1 Thời tiết hôm nay rất tốt, tự nhiên lại muốn kể về chuyện xưa của mình.
Thật ra cũng không tính là chuyện xưa.
Nào có nhiều chuyện xưa để nói vậy đâu.
2 Tôi ngây ra một lúc, cũng không biết vì sao đột nhiên lại nhớ về cái hồi tôi lên đại học thuê phòng sống cùng anh ở ngoài.
Nhớ tới cái hôm đấy hai bọn tôi đứng ngoài ban công treo quần áo, nhớ tới cái cảnh một loạt quần lót tung bay trên đỉnh đầu mình.
3 Từ Nam Kinh trở về không được bao lâu thì Trần Ứng Giai liền kết hôn, cậu ta bận ơi là bận mà vẫn có thời gian rỗi rãi mang mấy bình rượu tìm đến của nhà tôi.
4 Kể về quá trình quen biết giữa tôi và Trần Ứng Giai thì hẳn có thể gọi là có chút đáng cười.
Bốn năm đại học bọn tôi đều học cùng lớp, thế nhưng lại từng nói với nhau không quá mười câu.
5 Lúc Trần Ứng Giai nói cho tôi nghe về chuyện cậu ta rơi vào bể tình là vào buổi tối hôm cậu ta vừa kết thúc chuyến công tác kỳ hạn nửa tháng, hôm đó vừa về đã hẹn tôi ra ngoài uống rượu.
6 Hôm Trần Ứng Giai kết hôn, tôi làm phù rể, 5 giờ sáng đã phải rời giường đi đến nhà cô dâu để đón cô ấy về cùng cậu ta.
Bị đám phù dâu nhét vào tay vô số hồng bao nói vô số lời hai ý đẹp, cửa vừa mở là chúng tôi đã nhanh chóng giấu đi.
7 Tối hôm Trần Ứng Giai kết hôn tôi bị chuốc đến độ thần hồn điên đảo, cũng không biết là người phương nào, dễ thân lại nhiệt tình như vậy, bên này kính bên kia lại kính lại, Trần Ứng Giai còn cố ý tiếp đón muốn chiêu đãi tôi thiệt ngon.
8 Về việc giải quyết vấn đề về tinh thần và thể xác là vào cái lúc Mạc Kiệt được nghỉ đông.
Anh nghỉ đông liền mười ngày, hơn nữa nhà anh còn cách nhà tôi cự ly nửa cái bản đồ, thế nên công ty anh vừa cho nghỉ cái là anh phong trần mệt mỏi đuổi tới nhà tôi.
9 Mạc Kiệt trở về nhà vào sáng ngày ba mươi, vốn sắp sang năm mới, tôi cũng muốn đi chung quanh thăm người thân, anh ở lại nhà tôi vài ngày, trừ buổi tối ra trái lại chúng tôi chẳng có mấy dịp gặp mặt nhau.
10 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Mùa hè lúc Mạc Kiệt tốt nghiệp từ nước ngoài trở về mối quan hệ giữa tôi và Trần Ứng Gia đã tốt đến độ có thể xem là vô cùng khoa trường.
11
Về phần đề nghị của Trần Ứng Giai dành cho tôi tựa hồ như chính là thái độ của cậu ta đối với cuộc đời vậy.
Cậu ta nói Tiêu hãy sống cho hiện tại đi.
12
Buổi tối hôm đó tôi làm tình cùng anh, hoàn toàn là do hưng trí mà ra, khiến tôi muốn hôn anh.
Tôi ở trong thân thể anh, tay xoa nắn ngực anh, loại cảm giác này đột nhiên khiến tôi yêu thích không buông tay, tôi để hai cái đùi anh quấn lấy eo mình, liếm liếm vành tai anh.
13 Tôi và Mạc Kiệt liền cứ bảo trì mối quan hệ đó trong vài năm, con của Trần Ứng Giai đã ba tuổi, da thịt ú nu ú nần mặt mũi tươi cười gọi tôi là chú ơi chú, sau khi Trần Ứng Giai kết hôn thì thời gian cậu ta có thể gặp mặt trò chuyện với tôi chỉ đếm được trên đầu ngón tay, trọng tâm cuộc sống của cậu ta đều đặt ở gia đình.
14 Tôi come out với mẹ xong thì trong một thời gian dài khoảng nửa năm cơ hồ không hề gặp mặt Mạc Kiệt, lúc gọi điện thoại đều cẩn thận dè chừng như thể đang yêu đương vụng trộm.
15 Tôi nói với ba mẹ rằng thứ bảy Mạc Kiệt sẽ đến, mẹ tôi hỏi xem anh có kiêng ăn cái gì không, tôi nói rằng anh không ăn quá cay, mẹ tôi lại hỏi anh là người phương nào, gia cảnh thế nào, làm người ra sao.
16 Tôi và Mạc Kiệt sống cùng nhau vài năm, tôi miễn cưỡng có thể nhớ được một lần có thể gọi là cãi nhau đại khái là vào một hôm tan tầm, tôi đang định về nhà thì bị Trần Ứng Giai bắt được.
17
Lần đó Mạc Kiệt trở về làm việc, tôi ở lại nhà anh ngây ngốc hai ngày, vài ngày sau anh được nghỉ thế là lại bay đến nhà tôi, anh nằm trên giường tôi còn có chút do dự hỏi: "Ngày mai anh đi gặp ba mẹ em, không sao chứ?"
Lúc đó tôi còn đang bắc hai chân anh sang hai bên vùi đầu làm, thuận miệng hỏi có chuyện gì cơ, anh lại ra vẻ lo lắng hỏi tới hỏi lui chuyện này chuyện nọ.
18
Lúc anh trở về thì tôi lái xe đưa anh đi ra sân bay, khi tôi rẽ vào đường cao tốc, anh kéo cửa sổ xuống để từng đợt gió khô nóng thổi vào.
Tôi nói lạnh muốn chết rồi, anh cúi đầu cười, tựa lưng vào ghế ngồi nói: "Lần này anh ở lại hơn mười ngày lận.
19 Mạc Kiệt có mua cho ông mình một căn hộ ở trong thị trấn, thế nhưng ông anh lại thích ở trong căn nhà cũ hơn, cho nên căn hộ mua xong trang hoàng đầy đủ mà vẫn chẳng có ai đến ở, lúc tôi cùng anh bước vào đó thì cảm thấy bên trong ngay cả một chút nhân khí cũng không có.
20 Năm ấy tôi ngốc ở nhà Mạc Kiệt ba ngày liền, con người ông anh cũng giống như anh, bất cẩu ngôn tiếu*, thế nhưng đối với tôi có thể coi là miễn cưỡng có thể trưng vẻ mặt ôn hòa.