1 Chương 1 Ném Hết Người Có Tiền Lên Trời Tô Lạc cầm danh sách khách mời tham gia buổi đấu giá, cẩn thận kiểm tra lại lần cuối. Điện thoại đổ chuông, cô chau mày, liếc qua màn hình, mặc kệ nó kêu mà không bắt máy.
2 Chương 2 Tô Lạc, Cùng Tôi Uống Rượu Đi Sáng thứ Hai đi làm, Tô Lạc vừa vào văn phòng liền nhìn thấy Thư ký Dụ. Sắc mặt ông ta rất khó coi. “Cháu chào chú!” Tô Lạc đã quen với thái độ này của ông ta từ lâu.
3 Chương 3 Yêu Thầm Là Chuyện Luôn Suy Tính Thiệt Hơn Thư ký Dụ và Tô Lạc buồn bực trở về cơ quan. Thư ký Dụ bảo Tô Lạc vào phòng làm việc, chất vấn cô: “Tô Lạc, cô và người họ Tiêu đó rốt cuộc giở trò gì vậy?” “Chẳng có trò gì hết.
4 Chương 4 Đi Dưới Ánh Nắng Gắt Thế là một tiếng đồng hồ sau, Tô Lạc lại đứng ở chỗ bố cô trực hằng đêm. Vào thời điểm này, đại sảnh khác hẳn tối qua. Đây là tòa văn phòng cao cấp nhất trong thành phố, các công ty và ngân hàng lớn đều có trụ sở ở đây.
5 Chương 5 Anh Và Cô Và Anh Ta Tô Lạc đi bộ một tiếng đồng hồ, cuối cùng cũng về đến cơ quan. Cô đi thẳng tới phòng làm việc của Thư ký Dụ, chuẩn bị “tự thú”, đồng thời đề nghị rút khỏi công việc quyên góp lần này.
6 Chương 6 Tôi Không Phải Là Người Thích Bị Ngược Đãi Tô Lạc nhìn chằm chằm theo chiếc xe ô tô của Tiêu Kiến Thành, thật sự chỉ muốn băm vằm anh ta. Cô tự nhủ hay là mình cứ xông lên lôi anh ta xuống xe, cho anh ta một trận nên thân rồi về cơ quan từ chức? Đáng tiếc, còn chưa nghĩ xong, di động của cô chợt đổ chuông, là ở nhà gọi tới.
7 Chương 7 Chuyện Gì Cũng Không Thể Quá Tuyệt Đối Ôtô đi gần một tiếng đồng hồ, đến một khu vực hết sức yên tĩnh. Sau khi vòng vèo qua lối nhỏ, cuối cùng xe dừng lại trước một khoảnh sân được bài trí xa hoa.
8 Chương 8 Anh Ta Là Yêu Nghiệt Của Phương Nào Không Biết Về đến nhà đã là nửa đêm, vừa mở cổng, phát hiện đống giày của mình nằm sau cánh cửa, cô cúi xuống xếp gọn một chỗ.
9 Chương 9 Tôi Sẽ Nói Với Dương Nhuệ Tô Lạc về đến nhà, đá tung đôi giày rồi thả mình xuống giường. Bà Nhạc đi đến, lớn tiếng hỏi: “Sao hôm nay cô về sớm thế?” “Con được nghỉ.
10 Chương 10 Một Ngày Nào Đó, Nếu Trở Thành Người Yêu Tô Lạc mới chợp mắt chưa được bao lâu thì đã bị tiếng trêu đùa ồn ào của bọn trẻ ở bên ngoài đánh thức.
11 Chương 11 Chúng Ta Không Phải Là Thần Thánh Ngày thứ Sáu, học sinh nội trú lục tục rời trường về nhà, trên lưng mỗi em là một cái túi rỗng không. Tô Lạc đứng ở cổng trường tạm biệt bọn trẻ.
12 Chương 12 Giọt Nước Mắt Của Tô Lạc Mặc dù đã kiệt sức nhưng do mũi ngạt đặc, Tô Lạc không yên giấc, trong khi Tiểu Tần nằm cạnh cô ngủ say sưa. Khi Tô Lạc tỉnh dậy, trời đã sáng hẳn.
13 Chương 13 Đường Núi Rất Dài Dương Nhuệ và Tô Lạc xuống núi, quay về trường học cùng Tiểu Tần bàn đối sách. Sau khi nghe rõ ngọn nguồn, Tiểu Tần lên tiếng: “Tôi đoán, chắc đây là ý kiến của Tiêu Kiến Thành.
14 Chương 14 Không Thể Giết Tôi Bằng Ánh Mắt Tô Lạc tỉnh lại từ cơn đau khôn cùng. Có người chạm vào chân cô khiến cô đau như cắt da cắt thịt. Cô mở mắt, thấy mấy bác sĩ đứng cạnh giường bệnh, đang di chuyển chân mình.
15 Chương 15 Một Sự An Ủi Nào Đó Tô Lạc không đi bệnh viện, bởi Tiêu Kiến Thành đưa cô đến thẳng một ngôi nhà yên tĩnh. Trong nhà có bác sĩ và y tá chờ sẵn, cũng có không ít máy móc, thiết bị y tế.
16 Chương 16 Vĩnh Viễn Không Có Lần Sau Cô y tá điều khiển cái cần ở dưới giường, trước mặt Tô Lạc xuất hiện một bàn ăn nhỏ. Cô ta đặt bát chảo lên bàn, chuẩn bị bón cho Tô Lạc, nhưng Tô Lạc kiên quyết từ chối tự cầm thìa, chầm chậm đưa lên miệng.
17 Chương 17 Hãy Từ Bỏ Ý Định Chung Sống Hòa Bình Nếu một bệnh nhân đi lại bất tiện, vào lúc này cần sự giúp đỡ cũng cần tránh xa một người đàn ông vô lại cô ấy nên làm thế nào? Người nhà không ổn.
18 Chương 18 Thiên Đường Và Địa Ngục Mới sáng sớm, Tiểu Tần đầu tóc lòa xòa, lo lắng lao vào phòng bệnh. “Tô Lạc, cô vẫn ổn đấy chứ?” Y tá đang cắm kim truyền lại cho Tô Lạc.
19 Chương 19 Yêu Là Bởi Vì Đồng Cảm Hay Sao? Tô Lạc còn trẻ nên bình phục khá nhanh. Mọi chuyện xung quanh cô dường như cũng dần trở lại trạng thái bình thường.
20 Chương 20 Đi Theo Tôi Mới Có Hy Vọng Trên đường về, không khí trong xe ngột ngạt, hai người đều có tâm sự riêng. Di động của Tô Lạc đột nhiên đổ chuông, là Dương Nhuệ gọi tới.