1 “Tiếu Đồng, đến nhà của anh đi, bố mẹ anh ra ngoài cả rồi, đi thôi!”
Tịch Tiếu Đồng im lặng cúi đầu, mặt đỏ bừng, mặc cho Tôn Nghị cười khổ theo sau van nài.
2 Tịch Tiếu Đồng đi theo dì Trần một đoạn đường, liền mơ hồ thấy phía trước đường lớn có một đám người đang vây quanh, vì vậy tiếp tục đi đến phía trước, không đợi đến gần thì thấy bố cô đi ra từ trong đám người.
3 Tên to con kia bị hành động của Tịch Tiếu Đồng làm cho đơ ra, ngơ ngác nhìn chiếc điện thoại dưới mặt đất, lại ngẩng đầu nhìn Tịch Tiếu đồng, nửa ngày mới nói: “Cô đây là muốn dùng bạo lực để chống đối pháp luật sao? Cô nghĩ dễ dàng quá nhỉ!”
Tịch Tiếu Đồng lúc này cái gì cũng bất chấp, lớn tiếng nói: “Tôi đã nói rồi, khoản nợ kia là tôi nợ, anh dựa vào cái gì tìm bố mẹ tôi? Nếu anh còn dám gọi điện thoại cho họ, tôi liền đập nát cái văn phòng này của anh, đến lúc đó tùy các người xử trí!”
Gã đó nghe xong cười lạnh nói: “Nói cho cô biết, nếu hôm nay cô không trả tiền, thì sẽ bị giam lại.
4 Ngày Tịch Tiếu Đồng rời nhà ra đi, bố mẹ tiễn cô ra nhà ga, ngàn lần dặn dò cô phải cẩn thận một chút, chú ý an toàn, Tịch Tiếu Đồng nghe xong đều gật đầu vâng lời.
5 Tịch Tiếu Đồng nửa ngồi nửa đứng, cô quay đầu lại nhìn, vì đứng ngược sáng nên cô không thấy rõ hình dáng đối phương, chỉ biết anh ta rất cao, cô bèn nói: “Cửa này không khóa được.
6 Từ sau lần nói chuyện ngắn ngũi đó,Hà Trí Viễn vẫn thường xuyên lại đến cửa hàng tìm Tịch Tiếu Đồng, trò chuyện quanh chủ đề về học tập của Tiếu Đồng, hơn nữa sau khi Hà Trí Viễn biết cô học chuyên nghành kế toán thì hướng dẫn cho cô thêm một số bài tập.
7 Hôm nay, Tiếu Đồng và Vương Hân khóa cửa cẩn thận rồi bèn chào nhau ra về, song vừa tới ngã rẽ Tiếu Đồng đã chạm mặt Hà Trí Viễn, người mà cô đã nhiều ngày không gặp.
8 Chín giờ sáng ngày hôm sau, Uông Hải Minh tới đón Tịch Tiếu Đồng, lái xe vừa đến là khu thương mại vừa vặn bắt đầu buôn bán, lúc này người cũng ít, cho nên mua sắm cũng dễ chịu hơn.
9 Những ngày sau đó, ngày nào Tịch Tiếu Đồng cũng ngồi đợi điện thoại của Trình Kỳ, chị Trình đúng là người giữ chữ tín, vài ngày sau chị gọi lại báo tin: “Tiếu Đồng à, chị hẹn mấy người đại diện doanh nghiệp rồi, tối ngày kia đi ăn một bữa cơm nhé.
10 Hà Trí Viễn thấy Tịch Tiếu Đồng đau ứa ra mồ hôi lạnh, vội vàng giúp đỡ lấy cô, gấp giọng hỏi:“Em đau chỗ nào? Có thể đi hay không, chúng ta đi bệnh viện!”
Tịch Tiếu Đồng cơ hồ mềm yếu nằm trên mặt đất.
11 Đến nơi, lão chuyên gia chỉ nói châm cứu là được, một đợt trị liệu làm năm ngày. Sau một đợt trị liệu nghỉ ngơi ba ngày,sau lại tiếp tục đợt trị liệu mới,sau năm đợt trị liệu, nếu đảm bảo tốt cơ thể, cơ bản sẽ không tái phát.
12 Hà Trí Viễn dừng xe ở cách Tịch Tiếu Đồng chỉ vài bước chân, mắt nhìn chiếc xe taxi phía sau, lại xuyên qua tấm kính chắn gió nhìn nhìn Tiếu Đồng đứng phía trước, khẽ cười, liền bình thản ngồi trong xe chờ Tiếu Đồng lựa chọn.
13 Tịch Tiếu Đồng có chút khẩn trương nhìn Uông Hải Minh, đến khi Uông Hải Minh trên mặt dần dần có tươi cười mới yên lòng, biết là sụ việc hẳn có thể giải quyết.