1 Hắn vẫn nghĩ rằng cùng người kia gặp nhau chính là ngẫu nhiên.
Nhưng là, hắn sai lầm rồi, thế giới này vẫn tồn tại tất nhiên…
Mùa thu tới gần, bên ngoài gió lạnh từng trận vù vù thổi qua.
2 Tần Hành Sơn mang một cặp kính mắt gọng vàng, bộ dáng nho nhã làm cho người ta cảm thấy hắn hẳn là một vị văn nhân mới đúng, nhưng là công việc của người này lại cùng người khác nói tương phản.
3 Từ khi bắt đầu thời đại viễn cổ, tổ tiên lang tộc cùng nhân loại có quan hệ mật thiết. Giống loài này có tính quần cư cực cao, bình thường do một đôi ưu tú lãnh đạo.
4 Khi Thái Hiên Sinh hướng bàn ăn đi đến, ngẩng đầu chỉ nhìn thấy phía trước tộc trưởng lang tộc hướng mình đi tới. Một vị lão nhân hơn chín mươi tuổi, một đầu tóc bạc vì năm tháng thay đổi, nhưng thân thể cũng không bị tuổi tác bệnh tật đánh bại, vẫn như trước đứng thẳng lưng.
5 Đang lúc mọi người nhỏ giọng thảo luận với nhau kiêm chờ đợi sự việc trong lời Nguyên Sâm đến cuối cùng là cái gì, không bao lâu nhìn thấy hai thuộc hạ của hắn đem một người đàn ông hai tay hai chân bị trói chặt, ánh mắt mông lung đã sớm hôn mê đưa đến trước mặt mọi người.
6 Đang lúc mọi người chăm chú nhìn Thái Hiên Sinh cùng Nguyên Sâm nói chuyện đến cuối cùng kết quả như thế nào, trưởng lão vẫn lặng yên không lên tiếng đột nhiên cười ha ha, nhất thời đánh vỡ cục diện bế tắc này, chỉ thấy trưởng lão chăm chú nhìn Nguyên Sâm lành lạnh rồi mở miệng nói: “Nguyên Sâm, đem bằng hữu của Tiểu Thái thả ra đi, coi như cho ta một nhân tình được không?”
“Trưởng lão, người nói thế quá đề cao con.
7 “Này! Quần áo của tôi ở đâu?” Tần Phát Huy trần trụi từ nhà tắm đi ra, dùng khăn tắm bao lấy nửa người dưới. (TV: anh che làm gì a? –). Vẻ mặt không kiên nhẫn lớn tiếng hướng Thái Hiên Sinh đứng ở phòng khách vẫn không nhúc nhích kêu lên, không nghĩ tới người này nói giúp mình chuẩn bị quần áo, cuối cùng hắn đi ra khỏi phòng tắm lại phát hiện người kia căn bản không thay mình chuẩn bị quần áo gì, hại mình chỉ có thể như vậy đi ra tìm quần áo.
8 Tần Phát Huy đứng ở cửa chờ anh họ hơi khó chịu nhướn mày, nhìn anh họ cùng bạn tốt đứng ở trước mặt mình nói chuyện thật vui vẻ. Hai người khen lẫn nhau, tán gẫu thật là cao hứng! Anh họ cũng thật là! Ngay cả em họ mình cũng đều mặc kệ một bên, cùng bạn tốt tán gẫu hăng say như vậy.
9 Mang theo nam hài xa lạ kia về tới nhà, Thái Hiên Sinh thuận tay đóng cửa lại, rồi mới ôm phần eo gầy nhỏ của nam hài kia, cúi đầu hôn môi nam hài.
Dục hỏa trong hai người được châm lên, nam hài hai tay vây quanh cổ Thái Hiên Sinh muốn làm nụ hôn thêm sâu thêm nồng nhiệt.
10 “Anh hỏi tôi có mục đích gì?” Nhìn vẻ mặt Thái Hiên Sinh giống như sẽ phát tiết tức giận, Tần Phát Huy căn bản vẻ mặt vui cười cũng nghiêm túc lại, ngón tay hắn chỉ Thái Hiên Sinh lớn tiếng tiếp tục nói: “Mục đích của tôi chính là anh rời khỏi anh họ, đừng tiếp cận anh ấy nữa! Anh hiểu không? Thái Hiên Sinh.
11 Thái Hiên Sinh không ngờ gia khỏa này là có chuẩn bị mà đến, hung hăng trừng cánh tay mình bị người ta đem còng lại, hai mắt giống như sắp phun ra lửa.
12 Thân thể mềm mại bị Tần Phát Huy mạnh mẽ tiến vào, Thái Hiên Sinh lớn tiếng kêu to, thanh âm đau đớn lúc này ở phòng khách yên tĩnh càng không ngừng quanh quẩn.
13 Cô gái trẻ tuổi xinh đep Hà Văn này Thái Hiên Sinh từng gặp mặt qua một lần ở nơi tụ hội, hai người chính là cùng nhau mặt đối mặt, nhưng cũng không cùng nhau tán gẫu qua cái gì.
14 Thái Hiên Sinh từ trong miệng Hà Văn biết được mình có khả năng mang thai đặc thù, hắn liền vì ý nghĩ mình đã đánh mất một sinh mệnh có thể sinh tồn trên thế giới này, mấy ngày sau đó thể xác và tinh thần đều phải chịu đựng hắn dần dần trở nên gầy yếu.
15 Một ngày làm việc vất vả trở về, Thái Hiên Sinh mang theo thân thể mệt mỏi không chịu nổi trở lại nhà trọ, vẻ mặt lấy chìa khóa mở cửa, chợt nghe tiếng nói nam tính dễ nghe kêu to tên mình hoan nghênh mình trở về, đồng thời chỉ thấy Tần Phát Huy trên mặt mang theo mỉm cười nhìn mình.
16 Hà Văn đứng một bên chờ đáp án kia, một bên nhìn bộ dáng Thái Hiên Sinh tựa hồ suy tư làm thế nào hướng mình giải thích, ngược lại cũng không có quá để ý, cô cười khẽ một tiếng, hỏi: “Gần đây thân thể anh có khỏe không?”
Thái Hiên Sinh đang trầm tư suy nghĩ làm sao giải thích cho thỏa đáng bị câu hỏi thình lình của Hà Văn đánh gãy, hắn lập tức phát hiện Hà Văn cố ý nói sang chuyện khác, vẻ mặt chậm rãi trở nên thoải mái, đáp: “ Tốt lắm, cảm ơn em quan tâm.
17 Cứ như vậy, mọi người ra về trong không khí không vui.
Thái Hiên Sinh đối mặt bóng dáng Hứa Tử Minh rời đi xa bất đắc dĩ chăm chú nhìn trong chốc lát, rồi mới chậm rãi đóng cửa lại.
18 Đêm nay, Thái Hiên Sinh ngủ thật sâu, dường như công việc ban ngày đã làm cho anh mệt mỏi không thôi. Mà Tần Phát Huy nằm bên cạnh dùng một đôi mắt tối đen yên lặng nhìn chăm chú người đối diện đã ngủ say, không nghĩ tới lần trước khiến bạn anh rời đi làm Thái Hiên Sinh cùng mình làm lạnh vài ngày, Tần Phát Huy không đoán được.
19 Editor: Tiểu Vũ
Beta-or: Ten Chan
Lần này động tác của Tần Phát Huy không giống với lần trước đối xử thô bạo với Thái Hiên Sinh, biểu hiện ôn nhu.
20 Editor: Tiểu Vũ
Beta-or: Ten Chan
Đáng tiếc, cái Tần Hành Sơn gọi là kinh ngạc cuối cùng lại chính mình bị kinh hãi. Khi anh vẻ mặt tươi cười mở cửa ra xong, đập vào mắt là cảnh tượng xấu xa không đáng lọt vào mắt –– cảnh em họ cùng bạn thân ở trong phòng khách kịch liệt làm tình làm cho hắn sợ ngây người, trên mặt hoàn toàn không có chút máu đứng ngốc ở cửa, gói to trong tay rơi xuống trên mặt đất.