Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Đừng Như Vậy, Người Ta Vẫn Còn Là Học Sinh Đấy

Thể loại: Ngôn Tình
Số chương: 71
Cập nhật cuối: 10 năm trước
Người ta còn là một học sinh chưa tốt nghiệp. Thế nhưng anh ấy lại luôn thảo luận vấn đề người lớn với tôi. Thậm chí còn làm chuyện trưởng thành với một học trò như người ta.

Danh sách chương Đừng Như Vậy, Người Ta Vẫn Còn Là Học Sinh Đấy


Chương 41 : Gặp Nhau Trên Đất Khách Quê Người

41 Tôi cùng Tô nghe lời ‘so sáng sớm còn phải sáng sớm hơn chút’ đến trường học. Hai chúng tôi cứ cho là chúng tôi đã tới đủ sớm rồi, nhưng lại không thể sớm hơn so với giáo sư.


Loading...

Chương 42 : Nay Đã Thành Xa Lạ

42 Gặp lại Đỗ Thăng, cảm giác trong lòng tôi là gì đây? Tôi không biết, tôi cũng không miêu tả được. Tôi từ từ ngồi dậy, lẳng lặng nhìn người đứng ở phía cửa - Đỗ Thăng.


Chương 43 : Có Chút Quỷ Dị

43 Ngày hôm sau tôi vẫn tiếp tục sốt, chỉ là không còn sốt cao như trước nữa. Tô để cho tôi an tâm ở nhà dưỡng bệnh vì thế nói cứ để cho cô ấy đi đón khách kiếm tiền nuôi sống gia đình là được rồi.


Chương 44 : Một Đôi Môi, Hai Bàn Tay

44 Tôi bị sốt chuyển thành viêm phổi nhẹ. Tôi cảm thấy viêm phổi loại nhẹ không cần phải nằm viện, nhưng do tôi bị sốt liên tục không hạ sốt nên bác sĩ nói bệnh viêm phổi nhẹ trên người tôi sẽ chuyển biến thành viêm phổi nặng chỉ trong một đêm thôi nếu tôi nhất quyết xoay người trở về nhà ngay lúc này.


Chương 45 : Thanh Âm Tan Nát Cõi Lòng

45 Tôi chần chờ hỏi Hạ Tu: “Anh, tại sao là anh? Em là đang thấy người thật hay là đang mơ đây?” Hạ Tu cẩn thận dùng khăn lông lau mặt cho tôi, vừa lau vừa đau lòng nói: “Phẩm Phẩm, em bệnh nặng như vậy tại sao lại không nói cho anh biết, hai ngày nay anh không liên lạc được với em, không còn cách nào khác hơn là gọi điện thoại đến trường học, không cần nói anh phải tốn bao nhiêu sức lực mới liên lạc được với cô bạn cùng phòng của em, cô ấy nói em bị bệnh, anh không yên lòng, nên xin nghỉ mấy ngày để đến thăm em một chút.


Chương 46 : Tôi Xuất Viện, Người Nào Đó Lại Nhập Viện?

46 Ở bệnh viện ba ngày, tôi xuất viện. Lại qua hai ngày nữa thì Hạ Tu trở về nước. Chuyện lúc ở bệnh viện tôi đối với Hạ Tu chủ động làm ra nụ hôn mập mờ đó, tôi thấy rất đáng xấu hổ đành chọn lựa chính sách trốn tránh bằng cách gây mê toàn bộ tinh thần, nếu vô tình nhìn thấy nghe được các chữ các từ liên quan đến “hôn” hoặc là các âm tương tự, tôi đều cúi đầu giả bộ đà điểu không nhìn thấy hoặc giả vờ điếc.


Chương 47 : Nỗi Khổ Tâm Khôn Xiết

47 Lúc tôi đẩy cửa bước vào phòng bệnh của Đỗ Thăng, ngắm nhìn đôi mắt đang nhắm chặt như đang ngủ say của hắn, trong lòng không diễn đạt được đó là loại cảm giác gì.


Chương 48 : Bí Mật Quá Khứ (một)

48 Đỗ Thăng nói, cuộc sống của hắn khi chưa có tôi ở bên cạnh, mỗi ngày đều phải trong đau khổ cùng tuyệt vọng vượt qua. Hắn nói hắn hiểu rõ, có một số việc, đúng và sai, yêu và hận, được và mất, hạnh phúc và đau khổ, quyết định cùng hối hận, tất cả đều chỉ là ý nghĩ.


Chương 49 : Bí Mật Quá Khứ (hai)

49 Vào ngày khi mà phần mềm Search của Đỗ Thăng phần lớn chương trình đã được làm xong, Hứa Linh chủ động gọi điện thoại cho Đỗ Thăng hẹn hắn ăn cơm tối.


Chương 50 : Đỗ Thăng Tự Thuật

50 Tôi đến Mỹ, phát hiện ra rằng ba năm nay những điều trước đây tôi vốn cho rằng là sự thật, căn bản không phải là sự thực chân chính! Sự thực chân chính là, Hứa Linh bị điên rồi! Thì ra sự thật chính là, năm đó Hứa Linh tìm tôi, đích xác là vì bày tỏ thái độ muốn lựa chọn ở bên cạnh tôi, chỉ là còn chưa kịp nói, hai chúng tôi đã bị giáo sư mua chuộc bọn lưu manh bắt cóc đi.


Chương 51 : Quyết Định

51 Tôi và Đỗ Thăng cùng nhau nằm trên giường bệnh mặt đối mặt với nhau. Thời gian một ngày, nước mắt của tôi khô rồi lại chảy, chảy rồi lại khô, vì sự uất ức của mình, vì sự uất ức của Đỗ Thăng, vì sự uất ức của Hứa Linh, vì sự uất ức của Âu Tề, vì số mạng đã tăng thêm sự uất ức ở trên mỗi người chúng tôi.


Chương 52 : Hạnh Phúc & Tính Phúc

52 Đỗ Thăng xuất viện, tôi theo hắn trở về căn hộ của hắn. Buổi tối, tôi nằm ở trong ngực Đỗ Thăng hỏi hắn: “Họ Đỗ kia, anh nói xem, rốt cuộc hạnh phúc là cái gì?” Đỗ Thăng nhíu khuôn mặt trả lời tôi: “Tại sao lại gọi người đàn ông của mình giống như gọi kẻ thù vậy, nha đầu hư.


Chương 53 : Về Sau Chúng Ta Làm Thế Nào

53 Triền miên cũng triền miên rồi, hạnh phúc cũng hạnh phúc rồi, sau khi cười đùa tức giận mắng chửi toàn bộ cũng đã giày vò một lần, đây cũng là thời điểm suy nghĩ để giải quyết tất cả các vấn đề tồn tại trên thực tế như thế nào.


Chương 54 : Trở Về Nhà Trọ (điều Này Cũng Khá Tán Dóc)

54 Đỗ Thăng nói tôi dọn tới căn hộ của hắn mà đi, tôi hỏi hắn: “Em và Tô ở cùng nhau rất vui vẻ a, tại sao phải dời đi qua đó ở? Lại nói anh cũng không phải luôn ở đây, anh không phải là còn phải trở về nước sao? Bỏ mặc em đơn độc một người ở nơi này, lẻ loi hiu quạnh, tịch mịch không chỗ nương tựa, đêm dài đằng đẵng, vô tâm đi vào giấc ngủ, suy nghĩ lung tung, âm thầm rơi lệ, thỉnh thoảng sẽ nhớ tới người ăn sạch sành sanh em ngay cả khi biết em còn là học sinh kìa, sau đó, người ta còn phải không danh không phận đi theo anh, còn phải ở cùng với cả Đỗ Nhị quanh năm đói khát của anh; mà anh, lại là tên đàn ông ông bội bạc đã có vị hôn thê, ô ô ô ô, số khổ a!” Đỗ Thăng bị cái kiểu già mồm của tôi hành hạ đến cực kỳ bất đắc dĩ, níu lấy lỗ mũi của tôi nói: “Nha đầu hư, em nói mấy ngày nay già mồm với anh bao nhiêu lần rồi! Bảo em tới đây ở là bởi vì điều kiện ở nơi này tốt, hơn nữa nếu như em muốn em cần em vọng thì Đỗ ca ca anh sẽ đem địa điểm làm việc trước dời qua đây, thấy sao? Người có bản lãnh không cần đích thân tới trấn thủ, chỉ cần điều khiển qua màn hình là được rồi, hiểu chưa? Còn nữa, bé ngoan, anh hai ngày nữa xác thực là phải về nước một chuyến, Anh đi giải quyết dứt khoát rõ ráng chuyện của mình và Hứa Linh, sau đó lập tức trở về.


Chương 55 : Tiểu Tam Vs Nhị

55 Tôi lấy câu nghi vấn ngữ khí lên cao giọng của câu “Hả?” bày tỏ nghi vấn cực kỳ khó chịu ở trong lòng, trước tiên dùng ánh mắt sắc bén soàn soạt soàn soạt bắn về phía Lý Hoa Đào, Lý Hoa Đào giả vờ ngu với tôi, tôi hung hăng trừng mắt nhìn hắn; tiếp đó dùng ánh mắt sắc bén soàn soạt soàn soạt bắn về phía Đỗ Thăng, Đỗ Thăng trưng ra khuôn mặt đẹp trai yêu nghiệt không ngừng nhìn tôi với nét mặt tội nghiệp đáng thương, khiến tôi càng nhìn càng thấy trái tim mình như mềm đi một cách vô lý.


Chương 56 : Gọi Là Tô Trong Chữ Tô Tô

56 Trước tiên tôi đuổi Đỗ Thăng kẻ không tình nguyện kia đi về, tiếp đó lại rất nghiêm nghị cũng đuổi Lý Thích Phong đi về nốt. Tôi để Tô đến phòng của tôi ngủ cùng nhau, Tô cao hứng nhảy chân sáo về phòng lấy chăn gối.


Chương 57 : Rời Đi

57 Đỗ Thăng thổi mạnh lỗ mũi của tôi nói: “Tới đột kích kiểm tra xem em có lén dấu Nhị Gia hay không!” Tôi tựa đầu vào ngực hắn, lẩm bẩm nói: “Không có đâu, em chỉ muốn một mình anh thôi!” Đỗ Thăng nắm chặt tay của tôi, giọng nói mang đậm nồng tình nói với tôi: “Tiểu yêu tinh này, rất biết lấy lòng người! Em làm cho lòng Đỗ ca ca tê dại rồi đây!” Tôi ngẩng đầu lên, ôm hông của hắn, cho hắn một nụ cười ngọt như mật; Đỗ Thăng cúi đầu, ôm lấy cả người tôi, cũng cười thật tươi.


Chương 58 : Đỗ Thăng ‘lại’ Không Cần Cô Nữa Rồi!

58 Đỗ Thăng không để ý chút nào cười cười nói với tôi: “Làm sao có thể chứ, giáo sư là người chủ mưu duy nhất cũng đã tự sát, trên cái thế giới này ngoại trừ hai chúng ta ra, căn bản sẽ không có người biết sự tồn tại của nó.


Chương 59 : Không Nỡ

59 (Đồng thời lúc gia đình tôi không liên lạc được với tôi nhất định sẽ liên lạc với Tô, kết quả biết được rằng, Tô cũng không liên lạc được với tôi, nếu thật như vậy, bọn họ nhất định sẽ lo lắng không biết tôi có suy nghĩ không thông rồi làm ra chuyện dại dột hay không! Trong đầu tôi bị những thứ ngổn ngang này quấy lên giống như miếng đậu hủ thúi bị giẫm vỡ nát bét ra, làm cho người ta nhìn vào vừa rối rắm vừa ghê tởm.


Chương 60 : Cuộc Chiến Của Cánh Mày Râu

60 Lúc tôi đang tắm, Đỗ Thăng đột nhiên xông vào phòng tắm, tôi bị hắn làm sợ hết hồn, thét chói tai giơ vòi tắm hoa sen vẫn đang chảy về phía hắn. Đỗ Thăng tóm lấy tôi kéo vào trong ngực, không nói hai lời há miệng liền đem cái miệng đang la hét của tôi gắt gao bịt chặt lại.


Loading...

Truyện cùng thể loại

Sư Phụ Như Phu

Thể loại: Huyền Huyễn, Ngôn Tình, Xuyên Không

Số chương: 100




Tiếu Ngạo Chi Ràng Buộc

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 13



Tam Công Chúa Đáng Yêu

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 20


Máu Chó Ba Ngàn Thước

Thể loại: Ngôn Tình, Đô Thị

Số chương: 77


Lương Điền Thiên Khoảnh

Thể loại: Xuyên Không, Ngôn Tình

Số chương: 65



Dưỡng Thành Lĩnh Chủ

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 76