1 Lục Dao rất muốn đến Trung Nguyên, bởi vì các sư huynh sư tỷ đồng môn đi Trung Nguyên về đều thu hoạch rất nhiều thứ. Ví dụ như Đại sư huynh, học được cách pha trà vô cùng thơm ngon, mỗi ngày đều mời mọi người uống trà, sư huynh pha thật ngon đó, đáng tiếc là mỗi ngày chỉ được uống một lần!
Ví dụ như Nhị sư huynh, từ Trung Nguyên mang về thật nhiều lông cừu mềm mượt, nói là ở Trung Nguyên có một thứ gọi là be be xuẩn dương tự dệt lông cừu của mình, rất thần kỳ đúng không!
(xuẩn dương = cừu/ dê ngốc, chế lại từ Thuần Dương =)))
Ví dụ như Tam sư tỷ…………………………… Khụ!
Ví dụ như Tứ sư huynh đem theo một đống cát, mở sạp bán ở Trung Nguyên thu được khối tiền, Tứ sư huynh còn nói với tiểu thiếu gia nọ, đó chính là “nhiệt sa” chuyên dùng để chế tạo hoàng kim……………… Thật ra, nơi nơi ở Tây Vực đều có rất nhiều cát nóng a, xem ra sản vật Trung Nguyên không đến nỗi cằn cỗi a!
Ví dụ như Ngũ sư tỷ, trong thư Ngũ sư tỷ gửi về có nói đang bán xiên thịt dê ở Trung Nguyên thì bị thành quản tịch thu dụng cụ nướng “hoa điêu”, do đó Thập Nhất sư huynh trả lời thư cho Ngũ sư tỷ, thuận tiện kèm theo một miếng bánh ngọt.
2 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Lục Dao là người chậm chạp, tay chân chậm mà phản ứng cũng chậm, cho nên thời kỳ phản nghịch cũng chậm hơn một chút so với người khác!
Sau vài ngày Lục Dao náo loạn thì Đại sư huynh mới giật mình nhận ra, tiểu sư đệ đã tới thời kỳ phản nghịch rồi!
Đại sư huynh kích động mang bộ mặt muốn dạy dỗ đứa trẻ hư đi tìm tiểu sư đệ, nhưng đứa nhóc trong phòng đã sớm bốc hơi đâu mất, chỉ còn lại một tờ giấy rách như bị chó gặm, dâm đãng đong đưa uốn éo nhìn hắn, trên giấy là “Ta đi Trung Nguyên, cần gì thì nhắn lại!”
Đại sư huynh rất có ham muốn xé tờ giấy thành từng mảnh, gãi gãi đầu, lại sờ sờ mũi, suy nghĩ một lát vẫn là để tờ giấy xuống, nhìn nó chằm chằm rồi nở nụ cười!
Chợt nhớ tới tiểu sư đệ đi mất không tung tích, mà tờ giấy thì không biết nên gửi đi đâu, thở dài một tiếng, chán nản cầm lấy tờ giấy, vẫn là nên đi bái kiến giáo chủ đại nhân nhà mình đi!
Lục Dao có nuôi một con mèo tên là Cổn Cổn, Cổn Cổn có màu lông trắng đen đan xen nhau, hai tai tròn tròn, hai mắt tròn tròn, còn có thân mình cũng tròn vo cực kỳ đáng yêu.
3 Ở hoang mạc, Lục Dao cứu một Cái ca người Trung Nguyên, hắn ngay cả quần áo cũng không mặc chỉnh tề mà dám dũng cảm xông vào sa mạc, trong giây phút thập tử nhất sinh Lục Dao phát hiện cái bình hắn cầm bên trong không phải đựng nước mà là rượu, Lục Dao muốn bái phục hắn luôn.
4
Nhìn thấy sư muội nhà mình đến đưa thuốc đưa vàng còn tặng hắn một ánh mắt xem thường, Quách Phương kích động muốn khóc, không dễ dàng a, bản thân mình thế mà không chết trong tay ân (sát) nhân cứu mạng, rất đáng ăn mừng đúng không!
Sau hai ngày dưỡng thương tốt đẹp, Quách Phương bắt đầu kế hoạch báo ân (thù) đại kế! Đúng là theo ân nhân vài ngày thì Quách Phương hoàn toàn hiểu được, thì ra ân nhân không phải nhằm vào mình “giúp đỡ”, mà là thấy người gặp nạn liền đi tới “giúp đỡ”!
Nhưng khổ nỗi nhiệt tình + ngu ngốc = phá hoại chứ không giúp được gì cho lắm……….
5 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“A Meo A Meo, nếm thử cái này, bột sen Tây Hồ đó, ăn ngon lắm!”
“Ừ”
“A Meo A Meo, đây là hoa quế cao ngọt mà không ngấy, ngươi nếm thử đi!”
“Ừ”
“A Meo A Meo, ngươi xem, đây là kẹo hồ lô, ta thích ăn nhất là kẹo hồ lô, cho nè ~”
“Ừ”
“A Meo A Meo, dây cột tóc này thật đẹp đúng không? Mua về nhất định tiểu sư muội rất thích!”
“Ừ”
“A Meo A Meo, cái nón hổ con này thật đáng yêu, chúng ta mỗi người đội một cái được không!”
nón hổ trong game =))))))))) hình cắt từ Giang Hồ Luận Tiện 3 =))))))))
“………….
6 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Hôm nay Lục Dao cùng chồng chồng Đường Tống, Khúc Nhiễu Lương nói chuyện phiếm, tám tới khinh công thì Khúc Nhiễu Lương đắc ý nói: “Nói tới khinh công, khinh công của ta là đẹp nhất, miễn cãi! Bản thân hoá bướm bay~~”
Đường Tống im lặng lấy diều ra: “Chim của ngươi không to bằng ta!”
………………………….
7
Chuyện là hôm nay Quách Phương mời Lục Dao và đồng bọn đến Quân Sơn làm khách, cả đám ôm vò rượu uống cực kỳ sung sướng!
Có vẻ như Diệp Tiểu Tiện đã uống say, cả người mềm nhũn dính vào Lý Uy Vũ như miếng keo dán!
Mà Hoa Kiêu với Vu Thuần thì như trái ngược nhau, Hoa Kiêu ôm vò rượu cười dâm đãng, móng heo sờ sờ soạng soạng Vu Thuần, ờ, sờ từ trên xuống dưới, bị túm lấy thì cũng như vô số lần trước, bĩu môi bày ra vẻ mặt muốn hôn hôn~
Đường Tống và Khúc Nhiễu Lương thì đang trực tiếp diễn một màn trẻ em không nên nhìn.
8 Tác giả:
Muốn meo meo vài câu trước khi viết.
Đó giờ xem phim truyền hình hoặc tiểu thuyết, nhất là thể loại cổ trang, cứ thắc mắc mãi tại sao bọn họ đánh nhau tới hộc máu nhưng mỗi lần lên sân khấu thì quần áo vẫn rất sạch sẽ? Rõ ràng là chưa từng thấy bọn họ giặt quần áo a! Hơn nữa vết máu rất khó giặt đó, bọn họ không giặt quần áo nhưng vết máu luôn biến mất? Cái này không khoa học……….
9 Trông thấy cách đó không xa Lý Uy Vũ ôm hôn Diệp Tiểu Kiếm, trên mặt Lục Dao nong nóng đồng thời lại thấy tò mò, không biết hai người môi dán môi là cảm giác gì nhỉ? Cũng giống như Khúc Nhiễu Lương thường xuyên quấn quít lấy ĐườngTống hôn nhau sao, hẳn là rất thoải mái đi?!
Ngồi trên nóc nhà ôm bầu rượu, nhìn trời ngắm vầng trăng cong cong, Lục Dao có hơi nhớ nhà, đã lâu rồi không gặp Giáo chủ, các sư huynh không biết ra sao rồi, các tiểu sư muội có còn giúp thánh nữ Yên Nhi chăm sóc mèo hay không, còn có các sư tỷ……….
10 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Lý Uy Vũ chải chuốt từng sợi lông cho ngựa yêu với vẻ mặt thâm tình: “Lý Phi Sa là thú cưng mà cũng không phải thú cưng, nó là đồng đội của ta, cùng ta vào sinh ra tử, cùng ta giết giặc trên chiến trường, nó như vậy sao có thể chỉ là thú cưng!”
Bọn Lục Dao nhìn qua Diệp Tiểu Kiếm với ánh mắt đồng cảm, tình địch lớn đấy!
Diệp Tiểu Kiếm đùa giỡn bé Gà Tiểu Manh trong lòng, vui vẻ nói: “Xem này, con ta đáng yêu không?!”
Được rồi, ánh mắt đồng cảm là nên dành cho Lý Nhị Cẩu →_→
Hoa Kiêu hất mái tóc đen dài thẳng, tựa như không nhiễm chút bụi trần mà bày ra với bọn họ: “Sản phẩm của Vạn Hoa Cốc, tiểu quản gia vạn năng A Cam số bảy! A Cam số bảy, cho ngươi biết cái gì gọi là cuộc sống tinh tế! A Cam số bảy, sự lựa chọn hoàn hảo! Châm ngôn của A Cam số bảy: Việc nhỏ như vậy mà làm không tốt, làm sao dám xưng tiểu quản gia vạn năng! Chỉ có 998k vàng sẽ được ôm A Cam vạn năng về nhà, chỉ cần ngaoooo……………”
Vu Thuần mặt không chút biểu cảm rút chân lại, nhẹ nhàng vuốt ve hạc trắng bên người, vung phất trần, tiên phong đạo cốt khiến người ta nghi ngờ người này muốn bay lên trời luôn!
Thứ tròn vo đáng yêu đang nằm trong lòng chủ nhân mặt than Đường Tống gặm cây trúc, khung cảnh đáng yêu đến lạ chọc trúng điểm moe của mọi người!
Khúc Nhiễu Lương nở nụ cười xinh đẹp, hôn lên con bò cạp đỏ thẫm nằm trên ngón tay, nói: “Xuất hiện đi, bọn nhỏ được định mệnh lựa chọn của ta……………….
11
Ở bên kia Quân Sơn, có một đám thú cưng bên cạnh Quách Phương.
Chúng nó hoạt bát lại thông minh,
Chúng nó phúc hắc lại ngốc nghếch,
Chúng nó đồng lòng hợp sức, cố gắng tác hợp tiểu couple Cái Meo.
12
“Lục Dao, đừng…………. . ”
“Đừng nhúc nhích, rất thoải mái đó, hãy tin ta!”
“Đừng mà, không được!”
“Ngoan nào, đến đây, nằm xướng……”
“Ta, ta……………”
“Tốt lắm, ta bắt đầu thôi!”
“Ưm! Ngươi, ngươi bắt đầu đi!”
“Ngoan, thế nào? Có cảm giác gì?”
“Không tồi…….
13 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Thời tiết hôm nay thật đẹp, ánh nắng rạng rỡ này, không khí mùa thu mát mẻ này, bầu trời trong vắt không một gợn mây này, vân vân này………….
14
Lục Dao vẫn luôn thầm mến Tam sư tỷ nhà mình, rất thích rất rất thích. Là loại tình cảm mà mỗi lần nghĩ đến thì lòng tràn đầy ngọt ngào, mãi cho đến khi sư muội từ đại mạc tới mang theo một tin chấn động, Tam sư tỷ sắp kết hôn, lúc đó Lục Dao mới biết được cái gì gọi là sét đánh ngang tai, cái gì là trái tim tan nát!
Từ nhỏ Tam sư tỷ đã chăm sóc y, nấu cơm giặt giũ cho y, người mà xoa đầu y mắng tiểu tử thối……….
15 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Không cần” Lục Dao lắc đầu, “Các ngươi cùng đi chẳng phải hắn sẽ biết sao, ta tự đi được rồi!”
“Nhưng mà…….
16
“Ngươi tên gì?”
“Quách Phương”
Lục Nguy Lâu đánh giá từ trên xuống dưới “Cái Bang?”
Quách Phương thành thành thật thật mang bộ dạng chính nhân quân tử trả lời “Dạ!”
“Hừ!” Lục Nguy Lâu hừ lạnh một tiếng, hỏi: “Nghe đồn ngươi khi dễ Lục Dao?”
Mồ hôi mẹ mồ hôi con của Quách Phương thi nhau đổ xuống: “Không, không có!”
Lục Nguy Lâu dựng thẳng lông mày: “Không có? Lục Dao chính miệng thừa nhận, còn chối à?!”
Cảm thấy Lục Giáo chủ như muốn chụp mũ hắn, Quách Phương nuốt nuốt nước miếng: “Thật ra thì y hiểu lầm rồi, ta không có khi dễ y, cũng không phải, đúng thật ta có khi dễ y, éc, đúng hơn là không phải ý khi dễ đó…….
17 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Quách Phương nằm trên giường ba ngày mới có thể run rẩy bước xuống, hu hu hu, Lục Giáo chủ thật tàn nhẫn, thật đáng sợ!
Quách Phương chống gậy từng bước từng bước đi ra cửa phòng: “A Dao………Ế, vị sư huynh này xin dừng bước, xin hỏi ngươi có biết Lục Dao đang ở đâu không?”
Minh Giáo sư huynh như đang nắm lấy cái gì đó, đứng lại đánh giá hắn từ trên xuống dưới: “Ấy, tiểu tử Lục Dao kia trông như vậy không ngờ thật mãnh liệt a, đem người làm tới ba ngày mới xuống giường nhaaaa! Í, thân ái ngươi đừng tức giận a, ta không nói nữa không nói nữa!!!”
Quách Phương đen mặt định mở miệng giải thích, chợt từ đâu hiện ra thêm một người, người này một thân quần áo màu xanh ôm sát người, trong tay cầm dao găm hung dữ với Minh Giáo sư huynh đang sờ soạng eo mình! Quách Phương giật mình, hèn gì thấy Minh Giáo sư huynh như đang đặt tay lên cái gì, thì ra là sờ người ta!
Minh Giáo sư huynh nắm tay vị đệ tử Đường Môn kia, không biết xấu hổ mà cười: “Em dâu qua Tam Sinh Thụ tìm thử coi, Lục Dao hẳn là ở đó! Đúng rồi, em dâu không cần khách sáo, gọi ta Bát sư huynh là được rồi, đây là Bát tẩu của ngươi, ớ, lại ẩn thân, ha ha, em dâu đi tìm Lục Dao nhanh đi, ta và Bát tẩu ngươi đi trước ngao ngao ngao, thân ái, ngươi đâm thật sao!”
“………………………….
18
~~~ Nhà trẻ Kiếm Tam ~~~
Trong lớp, hôm nay thầy Tú Tú vẫn xinh đẹp động lòng người dắt theo một đứa con nít bước vào lớp, thằng nhóc trông quần áo cũ nát nhưng vẫn sạch sẽ!
“Chào các em!”
“Chào ~ thầy ~ ạ ~~”
“Ừ, hôm hay lớp chúng ta có thêm bạn mới, mọi người cùng vỗ tay chào đón bạn ấy nào”
“Dạ~~~”
Trong tiếng vỗ tay lốp bốp, thầy Tú Tú dắt Quách Tiểu Phương lên bục giảng “Các em, chúng ta cùng nghe bạn mới giới thiệu được không nè?”
“Dạ~”
Tên nhóc đầu củ cải nhìn xuống dưới, một lúc sau Quách Tiểu Phương mới nghẹn ra một câu “Chào mọi người, tớ tên là Quách Tiểu Phương!”
__________em là đường phân cách ấn tượng đầu tiên_________
Lý Nhị Cẩu: Hừ, bày đặt cái gì, còn không đẹp trai bằng mình!
Quách Tiểu Phương: Tại sao cô bé áo đỏ cứ luôn trừng mình? Xem ra tính tình không tốt a!
Diệp Tiểu Kiếm: Ăn mặc rách nát a, hơn nữa luôn cau mày, trông còn hung dữ hơn Nhị Cẩu!
Quách Tiểu Phương: Cô bé này thật đáng yêu, nhưng mà tại sao ăn uống liên tục vậy, nếu như lấy về làm vợ có nuôi nổi hay không đây?
Hoa Tiểu Kiêu: Ừm, không có khí chất như mình, cũng không đáng yêu như Mị Mị *^o^*!
Quách Tiểu Phương: Cô bé này trông có vẻ lạnh lùng, xem ra không thể ở chung a!
Đường Tiểu Tống: Nhóc này tuy là ăn mặc không đẹp, nhưng mà vẫn rất dễ nhìn, không biết tính cách thế nào, tan học có thể cùng cậu ấy đi chơi được không ta?
Quách Tiểu Phương: Cô bé này làm sao thế? Mang cái mặt nạ kỳ lạ không nói, từ nãy tới giờ trên mặt cũng không có chút biểu cảm, thật đáng sợ!
Khúc Tiểu Lương: Hừm hừm, một thằng nhóc Trung Nguyên ngốc, tan học lấy cặp rắn gei* hù doạ hắn! (gốc là giảo cơ xà =)))
Quách Tiểu Phương: Còn cô bé này tại sao lại ăn mặc hở hang như vậy, trời ạ, cậu ấy còn nuôi rắn, còn có rết với bọ cạp…
Lục Tiểu Dao: Bạn mới này ăn mặc thật rách a, không biết hắn có chịu chơi chung với ta không? Hắn có ghét ta vì ta không phải người Trung không?
Quách Tiểu Phương: Cô bé này thật đáng yêu, hai mắt hai màu khác nhau rất đẹp, lại ăn nói nhỏ nhẹ điềm đạm, rất thích hợp làm vợ!
________em là đường phân cách quyến rũ vợ________
Tan học, Quách Tiểu Phương chủ động đi tìm Lục Tiểu Dao nói chuyện: Xin chào, cậu tên gì a? Chúng ta cùng chơi với nhau được không?
Nhìn thấy bạn mới chào hỏi với mình, Lục Tiểu Dao vui vẻ nói: Chào, tớ tên là Lỗ Tiểu Hào*, tớ #*@#*@……………….
19
Quách Tiểu Phương thất tình, hai mắt hồng hồng chạy về nhà!
Quách papa trông thấy dáng vẻ buồn rầu của con, hỏi: “Bảo bối, làm sao vậy?”
Quách Tiểu Phương nức nở nói: “Con thất tình!”
“Phụt…….
20 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Quách Tiểu Phương cùng Lục Tiểu Dao ngọt ngào mật mật trải qua một thời gian làm thanh mai trúc mã thiên chân vô tà, vô tư lự bên nhau suốt thời gian đi học.