay.
42 Vì bảo vệ tính mạng, nếu có thể khuất phục thì khuất phục. Lạc Lạc sở trường kéo căng mồm, cười ra một đóa hoa. “Vô Triệt ca ca, đương nhiên là ngươi thông minh hơn một chút, nếu không ta làm sao có thể cùng với ngươi rơi xuống đây chứ.
43 Trong cạm bẫy, một mảnh mờ mờ, chỉ có vách tường bốn bề màu bạc bắn ra phản quang nhàn nhạt. Lạc Lạc chỉ cảm thấy nhiệt độ trên môi hình như càng ngày càng cao, không biết là nhiệt độ của hắn, hay là nhiệt độ của nàng.
44 “Đúng rồi, ngươi vừa nói chút nữa sẽ có người đến cứu chúng ta, có thật không?”Nàng muốn sớm thoát khỏi tình huống này, khiến nàng cảm giác rất kỳ quái.
45 Không biết lúc đó đã trôi qua bao lâu, trong cạm bẫy ngoại trừ tiếng hít thở, không có âm thanh nào khác. Lạc Lạc bắt đầu cảm thấy mắt hơi mỏi mệt, ánh mắt của nàng từ từ nhắm lại.
46 Thượng Quan phủ. Bao phủ ở trong đêm yên tĩnh, U cư càng lộ ra vẻ vắng vẻ. Chỉ là, lúc này thỉnh thoảng truyền ra tiếng tranh chấp. “Phi Nhi, cha sẽ không mang Lạc Lạc vào cung.
47 Chuyện nhỏ?Trong lòng Thượng Quan Hành thưởng thức một chút cái từ này, lễ phép mà mỉm cười. “Chuyện của Lạc vương gia sao có thể nói là chuyện nhỏ chứ.
48 Dưới trời xanh mây trắng, cung điện hùng vĩ giống như bao phủ trong một mảnh mây trắng lửng lờ. Ngói lưu ly hùng vĩ ở dưới tia sáng lóe ra ánh sáng vàng ánh tôn quý.
49 Ánh mắt của Thương Nguyệt Vô Triệt cuối cùng dời đến trên người Lạc Lạc, cười đến càng thêm rực rỡ. Không khí của hiện trường có chút trở nên tế nhị. Có lẽ là hoàng đế tuyên bố quá đột ngột, cho dù phụ thân đại thần hay là con gái thiên kim đều không có chuẩn bị.
50 Mắt thấy tên lụa đỏ càng ngày càng đến gần, bão táp thay đổi cũng chẳng qua là như thế đi. Lạc Lạc quay đầu hung tợn mà trừng mắt về phía Thương Nguyệt Vô Triệt, hắn đang cười mỉm khóa lại ánh mắt phóng hỏa của nàng.
51 Nghe được lời nói của Tả thừa tướng, có vài người ở dưới kia nhìn nhau một cái, cảm thấy có đạo lý mà hùa theo khẽ gật đầu. Hoàng thượng suy nghĩ một chút, có chút do dự.
52 Lạc Lạc ngước đầu thật cao, tức giận nhìn khuôn mặt tuấn tú gần trong gang tấc. Thật hận không thể một tát đánh tới nụ cười đắc ý lại giả dối trên khuôn mặt hắn.
53 Trong đình, một lớn một nhỏ, một ột thấp tạo thành đường sóng đôi. Lạc Lạc siết quả đấm, ý định nhanh chóng chuyển động. Nhìn vẻ mặt của hắn không giống như đang nói đùa chút nào, cảm giác hắn cho nàng…….
54 Nhìn trong đôi mắt trong suốt thuần khiết kia của Lạc Lạc lộ rõ sự giễu cợt, vừa ngây thơ vừa tà ác. Thương Nguyệt Lưu Vân thu lại tròng mắt đen, đáy mắt xẹt qua một tia lãnh sâu.
55 Tả thừa tướng lẳng lặng mà suy nghĩ về Thương Nguyệt Vô Triệt, nhìn khuôn mặt tuấn mỹ tuyệt luân của Thương Nguyệt Vô Triệt, ánh mắt từ từ có chút trở nên sâu thẳm, mất hồn, nhu tình, tựa hồ đang xuyên thấu qua Thương Nguyệt Vô Triệt mà nhìn một người khác…….
56 Thuận thế nhìn, hắn có chút ngoài ý muốn nhìn thấy Thương Nguyệt Vô Triệt khuôn mặt trắng xanh bay vút ra ngoài. Nhìn vẻ mặt kia, hình như đang chịu đựng khổ sở lớn lao.
57 Đi tới ngoài cửa nhà vệ sinh, Lạc Lạc cách xa cái cửa kia vài bước duy trì khoảng cách mùi thùi không tới mình, sau đó nảy lên muốn nhìn vào bên trong.
58 Mùi hôi thối ngày càng gần, Lạc Lạc chỉ có thể kinh khủng trở mắt nhìn một ít phân và nước tiểu ở trước mặt. Nếu như có thể, nàng thật sự muốn bất tỉnh ngay lập tức!Cảm giác bất đắc dĩ cùng bất lực, việc duy nhất nàng có thể làm bây giờ là nhắm mắt và chờ đợi mùi thối vây quanh nàngChợt vang lên một tiếng: “Bùm Phốc——”Hình như có thứ gì bay tới, rồi đột nhiên nàng cảm thấy vùng eo bị ôm, có người nhấc nàng lênSau đó một đôi tay ôm lấy nàng, cả thân thể nàng được người ôm bay lên.
59 Trong hẻm nhỏ vắng vẻ, hai bóng người một đỏ một đen thật nhanh đi trên mái hiênCho dù bọn họ chạy trốn rất nhanh, nhưng sau lưng vẫn có người đuổi theo không dứt.
60 Ra khỏi hẻm nhỏ, Thương Nguyệt Lưu Vân đột nhiên dừng bước. Chân mày hắn nhíu chặt, ánh mắt xẹt qua một tia tàn nhẫn. “Các ngươi đi cho tiểu nha đầu kia một bài học, nhớ rõ, không được bại lộ thân phận”“Vâng” những người đó lập tức lấy ra một băng vải đen che mặt, sau đó liền nhanh chóng trở lại hẻm nhỏ……Lạc Lạc đi theo phương hướng ban nãy hai người hắc y và hồng y biến mất để tìm kiếm, đi tới một mảnh đất hoang trống rỗng mọc đầy cỏ nhưng vẫn không thấy bất kỳ bóng người nàoNàng buồn bực ngắm nhìn những mái ngói bể nát bốn phía, có chút tiếc nuối lầu bầu: “Bọn họ cứ như vậy chạy mất, dù gì ta cũng là ân nhân cứu mạng của bọn họ mà, tại sao bọn họ không biết núp trong bóng tối, chờ ta giải quyết xong bọn kia rồi đi ra cảm ơn ta, như vậy ta mới có cơ hội yêu cầu họ báo đáp chứ”Lại nhìn một lúc lâu, vẫn không thấy bóng người nào, nàng rốt cuộc cũng buông tha tìm kiếm đi trở vềKhông ngờ mới quay đầu, ba người che mặt đột nhiên xuất hiện ngăn ở trước mặt nàng, bày ra trận thế hung thần ác sátLạc Lạc giật mình kinh sợ, ngay sau đó nàng nhanh chóng trấn định lại.
Thể loại: Xuyên Không, Đam Mỹ
Số chương: 37