21 Nghe thấy tiểu oa nhi nói vậy, Băng Băng đến bên Tình Nhi, không tiếng động lấy từ trong tay áo của Tình Nhi lọ độc dược mà nàng đã điều chế hai ngày trước.
22 Phủ Trần gia không to như các phủ hào môn khác nhưng cũng không phải là quá nhỏ. Theo gia đinh dẫn đường, ngang đường đi, bọn họ nhìn thấy rất nhiều loại hoa được trồng.
23 Nghe được lời cam đoan của Trần phu nhân, Băng Băng cuối cùng cũng yên tâm. Lúc này, Linh Đang đứng bên cạnh Trần phu nhân lên tiếng: “Độc vương phi, bổn tiểu thư nghe nói Huyết Tử thần y thần thần bí bí, đi không thấy vết, đến không thấy người.
24 Đám người bọn họ đã dạo phố được một canh giờ nhưng vẫn chưa đi hết tất cả các nơi ở Trần gia trang. Trúc Chi và Linh Đang có vẻ hợp nhau, bọn họ từ khi bắt đầu đến giờ vẫn thì vẫn dính lấy nhau không rời.
25 “Nhị huynh không cần phải ngại, có ai vào lầu xanh chỉ để uống nước đâu” Trúc Chi vỗ vỗ vai Hạo Nhiên cười nói. “Có, ta” Hạo Nhiên mất kiên nhẫn nói. Lần này thì mọi người không còn lời gì để nói nữa.
26 “Này, các ngươi nhìn con Bạch hồ ở trên vai vị nữ tử áo trắng đi, trông thật kì lạ. ” không biết ai nói lên, chỉ vào Tiểu Bạch đang ngồi trên vai Băng Băng.
27 Nháy mắt đoàn người Băng Băng đã ở trong Trần phủ một tuần. Hôm nay sẽ là ngày mở đầu cho đại hội võ lâm, không phải nói đến mọi người ai lại chẳng hưng phấn.
28 Đi hết cả buổi sáng, mọi người vẫn chưa có nhìn thấy sợi dây lụa nào cả. Đã thế đoàn bọn họ còn lạc mất Lan Nhi Tình Nhi, Trần Long và Hoả Phi Ưng. Thật là, ngượng cũng phải đúng lúc chứ.
29 Ngày thứ hai trong rừng U Linh. Mặt trời vừa ló dạng, ánh nắng ấm áp chiếu lên mặt hồ. Nơi đây đầy sương mù, nên khi có ánh mặt trời chiếu xuống trở thành một mảng mơ hồ.
30 Thấy con bé lùi lại đằng sau muốn trốn, Ngũ Sắc thú cười lạnh. Bây giờ đã sợ thì cũng muộn rồi. Không chút suy nghĩ, Ngũ Sắc thú lao thẳng về phía Trần Linh Linh muốn dồn bé vào chỗ chết.
31 Trước lối vào khu rừng U Linh, nơi đây rất nhộn nhịp. Người luyện công, kẻ đánh bạc. Ở đây toàn những người vì không đủ mạnh nên không vào rừng hoặc là những người vào rồi nhưng không chịu nổi mà phải đi ra.
32 Hôm nay Trần gia trang rất náo nhiệt, còn náo nhiệt hơn cả mười ngày trước. Vì sao ư? Tất nhiên vì hôm nay là ngày chọn ra tân minh chủ rồi. Các vị anh hùng hảo hán, sau ba ngày từ rừng U Linh ra, không có người nào lành lặn cả.
33 “Hả, đấu với Trần gia trang? Hỏa cung ta? Lan Nhi, làm thế nào ta cũng không được nha. Trần nhị tiểu thư là hảo tỷ muội của nàng, Trần đại thiếu gia là tỷ phu tương lai của nàng.
34 “Ngươi đã làm gì chủ nhân của ta?” Hỏa linh hồ rống giận nói. Dù cho có không thích, đúng hơn là không hề ưa gì Hỏa tiểu thư này. Nhưng nói cho cùng nó là sủng vật của Hỏa tiểu thư này.
35 Cuối cùng, sau màn huynh muội Tử gia nhận nhau thì không ai còn nhắc đến chuyện của Quỷ Sai. Mọi người rất ăn ý với nhau, nói chuyện sẽ tránh đề tài đó ra.
36 Vô Tà cung, một giáo phái đã xuất hiện từ lâu trên giang hồ. Địa bàn của Vô Tà cung là một phủ viện cách Trần gia trang hai canh giờ đi ngựa. Nơi đó, trước là rừng, sau là núi, dễ thủ, khó công.
37 Không biết hiện tại đã bao lâu kể từ lúc bọn họ bị giam ở đây, nhưng đoàn người Băng Băng đi cũng cảm thấy rất lâu rồi. Ai cũng cảm thấy bụng mình đang đánh trống mà bọn họ vẫn chưa có thoát ra khỏi cái mê cung chết tiệt này.
38 Tiểu Bạch bị đâm trúng, dù không chảy máu nhưng bây giờ trong người nó có một lượng hắc khí rất lớn. Nó không thể nào còn đủ sức duy trì hình dạng này.
39 “Tí tách”…“tí tách” Trong lối đi ẩm ướt, một đoàn người nối đuôi nhau. Khôngbiết là đi bao lâu, cuối cùng bọn họ cũng thấy được sự tồn tại của thiên nhiên.
40 Đường từ Trần gia trang đến núi Tuyết Liên chỉ gần hai ngày đường nếu theo tốc độ ngựa chạy. Còn theo tốc độ đi bộ, đường đến núi Tuyết Liên dài gấp đôi.