1 Cái nắng buổi chiều len lõi qua những tán cây, cái nắng tạo ra những chiếc bóng nhỏ nhắn chạy lon ton xung quanh cái sân cỏ rộng để tranh nhau một quả bóng, một đứa con gái vỗ tay reo hò cổ vũ, nhỏ thích cùng chơi với bọn con trai đó, nhỏ chạy lại thằng nhóc Bin: -Cho em chơi chung với anh Bin -Không! Mày con gái đi chỗ khác chơi -Đi mà, em chơi chung với -Tí mày té mày khóc cho ba tao đánh tao hả? Đi ra -Không đâu, em không có té đâu…em té em không khóc đâu hihi -Uhm mày nhớ nói đó nha! Con bé thích thú chạy vào cùng đám con trai giành lấy trái bóng, chạy bên này, chạy sang bên kia…Bum…trái banh bay thẳng vào đầu con nhóc -Huhu… -Nín đi, nãy nói không khóc mà -Huhu – Con bé khóc lớn hơn -Mày cho nó vào đây chi vậy? Thôi nghỉ tụi bây ơi tí nữa ba nó ra đánh cả lũ – Một thằng nhóc trong đám lên tiếng -Ê…đừng có về mà – Nhóc Bin -Thôi tụi tao về, mai ra đá tiếp – Cả đám bỏ đi còn lại một thằng nhóc và một con nhóc đang khóc lớn -Tại mày đó, nín đi tí ba tao ra đập tao bây giờ -Hức…hức -Ê…nhóc! Làm gì mà ăn hiếp con bé hả? – Một thằng nhóc khác đi lại -Tự nó khóc chứ ai ăn hiếp – Nhóc Bin -Mày xạo hả? Không làm gì sao nó khóc – Nhóc quay sang nhỏ – Nó ăn hiếp em đúng không? ----- Gật gật, lắc lắc cái đầu, khóc tiếp -Mệt, mày khóc cho đã đi tao về, mai mốt đừng có xin tao cho chơi – Nhóc Bin bỏ đi -Ê, đứng lại.
2 Năm học mới bắt đầu, nhóc Bin vào lớp 1 còn Minh vào lớp 5. Năm nay lớp Minh có thêm một bạn mới đó chính là Nhất Anh. Nhất Anh được cô xếp ngồi cạnh lớp trưởng đó chính là Minh.
3 Hôm nay đi học về Minh rủ Nhất Anh sang nhà chơi nhưng Nhất Anh bảo Minh về trước tí nữa Nhất Anh sang. Minh chỉ nhà, chỉ đường cho Nhất Anh do Nhất Anh mới về nên mọi thứ vẫn còn bỡ ngỡ đối với nhóc -Cậu nhớ chưa? – Minh -Hihi…vẫn chưa…hay tí nữa 1h cậu ra đầu đường đón tớ đi hihi nhà cậu nhiều ngõ quá tớ không biết -Haiz…thôi được rồi, tớ về trước tí nữa gặp -Uhm hihi Minh đi nhanh ra cổng sợ nhóc Bin lại bực mình như ngày hôm qua -Bin, về thôi! -Anh làm gì mà lâu quá vậy? -Hihi ra trễ có tí xíu mà nhăn nhăn rồi, về anh hai mua kem cho ăn được chưa -Uhm nhớ nói đó nha em không ép đâu ah -Uhm hihi về thôi – Minh xoa đầu đứa em của mình Ghé vào quán kem mua 2 cây kem, cho nhóc Bin một cây, Minh một cây măm măm cho tới nhà -Thưa mẹ con đi học mới về - Hai anh em -Uhm hai anh em vào thay đồ rồi ăn cơm, mà Minh bạn con đâu? -Dạ tí nữa bạn đó mới qua -Uhm hai con đi thay đồ đi -Thưa bác Nam con đi học mới về - Nhóc Thu -Mày không về nhà đi qua đây làm gì – Nhóc Bin -Bin – Mẹ nhóc -Cho anh Bin nè, hồi sáng em được cô giáo cho đó – Nhóc Thu đưa bịch kẹo ra -Không ăn Nhóc Thu mếu máu, mẹ nhóc Bin la -Con sao vậy Bin? Con hư quá mẹ đánh đòn bây giờ -Mẹ… Nhóc Bin đi vào trong, mẹ nhìn theo đứa con trai mà không biết tại sao nó lại như thế? Quay sang nhóc Thu -Thôi để bác nhận giúp, cám ơn con nha -Dạ, hihi thưa bác Nam con về, thưa anh Minh em về - Nhóc Thu chạy về nhà.
4 Không khí buổi sáng thật trong lành, trên con đường đến trường hai bên là những hàng cây xanh còn vươn vãi những giọt sương đêm. Từng tốp học sinh tung tăng vui vẻ đến trường, nhóc Bin được anh hai nắm tay dẫn đi.
5 -Hai ngày nữa chúng ta sẽ trở lại thành phố - Ba Nhất Anh nói -Nhưng con thích ở đây hơn – Nhất Anh -Không được, ban đầu ba chỉ muốn đưa con về đây chơi mấy tháng hè thôi nhưng do công việc nên mới để con ở lại đây học.
6 Hôm nay vẫn như mọi ngày, Minh dắt tay em mình đến trường, bầu trơi hôm nay không đẹp như ngày hôm qua, có vẻ như mang một nỗi buồn của ai đó -“Sao hôm nay Nhất Anh không đi học ta?” - Minh vào lớp không thấy Nhất Anh đâu trong khi tiếng trống trường đã điểm Ra về, nhóc Bin đứng đợi anh mình, hôm nay cậu có mang theo cái máy chơi game của mình định tặng cho Nhất Anh vì món quà Nhất Anh đã tặng cho nhóc Bin ngày hôm qua.
7 Ngày qua ngày, mấy đứa nhóc năm nào còn lon ton chạy tranh nhau quả bóng, còn trêu ghẹo chọc phá nhau giờ đây đã lớn cả. Nhóc Thu giờ trở thành một thiếu nữ xinh đẹp với khuôn mặt khả ái, dáng người thanh mảnh – Hoàng Song Thu.
8 Ngồi trên xe đò hơn hai tiếng đồng hồ cuối cùng cũng đến nơi. Bước xuống xe, một chàng thanh niêm cao to với khuôn mặt lạnh, khoác trên người cái áo thun đen body kết hợp với quần jean trong thật là năng động với cái ba lô nặng trịch, kéo theo một cái vali đồ khá to, Thiên Vũ đảo mắt tìm anh mình nhưng chẳng thấy bóng dáng đâu.
9 Sáng hôm sau Thiên Minh đón chuyến bay sớm nhất trở lại Sài Gòn. Vừa đến nơi Thiên Minh đã đi thẳng đến nhà của Nhất Anh -Cậu về rồi ah? -Uhm tớ vừa về, Bin nó sao rồi, có quậy phá gì cậu không? -Không hehe mà gặp lại nhóc Bin trong một tình huống cậu không thể ngờ -Sao hả? Nhất Anh mở cổng cho Thiên Minh vào, vừa đi vừa kể lại chuyện của ngày hôm qua làm Thiên Minh cười đến tía tai đỏ mặt.
10 -Bin em đang làm gì trong bếp thế? -Em đang nấu cơm, anh mới về ạ -Uhm Bin nhà ta giỏi nhỉ, biết nấu ăn luôn sau này ai cưới được em người đó có phúc lắm nha -Còn phải nói hehe – Thiên Vũ đang bưng bê thức ăn ra bàn – Anh thay đồ đi rồi xuống ăn em nấu xong rồi -Uhm anh xuống liền – Nhất Anh chạy tót lên phòng nhanh chóng tắm rửa rồi đi xuống nhà bếp -Woa nhìn ngon nhỉ, anh không ngờ Bin lại giỏi thế đấy sau này chắc anh phải học hỏi nhiều ah nha -Uhm…gọi em là thầy đi em chỉ cho hê hê -Cốc…thầy nè – Nhất Anh cốc vào đầu Thiên Vũ -Ui da…không gọi thầy thì em khỏi chỉ sau này cưới vợ bị vợ chê đừng có đổ thừa là do em nha hê hê -Hơ…hơ…còn lâu nhé Vào bàn cơm mà cứ chí choé không ngưng chỉ có 2 người mà huyên náo cả cái nhà bếp….
11 Hôm nay là ngày đầu tiên Thiên Vũ đến lớp luyện thi, đường sá thành phố đối với cậu vẫn còn khá xa lại dù gì chỉ mới lên đây khoảng một tuần nên mọi thứ vẫn chưa thể làm quen nhanh chóng được.
12 Buổi sáng dậy, Thiên Vũ bước xuống chuẩn bị đến trường thì nhìn thấy Nhất Anh đang vội vội vàng vàng -Anh không đi làm sao? – Nhất Anh không mặc đồ đi làm mà mặc quần jean với chiếc áo thun giản dị -Không, anh phải đến bệnh viện -Sao ạ? Anh bị gì mà đến bệnh viện – Thiên Vũ lo lắng -Haha không có gì đâu chỉ là đi khám thường thôi -Thật không? – Thiên Vũ nhìn Nhất Anh với ánh mắt nghi ngờ -Ờ…ờ thì…anh nghĩ là anh bị bệnh tim rồi – Nhất Anh nói mà gương mặt ủ rủ đến tội nghiệp -Sao cơ? -Anh chỉ đoán thế dạo gần đây tim anh không được bình thường -Vậy em đi cùng anh nha -Thôi không cần đâu, anh tự đi được rồi, mà bạn em tới rồi kìa Nhất Anh nhìn ra cổng thấy người con gái hôm qua tim hơi nhói nhói, gương mặt đanh lại, Thiên Vũ trông thấy -Anh sao thế? -Tim anh lại bị nữa rồi…thôi anh đi trước nha Vừa nói Nhất Anh vừa chạy xe ra trước cổng, Thiên Vũ chạy ra mở cổng.
13 Hôm nay Nhất Anh không đi làm, Thiên Vũ bước xuống đã thấy Nhất Anh ngồi chiêm nghiễm trên chiếc ghế sofa, khảy cười Thiên Vũ đi lại -Anh hôm nay cho em mượn xe nhá! Chau mày, quay lại nhìn Thiên Vũ -Tí nữa anh phải qua bệnh viện hìhì em đi tạm xe bus đi nha -Anh lấy xe kia đi đi cho em mượn cái xe máy -Tự nhiên hôm nay anh muốn đi xe máy -Gừ….
14 Xế chiều Thiên Vũ cùng anh trai về nhà lấy xe, một chiếc tay ga chiêm chiễm trong nhà, Thiên Vũ nhìn mà thích. Trên đường chạy về nhà Nhất Anh, Thiên Vũ ghé ngang chợ mua một ít đồ về nấu coi như mừng có xe mới với Nhất Anh.
15 Qua một đêm mọi chuyện trở nên tốt hơn, Thiên Vũ không còn cảm giác khó chịu như ngày hôm qua nữa. Vươn vai, chuẩn bị mọi thứ…Thiên Vũ bước xuống đã thấy Nhất Anh ngồi đó như là đang đợi cậu -Em dậy rồi ah? Chuyện hôm qua chỉ là… -Chỉ là tai nạn thôi, em không nghĩ gì đâu -Uhm anh cũng nghĩ thế - Nhất Anh hơi buồn -Anh không đi làm sao? -Uhm anh cũng đi bây giờ -Vậy em đi trước nha.
16 Một tháng trôi qua, Nhất Anh vẫn hay liên lạc trò chuyện với Tuyết Nga, cậu cảm thấy rất vui khi có có một người bạn, một người tri kỷ hiểu mình như thế.
17 -Mình đi ăn trước nha anh giờ vẫn còn sớm – Tuyết Nga -Uhm hihi Cả hai đi đến nhà hàng hôm nọ, vẫn cái bàn hôm nọ, ngồi ở đây có thể nhìn thấy khung cảnh bên ngoài -Em dùng gì? -Dạ gì cũng ạ Nhất Anh gọi vài món ăn nhẹ vì giờ cậu cũng không thấy đói.
18 Vươn vai một cách mệt mỏi, Thiên Vũ bước vào nhà vệ sinh… một lúc sau, mọi thứ đã tươm tất, Thiên Vũ bước ra khỏi phòng cùng lúc gặp Nhất Anh, Thiên Vũ và Nhất Anh vội quay sang hướng khác -Em dậy rồi ah -Dạ.
19 Một lúc sau Thiên Minh cùng Song Thu đến -Chào hai người – Nhất Anh ra mở cổng -Chào anh, anh Bin đâu rồi anh -Vào nhà đi, nó trong nhà ấy -Cậu sao thế có vẻ mệt mỏi – Thiên Minh -Uhm mình cũng thấy không được khỏe Ba người bước vào nhà, Thiên Vũ cũng đã xuống phòng khách -Anh Bin – Song Thu mừng rỡ -Uhm -Bin, em cũng mệt sao? – Thiên Minh -Dạ -Anh Bin bệnh sao ạ - Song Thu -Không, chỉ hơi mệt thôi -Vậy để em nấu một ít canh cho hai người bồi bổ nha, em mua đồ rồi nè – Nói xong Thu mang đồ vào bếp -Mày…ah em làm được không để anh phụ - Thiên Vũ vào trong Bên ngoài phòng khách còn lại Nhất Anh và Thiên Minh -Cậu thích Thu đúng không? -Uhm nhưng có lẽ…Thu thích Bin -Sao cậu biết? -Thì qua cách nó nói chuyện, cách quan tâm dành cho Bin nên tớ biết -Cậu giỏi đoán…Nhưng mà làm sao biết mình thích người đó thế? -Hêhê cậu để ý ai rồi đúng không? -Thì trả lời tớ đi -Có gì đâu mà cậu phải thắc mắc.
20 Chia tay Thiên Vũ và Nhất Anh cũng là lúc Thiên Minh đưa Song Thu trở về quê. Ngồi trên xe bây giờ nước mắt của Thu cứ trào ra làm cho người bên cạnh cũng đau lòng không kém.