1 Lái một chiếc máy bay mà từ động cơ khói đen bóc lên nghi ngút, quả thật bất kỳ ai cũng sẽ cảm thấy cực kì cực kì không dễ chịu.
Cảm giác hoảng hốt càng ngày càng mãnh liệt, nhìn xem cánh rừng phía dưới chỉ chốc lát nữa thôi sẽ cùng phi cơ của mình thân mật tiếp xúc, Âu Dương Long toàn thân mồ hôi lúc này mới tuôn ra như suối.
2 Dáng người Âu Dương Long không tồi, không phải loại cơ thể đầy đặn, thế nhưng không hề thừa thịt.
Con mắt của đối phương quét qua tòa thân ÂuDương Long, chậm rãi dời về phía hạ thể của cậu, nhìn xem nơi riêng tư cùng thể mao cũng không dầy lắm, còn có cái kia tính khí mơ hồ lộ ra ở bên ngoài, yên tĩnh mà dán tại bên đùi của cậu
Hắn trước lấy tay nhẹ nhàng quét mở thể mao, sau đó chậm rãi vuốt ve, bởi vì Âu Dương Long đã ngủ nên toàn thân có vẻ không được mẫn cảm, vật kia mềm nhũn nhìn giống như là một đoạn gỗ nhỏ.
3 Sáng ngày thứ hai, Âu Dương long buồn bực bị kéo đi như kéo bao tải đồng dạng, sau khi thoát khỏi móng vuốt của hắc Báo, ven đường những cành cây thiếu chút nữa lại đả thương cái mông vừa nhỏ vừa non mềm vừa đầy đặn của cậu ~ ~ ~ hơn nữa lại càng không cần phải nói còn có mấy cái tảng đá trên mặt đất!
“Ta chịu đủ rồi! Ngươi tự mà kéo chính mình đi! Ngu xuẩn!” Âu Dương Long giật tấm thảm trên người mình ra, sau đó vịn cái cây bên cạnh chậm rãi đứng dậy.
4
~~Ngày hôm sau tỉnh lại, Âu Dương Long mới phát hiện chính mình không biết vì cái gì lại ôm hắc Báo mà cậu chán ghét cùng ngủ chung, còn trùng hợp là cái là biểu tượng giống đực của cả hai còn dựa vào quá mức chặt chẽ!
Chóng mặt…… Tranh thủ thời gian xê dịch thân thể, lúc này hắc Báo mới cảm thấy thư thái mà co lên thân thể, không còn bị cái tư thế ngủ bất nhã của Âu Dương Long tra tấn nữa.
5 Ngày hôm sau tỉnh lại Âu Dương Long không có mở to mắt, cậu cảm thấy hôm qua hình như không hẳn là nằm mơ…. . Chính mình lại cùng con hắc báo chán ghét đó làm….
6 …Thân…. . (>’v’<) ngày="" hôm="" sau="" âu="" dương="" long="" bị="" một="" ít="" chấn="" động="" làm="" cho="" bừng="" tỉnh="" ,="" phát="" hiện="" mình="" lại="" tiến="" vào="" lòng="" ngực="" của="" spencer="" mà="" ngủ="" say,="" một="" chân="" còn="" đè="" lên="" thân="" thể="" của="" bích="" na.
7 Âu Dương Long bị tiếng khỉ kêu đánh thức, cậu mở to mắt nhìn thoáng qua người nằm bên cạnh, Spencer cũng đang nhìn lại cậu.
[ Thật dọa người ……] Âu Dương Long lập tức trốn vào bên trong thảm, cảm giác hậu đình có chút thanh lương, cậu lấy tay sờ soạng thử thì lấy ra được một ít lá cây.
8 Quả nhiên ngày hôm sau, người chiếu cố cậu biến thành một nam nhân khác trong bộ lạc.
Thông qua động tác khoa tay múa tay của người bộ lạc này có thể thấy phỏng chừng Spencer còn chưa có rời khỏi bộ lạc, chỉ là xuất hiện vô cùng ít, dù cho có rời đi một thời gian cũng sẽ trở về.
9 Spencer mang theo Âu Dương Long đi theo một con đường khác, xem ra là hắn không có ý định trở về thôn.
Ngồi ở bên cạnh bờ sông, Âu Dương Long yên lặng để cho Spencer giúp mình thanh lý miệng vết thương, sau đó dùng dược thảo một lần nữa băng bó lại.
10 Nửa năm sau —
Giống như bao ngày khác sau kì đông dục, Bích Na lẳng lặng nấp trong bụi cỏ, nhìn đàn linh dương phía xa đang uống nước cạnh bờ sông, hiển nhiên đàn linh dương không có phát hiện Bích Na, nàng cười thầm trong bụng, sau đó vượt lên phía trước vài bước, đột nhiên chính mình dẫm phải nhánh cây phát ra một tiếng vang, đàn linh dương phía trước đột nhiên tuông chạy tứ tán, Bích Na thật ảo não, nhìn bầy linh dương từ từ biến mất, đột nhiên một con linh dương tựa hồ trạng thái không đúng té trên mặt đất, trên người xiên một cây gỗ nhọn, hiển nhiên là lọt vào cạm bẫy.
11 Nghe được tiếng nước, Âu Dương Long khó khăn mở mắt ra, giật giật cổ của mình, chết tiệt Spencer một quyền theo gáy đánh mình bất tỉnh, thực đau…. . Đột nhiên phát hiện bản thân không cách nào nhúc nhích, cảm giác được tay bị người từ phía sau dùng dây leo trói lại, mà cái tên đầu sỏ gây nên mọi chuyện đang tại một bên bóng tối, trừng đôi mắt màu xanh biếc lòe lòe nhìn cậu.
12 [ Lại là tiếng chim hót đáng ghét !] toàn thân Âu Dương Long đều rất đau, nhất là phía dưới, mặc dù có dùng một chút thảo dược, nhưng vẫn còn rất đau….