Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Đúng Là Đồ Đáng Ghét - Khó Ưa Mà!!!

Thể loại: Truyện Teen
Số chương: 60
Cập nhật cuối: 9 năm trước
Mình đã trở lại…không biết có ai còn nhớ mình không ta? Chúc các bạn tìm được thật nhiều nụ cười hạnh phúc nhé!!! Nếu buổi đầu gặp gỡ là định mệnh Anh sẽ theo định mệnh này để được gặp em Nếu chúng ta có duyên mà không nợ Anh sẽ làm tất cả để được ở cạnh ...

Danh sách chương Đúng Là Đồ Đáng Ghét - Khó Ưa Mà!!!


Chương 21 : Sẽ Đẩy Bin Ra

21 Hôm nay là ngày chủ nhật, ngày Thiên Vũ, Lệ Quyên, Thanh Tuấn đã hẹn nhau sang nhà Tuyết Lam nhưng trùng hợp thay Nhất Anh cũng được Tuyết Nga mời sang nhà chơi vào ngày hôm nay.


Loading...

Chương 22 : Lời Nói Từ Trái Tim

22 Chiếc xe lăn bánh nhưng không phải hướng về nhà mà đi hướng ngược lại. Chiếc xe chạy với một vận tốc khá nhanh, mặc cho gió tát vào mặt đau nhưng không đau đớn bằng trái tim của Nhất Anh hiện giờ, cảm nhận một vị mặn mặn nơi khoé miệng, nhếch miệng cố cười trong đau đớn, cười cho số kiếp bạc bẽo, cười cho số phận trớ trêu, cười cho tình yêu đầu đời không dám nói, cười chính bản thân mình quá ngu ngốc không dám đối diện với sự thật này….


Chương 23 : Trái Tim Nghẹn Đắng

23 Hôm nay, Tuyết Lam đợi mãi mà không thấy Thiên Vũ đến, gọi điện cho Thiên Vũ thì hay tin Thiên Vũ đang ốm, nhỏ liền chạy sang nhà Nhất Anh -Anh Nhất Anh, Thiên Vũ có sao không? -Nó đỡ rồi chắc hôm nay nhờ em xin cho nó nghỉ một ngày -Dạ, vậy anh chăm sóc Vũ giúp em nhé, trưa em sẽ ghé Nhất Anh nhìn cách quan tâm của Lam dành cho Thiên Vũ, gật đầu, suy nghĩ -Nếu yêu Lam thì em sẽ hạnh phúc hơn Nhất Anh ra chợ mua nguyên liệu để nấu cháo nhưng chẳng biết mua gì tốt nhất cho người bệnh, gọi điện hỏi Thiên Minh -Cậu thấy người bệnh cần ăn cháo gì thế? -Ai bệnh? Bin hả? -Uhm nó dầm mưa sốt cả đêm hôm qua -Cậu đang ở đâu, đợi tớ sang Thiên Minh từ công ty chạy sang chợ giúp Nhất Anh mua những nguyên liệu cần thiết rồi cùng về nhà -Hôm qua cậu đi đâu thế? Nó tìm cậu đấy – Thiên Minh -Mình ra ngoài có chút việc, thôi cậu lên với nó đi để mình làm cho -Được không đấy -Được mà, cậu đã hướng dẫn tớ rồi Thiên Minh để cho Nhất Anh nấu, đi lên phòng Thiên Vũ lúc này Thiên Vũ đã đỡ hơn nhiều -Em khoẻ chưa? -Dạ, anh hai mới qua -Uhm…Nhất Anh đang nấu cháo…anh giúp em lau mặt cho tỉnh táo… ăn ít cháo rồi uống thuốc au khoẻ -Dạ em biết rồi mà anh Nhất Anh nấu được không đấy – Thiên Vũ nghi ngờ -Uhm nó nói là được anh cũng chẵng biết – Thiên Minh nhúng vai Trong nhà bếp Nhất Anh đang băm thịt, tự nhiên lại nhớ về chuyện của ngày hôm qua, tay thì băm băm, mắt thì nhìn thẳng về phía trước….


Chương 24 : Người Bạn Tri Kỉ

24 Nhất Anh ra ngoài công viên, đứng trước con sông mà hét lớn “Mày khóc cái gì kia chứ? Chẳng phải mày luôn mong muốn điều này hay sao? Sao nhìn thấy họ mày lại khóc…mày mau tỉnh lại đi Nhất Anh” nước mắt cứ thế rơi ra, chỉ có cỏ cây, chỉ có dòng sông phía trước nhìn thấy tất cả nổi lòng, sự đau khồ trong lòng Nhất Anh.


Chương 25 : Dị Ứng

25 Thiên Vũ nằm nghỉ, đến chiều bước xuống tìm Nhất Anh -Em khoẻ chưa mà xuống đây – Nhất Anh -Em khoẻ rồi, lúc sáng anh đi đâu thế? -Anh có việc cần ra ngoài -Anh Nhất Anh, anh sao thế? Anh khóc sao? -Ah…không…tại bụi bay vào mắt anh thôi – Nhất Anh quay sang hướng khác -Em xem nào -Không đã nói không phải mà, em tránh ra đi – Nhất Anh đẩy Thiên Vũ ra Ầm…Thiên Vũ lao vào cái bàn làm ly trên bàn bay xuống đất -Bin…em có sao không? Anh xin lỗi – Đỡ Thiên Vũ dậy -Không, em không sao đâu… -Để đấy anh dọn cho, em đói chưa anh hâm cháo lại cho em ăn -Dạ Nhất Anh vào bếp hâm cháo lại, cho ít tiêu vào mang ra cho Thiên Vũ -Em ăn đi, anh dọn cái này -Anh cẩn thận đấy -Uhm anh biết mà, em mau ăn đi Thiên Vũ ngồi đó nhưng ánh mắt lại đang quan sát nhất cử nhất động của Nhất Anh -Ui… Nhất Anh không cẩn thận lại làm tay mình chảy máu, vội che đi không để Thiên Vũ nhìn thấy nhưng Thiên Vũ đã đứng phăng dậy, giật lấy ngón tay Nhất Anh cho vào miệng mình ngậm lại trước ánh mắt bất ngờ của Nhất Anh -Bin… Thiên Vũ vẫn giữ như thế hồi lâu, ánh mắt nhìn Nhất Anh làm tim Nhất Anh đập mạnh liên hồi, vui vui trong lòng.


Chương 26 : Lời Tỏ Tình Của Thiên Vũ

26 Thiên Minh đi ra ngoài để lại Nhất Anh và Thiên Vũ trong căn phòng trắng, Nhất Anh nhìn ánh mắt của Thiên Minh trước khi đi cậu lo sợ một điều gì đó -Bin thấy trong người như thế nào rồi? -Dạ em đỡ nhiều rồi -Anh xin lỗi…anh thật sự không biết em bị dị ứng với tiêu nếu không…anh đã không… Thiên Vũ lấy tay mình che miệng Nhất Anh lại, Nhất Anh nhìn Thiên Vũ -Em đã nói là không sao mà…sao anh mít ướt thế? -Anh biết rồi, tại em tỉnh lại anh vui quá thôi -Nếu em không tỉnh lại nữa thì sao? -Bin đừng dọa anh chứ… - Gương mặt Nhất Anh hoảng sợ làm Thiên Vũ bật cười -Em đùa thôi…chẳng phải em đã tỉnh rồi sao -Dám trêu anh hả…hết bệnh đi rồi anh sẽ xử em sau Nhất Anh tươi cười trở lại, lòng Thiên Vũ nhẹ nhàng hơn lại cái tính trẻ con trổi dậy trông đáng yêu biết chừng nhường nào, Thiên Vũ chườm người dậy, nhanh như cắt hôn lên đôi môi chúm chiếm của Nhất Anh làm cậu bất động hoàn toàn, tay chân như bị tê dại, hai má ửng hồng, tim đập càng lúc càng nhanh, đôi mắt mở to hết cở nhìn Thiên Vũ.


Chương 27 : Hãy Cho Tớ Thời Gian

27 Trở về nhà với gương mặt sầu não, nhìn xung quanh đâu đâu cũng có bóng dáng của Thiên Vũ, Thiên Vũ đang ngồi xem phim, Thiên Vũ đang nấu ăn, Thiên Vũ đang dọn nhà…nở một nụ cười ra nước mắt -Bin… Bin…Bin ơi!.


Chương 28 : Tìm Bình Yên Bên Cạnh Song Thu

28 Thiên Minh chán nãn đi nhà tìm không gian yên tĩnh nơi vùng quê của cậu, nơi cậu đã sinh ra và lớn lên. . -Anh Minh, anh về lúc nào thế? – Song Thu -Uhm anh mới về thôi, em không đi học sao? -Dạ em vừa thi xong, chuẩn bị lên Sài Gòn để thi đại học, em không biết có nên ôn giống anh Bin không nữa -Vậy khi nào em lên, em đã tìm được chỗ ở chưa? -Dạ chưa, hai ngày nữa em lên đó tìm…em cũng không biết thế nào nữa haiz….


Chương 29 : Niềm Vui Bất Ngờ

29 Ăn xong Thiên Minh đưa Thiên Vũ và Song Thu về nhà của mình -Bin phụ anh mang đồ của Thu vào -Đồ gì mà lắm thế nặng quá -Có chút xíu mà than với thở…trai tráng gì mà…thấy anh Minh không? – Song Thu -Xì…biết rồi…anh Minh là nhất nhất mà – Thiên Vũ trêu, ôm cái ba lô nặng trịch chạy vào trong, phía sau là Song Thu đang đuổi theo -Anh Bin dám trêu em hả? Đứng lại Ầm…Thiên Vũ ngã ra sàn, Song Thu cười ha hả -Cái gì thế này…ui da cái chân của tôi – Thiên Vũ ôm chân la ó, Thiên Minh bật đèn lên -Đáng đời haha – Song Thu nhìn xem cái gì làm chân Thiên Vũ ra như thế, hoảng hốt – Anh…Nhất Anh… Thiên Vũ nghe tên Nhất Anh nhìn lại, Thiên Minh cũng thế, run sợ không kém, trước mặt Thiên Vũ bây giờ là Nhất Anh sao? Mới 3 ngày không gặp mà anh gầy gò, xanh xao, hốc hác đi nhiều, anh đang nằm đó với đôi mắt sưng tấy, khóe miệng còn vướn ít máu…không còn biết gì nữa cả, Thiên Vũ hét lên, chạy đến ôm Nhất Anh -Nhất Anh, anh sao thế này, mau mở mắt ra nhìn em đi, em là Bin đây, Nhất Anh – Thiên Vũ òa khóc như một đứa trẻ, ôm Nhất Anh chặt trong lòng -Mau đưa cậu ấy đến bệnh viện ngay – Thiên Minh chạy ra xe mở cửa cho Thiên Vũ đưa Nhất Anh vào, chiếc xe đi nhanh đến bệnh viện Tại bệnh viện, cánh cửa phòng cấp cứu mở ra -Bác sĩ, anh ấy thế nào rồi ạ - Thiên Vũ gấp gáp, Thiên Minh, Song Thu lo lắng chờ câu trả lời của bác sĩ -Cậu ấy do không ăn uống mấy ngày, không ăn uống kèm theo đó là tinh thần u uất, sợ hãi nên đã dẫn đến xuất huyết dạ dày….


Chương 30 : Hạnh Phúc Đơn Giản Thế Sao?

30 Vươn mình tỉnh giấc, Nhất Anh nghĩ đến chuyện của ngày hôm qua, lấy tay véo má một cái thật mạnh -Á…hihi không phải mơ -Vợ…có chuyện gì thế? – Thiên Vũ nghe tiếng la vội chạy vào -Không…có gì….


Chương 31 : “nóng” Hơn Bao Giờ Hết

31 Kỳ thi đại học cuối cùng đã đến, hôm nay Nhất Anh cùng Thiên Vũ đến trường thi. Thiên Vũ vào trong phòng thi còn Nhất Anh đợi bên ngoài cũng hồi hộp không kém.


Chương 32 : Là Những Người Bạn Thật Sự

32 6h sáng Thiên Vũ mở mắt ra nhìn sang bên cạnh Nhất Anh đang ngủ một cách đáng yêu, hôn lên má Nhất Anh một cái làm Nhất Anh tỉnh dậy -Bin dậy rồi sao? Mấy giờ rồi nhỉ? – Giọng còn ngáy ngủ, đôi mắt chưa mở hết nhìn Thiên Vũ còn Thiên Vũ im lặng vờn giận dỗi, chau mày, hai tay khoanh lại -Sao thế? – Nhất Anh -Bin nào ở đây thế? Thằng đó là thằng nào? -Ơ… “Cái đồ đàng ghét, khó ưa thật mà!!!” – Nhất Anh thầm nghĩ – Dậy mau đi sắp đến giờ thi rồi -Em nói ai thế? – Thiên Vũ -Em????? – Nhất Anh ngây thơ chỉ ngón tay vào mặt mình hỏi -Đúng anh hỏi em đấy? -Thì là…ox mau dậy đi trễ bây giờ – Nhất Anh xấu hổ, đứng dậy định vào nhà tắm nhưng… -Nằm đó…để anh… - Thiên Vũ bế Nhất Anh vào trong, giúp Nhất Anh vệ sinh xong Thiên Vũ bế Nhất Anh lại giường – Từ nay gọi anh xưng em, gọi chồng xưng vợ, cấm cãi, từ nay em đã là vợ của anh, Nhất Anh đã là vợ của Thiên Vũ rồi đấy nhá! -Nhưng mà lúc có nhiều người thì sao gọi thế được, ngại chết ý… -Bây giờ chồng cho phép nhưng sau này thì phải gọi như thế, biết không? – Thiên Vũ nói bằng giọng gia trưởng -Uhm biết rồi, đồ đáng ghét – Nhất Anh nói rất nhỏ nhưng Thiên Vũ nghe được, miễm cười ma lanh -Vợ vừa nói gì thế? -Nói…nói gì đâu…thôi mau đi ăn sáng rồi đi thi kìa trễ giờ bây giờ -Hôm nay anh tạm tha nhá! Em nằm đây ngủ thêm tí nữa nha, đau lắm phải không? Anh yêu vợ nhiều lắm – Thiên Vũ hôn lên trán Nhất Anh thỏ thẻ, Nhất Anh thấy hạnh phúc vô cùng -Em cũng yêu anh! Thiên Vũ thay quần áo xong bước xuống nhà bếp ốp la hai cái trứng mang lên cho Nhất Anh -Em ngủ tí nữa dậy ăn tạm cái này nhé, trưa anh về anh nấu cơm cho, em cứ nằm nghỉ nhé -Em biết rồi, anh phải làm bài tốt đấy -Uhm… - Thiên Vũ hôn lên má Nhất Anh rồi ra xe đi đến phòng thi Ngày thi cuối cùng cũng qua nhanh chóng, Thiên Vũ bước ra phòng thi muốn nhanh chóng về gặp Nhất Anh…sao mới xa nhau có mấy tiếng mà Thiên Vũ đã thấy nhớ… -Thiên Vũ – Tuyết Lam, Lệ Quyên, Thanh Tuấn gọi -Hey…mọi người làm bài tốt không? – Thiên Vũ đi lại -Tốt hihi còn Vũ -Dĩ nhiên -Trời…góm quá – Lệ Quyên trề môi -Hihi thôi bây giờ bọn mình đi ăn nhá – Tuyết Lam -Uhm hihi đi nha Vũ – Lệ Quyên -Ơ…mình… - Thiên Vũ không muốn đi nhưng mà hôm qua đã không đi rồi chẳng lẽ hôm nay lại từ chối nữa -Vũ, sao vậy? Không muốn đi sao? – Tuyết Lam -Ah không…hay mọi người qua nhà mình nấu ăn cho vui hen – Thiên Vũ gãi đầu vì cái suy nghĩ của mình, Thiên Vũ muốn về với Nhất Anh lại không thể từ chối ba người kia đành vậy… -Uhm cũng được đó hihi…để Lam gọi chị Nga qua chơi cho vui hen -Ơ…uhm Lam gọi đi Cả bọn tấp qua chợ mua nguyên liệu nấu nướng, Thiên Vũ biết Nhất Anh thích ăn súp cua nên cố tình mua về nấu cho Nhất Anh bất ngờ Tại nhà Nhất Anh, mọi người vào nhà rôm rả tiếng cười nói, Nhất Anh trong phòng nghe ồn ào bước xuống nhưng dáng đi không được bình thường như mọi ngày…Thiên Vũ vừa vào phòng, nhìn thấy Nhất Anh đi lại một cách khó khăn, Thiên Vũ xót xa chạy lại ôm Nhất Anh, Nhất Anh ngạc nhiên… -Sao lại khóc? -Thương vợ quá, đau lắm đúng không? -Uhm nhưng đỡ hơn nhiều rồi, dưới nhà có khách ah -Uhm là Lam, Quyên, Tuấn có cả chị Nga nữa -Em xuống chào họ nhé! -Không…em còn đau…nằm đây nghỉ đi, anh nói họ là được rồi -Uhm, vậy anh xuống dưới đi Đưa Nhất Anh lại giường nằm, Thiên Vũ đi xuống phụ mọi người -Ủa anh Nhất Anh đâu nãy giờ Lam không thấy -Anh ấy mệt, đang nằm nghỉ trong phòng, mọi người thông cảm nha! – Thiên Vũ trả lời, Tuyết Nga nhìn Thiên Vũ khẽ cười -Chị lên thăm anh Nhất Anh được không? – Tuyết Nga -Ơ…dạ Thiên Vũ đưa Tuyết Nga lên phòng Nhất Anh -Anh, chị Nga lên thăm anh này -Uhm, Nga ngồi ghế đi -Hai người ở đây nói chuyện em xuống phụ mọi người – Thiên Vũ nói nhưng ánh mắt lại lườm Nhất Anh, Tuyết Nga miễm cười Đợi Thiên Vũ ra ngoài, Tuyết Nga hỏi -Hai người??? Đẹp đôi thật đấy -Nga…em biết rồi sao? – Nhất Anh ngạc nhiên -Hihi em nhìn ánh mắt của hai người em đoán thế thôi, vậy tài tiên đoán của em cũng hay đấy chứ -Hihi cám ơn em -Sao lại cảm ơn em -Vì em không xem thường bọn anh -Anh nói gì thế…sao lại xem thường…em còn phải chúc phúc hai người ấy chứ…mà anh bị sao thế? Em nghe Vũ nói anh mệt -Ah không sao, anh cũng đỡ nhiều rồi Hai người cứ thế nói hết chuyện này đến chuyện khác vui vẻ cười nói với nhau nhưng đâu biết phía dưới có một người đang đứng ngồi không yên, nấu nướng chẳng tập trung gì cả -Vũ…mang rau lại giúp Lam với -….


Chương 33 : Khoảng Cách Quê Nhà Và Thành Phố

33 Tối đến -Anh đem gối qua đây làm gì? Sao không ngủ đi – Nhất Anh ngạc nhiên -Qua đây ngủ chung với “Vợ” mai chồng về rồi -Ngủ bên kia cũng được mà… -Không thích…có cho ngủ không thì bảo -Ờ…thì ngủ đi…cấm suy nghĩ bậy bạ, nằm bên đó cấm nhích qua đây – Nhất Anh đem cái gối chặng giữ cái giường, Thiên Vũ miễm cười lấn tới -Thế này làm sao mà ngủ hả vợ?.


Chương 34 : Nỗi Nhớ

34 Từ ngày Thiên Vũ thi xong cũng đã hơn hai mươi ngày, tức là hơn hai mươi ngày Thiên Vũ không được gặp Nhất Anh, Thiên Vũ muốn lên thăm Nhất Anh nhưng mà lên vì lý do gì, lấy cớ gì mà xin ba mẹ lên thành phố đây.


Chương 35 : Rào Cản

35 Xong bữa ăn trời cũng đã chiều, mọi người định ra về thì… -Các con ở đây sáng mai hãy về, trời gần tối rồi -Dạ phải đó, mấy anh chị mai hãy về - Song Thu -Dạ, tụi con cám ơn bác Ba Thiên Minh vừa đi làm về -Nhà ta hôm nay có khách sao? -Cháu chào bác Giới thiệu chào nhau xong, mẹ Thiên Vũ quay sang Thiên Minh nói -Con dọn dẹp căn phòng trống để bạn em con ngủ nhá -Dạ -Bác Nam không cần đâu ạ, để mấy chị sang phòng con ngủ cũng được mà – Song Thu -Dạ tụi con ngủ cùng với Thu được rồi bác – Tuyết Nga -Uhm vậy nhờ con nhe Thu -Dạ có gì đâu ạ, bạn anh Bin cũng là bạn con mà hihi -Vậy tối nay Tuấn ngủ với Minh còn Nhất Anh ngủ với Bin nhá -Dạ Thiên Vũ vui vẻ nhìn Nhất Anh, Nhất Anh không nói gì miễm cười.


Chương 36 : Chia Cắt

36 -Anh Bin ơi, bác Nam ơi mọi người đâu cả rồi? Song Thu cùng mọi người bước vào trong không nhìn thấy ai cả chỉ cảm nhận được cái lạnh lẽo đáng sợ. Mọi người bước ra khỏi phòng trông người nào người nấy đều thất thiểu, mệt mỏi -Bác Nam gái sao thế ạ? Mọi người bị làm sao thế sao trông ai cũng có vẻ mệt mỏi thế? – Song Thu cùng Tuyết Lam đi lại dìu mẹ Thiên Vũ ngồi xuống ghế -Không có gì, tại bác không ngủ được thôi -Vũ cũng thế à? Anh Nhất Anh, anh Thiên Minh cả Thanh Tuấn cũng không ngủ được sao? – Tuyết Nga Không ai trả lời cả chỉ im lặng nhìn nhau, một không khí ảm đảm nặng nề ngập tràn căn nhà khác hẳn với ngày hôm qua….


Chương 37 : Xin Lỗi Bin!

37 Những ngày sau đó mẹ Thiên Vũ đã trở lại bình thường như chưa từng có chuyện gì xảy ra, Thiên Minh, Thiên Vũ cũng an tâm hơn khi mẹ không còn u uất buồn phiền nữa, ba Thiên Vũ cũng thế.


Chương 38 : Vì Hạnh Phúc Của Con

38 Dừng xe tại một quán ven đường, Thiên Vũ vào làm bạn với cái vị mà người ta cho rằng khi uống vào sẽ quên tất cả. Nhưng sao càng uống lại càng nhớ…. lại càng đau đến thế… -Anh hai gọi em có việc gì không? – Thiên Vũ lè nhè -Em đang uống rượu sao? Em đang ở đâu thế sao giờ này vẫn chưa về nhà? -Em đang ở đâu…em cũng chẳng biết em đang ở đâu nữa…anh hai ra đây uống với em đi -Em về nhà ngay đi, mẹ gọi anh hỏi em từ chiều giờ đấy -Dạ…chút nữa em về với mẹ anh hai yên tâm đi -Về…em định về nhà trong lúc say thế này ah? -Em say bao giờ…vậy nha anh hai – Thiên Vũ tắt máy, tắt nguồn -Alo…Bin… Thiên Minh bực mình gọi lại nhưng không được -Anh Bin đang ở đâu vậy anh Minh -Nó đang say, nó bảo sẽ về nhà -Sao được….


Chương 39 : Niềm Vui Chưa Hết Lại….

39 Nhất Anh dần tỉnh lại, Nhất Anh không muốn nằm viện nên một mực đòi về, ba mẹ Nhất Anh đành chìu theo ý con mình -Anh Nhất Anh, anh nằm nghỉ nha, bọn em về đây – Tuyết Nga, Tuyết Lam, Lệ Quyên, Thanh Tuấn sang thăm Nhất Anh -Uhm cám ơn mọi người, anh khoẻ rồi Tin…toon… Thiên Vũ xuống xe, tay liên tục bấm chuông, nhìn thấy mẹ Nhất Anh bước ra, Thiên Vũ không kiềm chế được cảm xúc -Anh Nhất Anh sao rồi bác? -Cháu vào nhà đi, nó khoẻ lại rồi – Mẹ Nhất Anh có một cảm giác kỳ lạ, tại sao Bin nó lại lo lắng đến thế? -Cháu chào bác – Thiên Minh -Uhm cháu vào đi Minh Thiên Vũ đã nhanh chân chạy vào, Thiên Minh và mẹ Nhất Anh đi phía sau -Vũ đến rồi à – Tuyết Nga, Tuyết Lam -Anh Nhất Anh sao rồi? -Anh ấy trên phòng Vũ vào đi, bọn chị về trước đây – Tuyết Nga -Chị Nga, em xin lỗi Tuyết Nga không nói gì miễm cười rồi cùng mọi người ra về, Thiên Vũ chạy lên trước cửa phòng Nhất Anh, vui mừng, lo lắng vây lấy cậu, đưa tay mở cánh cửa ra, hai ánh nhìn chạm nhau, lo lắng, vui mừng….


Chương 40 : Bin Sẽ Đợi

40 Hôm nay là ngày nhập học đầu tiên, Thiên Vũ đến trường với tâm trạng mệt mỏi, đang tìm lớp của mình Thiên Vũ giật mình vì có một người đập mạnh vào vai cậu từ phía sau -Vũ -Lam, làm Vũ giật thót tim -Vũ đang nghĩ gì mà thẩn thờ thế? Vũ học lớp nào? -Đây… - Thiên Vũ chỉ về cái lớp trước mặt mình -Vậy mình lại có duyên rồi, Lệ Quyên, Thanh Tuấn cũng học lớp này hihi vào thôi Vũ Đẩy Thiên Vũ vào lớp, tìm kiếm Lệ Quyên và Thanh Tuấn, hai người họ ngồi gần bàn cuối, hai người họ đang chí choé lẫn nhau, miễm cười Tuyết Lam kéo Thiên Vũ xuống -Chào hai người, làm ơn xích vào tí nào – Tuyết Lam đẩy Lệ Quyên vào sát Thanh Tuấn, nhỏ ngồi xuống đồng thời kéo Thiên Vũ ngồi cùng -Sao đi trễ vậy? – Thanh Tuấn -Chắc ngủ nướng chứ gì – Lệ Quyên -Ê…chưa ghẹo nha! Đánh cho bây giờ -Hihi nóng thế…Vũ sao trông cậu buồn thế? -… -Vũ… - Tuyết Lam khiều -Hả…mọi người gọi mình sao? Lắc đầu, thở dài, cả ba bó tay -Cậu đang nghĩ gì thế? Chuyện cậu với Nhất Anh sao rồi – Thanh Tuấn Thiên Vũ thở dài chán nãn kể lại tất cả những chuyện đã xảy ra cho ba người họ nghe -Vậy giờ cậu tính làm sao? – Cả ba đồng thanh -Mình cũng không biết phải làm sao…vừa được mẹ đồng ý chưa hết vui mừng giờ lại….


Loading...

Truyện cùng thể loại

Nước Mắt Của Em

Thể loại: Truyện Teen, Ngôn Tình

Số chương: 86






Crush Của Tôi Bá Đạo

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 32


Yêu Chàng Trai Bao

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 17


Buổi Yêu Em

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 17