21 Editor: Tiểu Vũ
Beta-or: Na Chan
Tần Hành Sơn mang theo Tần Phát Huy rời nhà trọ của Thái Hiên Sinh, sau khi hai người lên xe, Tần Phát Huy ngồi ở ghế sau thỉnh thoảng ngẩng đầu nhìn anh họ ngồi ở ghế trước lái xe, Tần Hành Sơn không hỏi Tần Phát Huy bất cứ việc gì về chuyện xảy ra trước đó, mặt không biểu tình, không nói gì nhìn thẳng cửa kính xe phía trước.
22 Editor: Tiểu Vũ
Beta-or: Ten Chan
Thái Hiên Sinh từ bệnh viện về nhà lúc đã khuya, anh vừa cởi áo thì liền nghe thấy tiếng chuông điện thoại nhà vang lên, ngạc nhiên không biết ai lại gọi mình, vội vàng đem áo đặt ở sô pha rồi đi đến chỗ điện thoại, cầm lấy điện thoại lịch sự nói: “Xin chào, tôi là Thái Hiên Sinh”
“Tốt, Hiên Sinh, lâu không gặp.
23 Editor: Tiểu Vũ
Beta-or: Ten Chan
Nguyên Sâm nhìn Thái Hiên Sinh sắc mặt nghiêm trọng ngồi bên cạnh mình, đối phương hoàn toàn không dám có động tác gì làm cho hắn không khỏi buồn cười: “Quả nhiên anh vẫn đến đây.
24 Editor: Tiểu Vũ
Beta-or: Ten Chan
Đôi mắt đen thâm thúy của Nguyên Sâm liếc đến người đàn ông phía sau đang trong trạng thái kích động, gợi lên một tia mỉm cười không rõ hàm nghĩa xoay người lại, hướng người đàn ông kia nói: “Hiên Sinh, anh cũng quá xem thường thế lực của tôi.
25 Editor: Tiểu Vũ
Beta-or: Ten chan
Nếu muốn người khác không biết trừ khi mình đừng làm. Câu nói này giờ linh ứng ở trên người Nguyên Sâm, khi hắn nhìn thấy Thâm Xuyên Minh vẻ mặt giận dữ xuất hiện ở cái nơi vốn không nên xuất hiện này, mặt hắn lập tức trở nên tái nhợt.
26 Editor: Tiểu Vũ
Beta-or: Ten Chan
Một buổi sáng rất sớm, ngã tư đường không có nhiều người đi lại, một người đàn ông phủ áo gió đứng ở ngã tư đường bên tay cầm túi hành lý, trầm tĩnh một lát lấy di động từ túi quần ra, bấm gọi một dãy số.
27 Editor: Tiểu Vũ
Beta-or: Ten Chan
Tiếng đập cửa cấp bách phá vỡ buổi sáng sớm, Vi Khinh Hải đang trong lúc mơ ngủ bất hạnh bị tiếng đập cửa hung mãnh này đánh thức, nhịn không được mở miệng mắng là người nào mới sáng sớm đã quấy rầy giấc ngủ của người ta, lấy tay nhu tròng mắt còn đang díp lại, chậm rãi xuống lầu đi tới cửa mở miệng kêu lớn: “Đến đây, đến đây!!!”
Cửa mở ra trước mặt cậu là một người đàn ông xa lạ, hai tay đột ngột xiết chặt bả vai Vi Khinh Hải, vẻ mặt không thể chờ quát: “Nói mau! Có phải Thái Hiên Sinh ở đây hay không?!” Vừa hỏi vừa lay mạnh hai vai đứa nhỏ mở cửa.
28 Editor: Tiểu Vũ
beta-or: Ten Chan
Đây quả thật là chuyện bất khả tư nghị nhất mà Hứa Tử Minh được nghe từ khi sinh ra tới nay, cậu kinh ngạc nhìn Thái Hiên Sinh đang ngồi ở sô pha, muốn từ ánh mắt anh nhìn ra một chút vẻ trêu đùa, nhưng lại chỉ nhìn thấy một người vẻ mặt nghiêm túc không đổi.
29 Editor: Tiểu Vũ
Beta-or: Ten Chan
“Anh bất động ở chỗ này làm gì, mau vào giúp bưng thức ăn đi!” Hà Văn từ phòng bếp đi ra, trong tay vững vàng bưng một mâm đồ ăn đặt lên bàn cơm.
30 Editor: Tiểu Vũ
Beta-or: Ten chan
Tiếng chuông tan học vang lên, các phòng học rầm rập đứng lên đi lại, có nhóm tụ tập thảo luận hè năm nay đã đi đâu nghỉ, hoặc nói đã làm gì cùng nhau khi nghỉ hè còn có nhóm nói về vấn đề khi nào thì ra game ps2.
31 Editor: Tiểu Vũ
Beta-or: Ten Chan
Thái Hiên Sinh mỉm cười nhìn Vi Khinh Hải vui vẻ chọn lựa nguyên liệu, bởi vì mang thai nên lúc này anh hoạt động không tiện, đi lại rất thong thả.
32 Editor: Tiểu Vũ
Beta-or: Ten Chan
“Hiên Sinh, người kia gọi taxi đuổi theo chúng ta, làm sao bây giờ?” Vi Khinh Hải ngồi ở ghế phụ, quay đầu nhìn chiếc xe taxi màu đỏ đang theo sau bọn họ.
33 “Cậu nghe rồi chứ. Anh ấy không muốn gặp cậu. ”
Hà Văn cầm di động xoay người tựa vào bên cửa sổ, mỉm cười nhìn Tần Phát Huy hôm nay tới tìm cô. Nghe cậu kể, hôm nay cậu gặp được Thái Hiên Sinh, muốn đuổi theo lại bị Hứa Tử Minh ngăn cản, hai người còn đánh một trận.
34 Ở một bàn trong một quán cà phê người đến người đi, một đôi nam nữ chẳng phải người yêu ngọt ngào bình thường, cũng không giống bạn tốt cùng ngồi một chỗ.
35 Editor: Tiểu Vũ
Thái Hiên Sinh nhìn sắc trời muộn dần, cũng không nên trì hoãn người bạn Hà Văn giới thiệu đến, vội vàng từ sô pha đứng lên, thẳng sống lưng, chỉ trên lầu nói: “Cũng không còn sớm, tôi mang cậu lên tầng hai xem phòng trước đã.
36 Editor: Tiểu Vũ
Tần Phát Huy bị Thái Hiên Sinh gọi là Tiểu Bạch đã ở tòa thành này được bốn năm ngày, mỗi ngày cậu đều cố gắng chăm sóc thân thể Thái Hiên Sinh, cố gắng nấu những món ăn dinh dưỡng cho Thái Hiên Sinh ăn, mỗi khi nhìn thấy Thái Hiên Sinh cười thoải mái trên bàn cơm đều làm cho cậu cảm thấy thật vui vẻ, thật thỏa mãn.
37 Editor: Tiểu Vũ
Bình minh mặt trời mọc, xung quanh mọi thứ đều thật yên tĩnh.
Tần Phát Huy nằm ở trên giường an ổn đi vào giấc ngủ, tối hôm qua cuối cùng cùng Nguyên Bảo kết bạn, hai người cùng ngồi uống rượu.
38
Editor: Tiểu Vũ
TG: Cảm giác viết thật cẩu huyết, nhưng là ta viết thực thích – -+ oa ha ha ha
VN: Ta tán thành là thực cẩu huyết, và ta thích điệu cười của tác giả lau mồ hôi
“Đại thúc, tôi còn tưởng là về nhà.
39
Editor: Tiểu Vũ
TG: Khụ……. đứa nhỏ liền đi ra như thế – -+ Đừng hỏi ta vấn đề quá thâm ảo
Ta cảm thấy như thế đi ra là bình thường…… Nhìn trời
VN: Vô trách nhiệm quá, nhưng mà nghĩ thì….
40
Edit: Tiểu Vũ
TG: Thật sự là buồn nôn thông báo – -+
VN: @@
Khi Thái Hiên Sinh từ hôn mê tỉnh lại đã là chuyện của mấy ngày sau, khi anh mở mắt, ánh vào mắt đầu tiên là Hà Văn.