1 Hơi nước phủ mờ…
Trong phòng tắm lát cẩm thạch đen, tiếng rên rỉ gấp gáp vấn vít say mê…
Người con trai hai tay chống lên tường phía dưới vòi sen, trên người bộ đồng phục màu lam bám bụi bị xé rách, lộ ra tấm thân trẻ trung mê hoặc…
Hắn dường như không chịu nổi cuồng phong bão táp tới tấp sau lưng, đau đớn mà kêu to.
2 Đúng nửa đêm mười hai giờ, điện thoại “Điện nước ông Uông” đổ chuông.
Ring… ring…
“Anh, mau nghe điện thoại, cá lớn lại mắc câu rồi!” Một cậu bé bộ dạng vô cùng rạng rỡ, dường như không có ngủ, hưng phấn mở to hai mắt, nhảy dựng trên giường.
3 Trở lại với đường ống nước, lúc này, Uông Tường trong lòng thấy cực kỳ phức tạp, cúi người xếp gọn dụng cụ.
Mình làm sao thế… Thân là thợ chuyên nghiệp, sao lại động dục với khách hàng chứ? Lý tiên sinh là người Anh, sợ mình nóng còn dùng băng giúp mình hạ nhiệt.
4 Tối hôm qua thật sự là rất tuyệt!
Sau một đêm vận động hết mình, Lý Anh Kiệt không giống bình thường ngủ đến khi mặt trời lên cao, mà ngay khi tờ mờ sáng đã tỉnh dậy rồi.
5 Lý Anh Kiệt buông điện thoại, coi như có thể thở một hơi nhẹ nhõm.
Về đến đã thấy cửa phòng bị cạy tung, anh ta hiểu ngay người vất vả giúp mình sửa “ống nước” nguyên buổi tối qua, đã bỏ trốn mất dạng rồi.
6 Khom lưng nhặt nhạnh đám đinh ốc không cẩn thận bị rơi vãi trên sàn, Uông Tường nghĩ lại chuyện hôm qua ở trong thang máy mà phát tức. Rõ ràng là đi lấy tiền công, vì cái gì lại thành ra đi sửa cái ống nước của tên kia chứ? Mông đến giờ vẫn còn đau nhức, in đậm trong Uông Tường kí ức phóng đãng *** loạn ngày hôm qua.
7 Tập đoàn Trung Anh chỉ có hai anh em, Lý Anh Dương hiện mười tám tuổi, là con út trong nhà, từ nhỏ đã được người lớn, cha mẹ và anh trai yêu thương, có thể nói là được cưng chiều vô cùng.
8 Bên ngoài đột nhiên xuất hiện một chiếc limousine, nghĩ có khách đến cửa hàng nên Tiểu Vũ nhanh nhẹn chạy ra. Không thể tưởng được là người kéo rèm bên trong chiếc xe sang trọng lại là Lý tiên sinh.
9 Mặt trời chói chang trên đầu.
Việc sửa chữa trong Mộng Cảnh trang viên tiến hành vô cùng thuận lợi. Uông Tường mọi ngày đều làm việc rất chăm chỉ. Dự định hôm nay là kiểm tra phía sau trang viên, về hệ thống tưới tiêu cho hơn một nghìn gốc hoa.
10 Thời kì hạnh phúc như ở thiên đường cứ nhẹ lướt trôi.
Chỉ chớp mắt, Uông Tường đã đến Mộng Cảnh trang viên được một tháng.
Một tháng qua, người đàn ông cao sang đó luôn không nề hà, không thấy phiền phức, mỗi ngày đều tặng cậu những thứ lớn nhỏ đều có cả, ban ngày thỉnh thoảng lại đến thăm, mang đồ ăn ngon tới.
11 “Ây, hôm nay trời nổi gió hả? Thế nào mà chúng ta lại gặp được Lý đại gia thế kia. ”
Lý Anh Kiệt vừa bước vào câu lạc bộ quen, lập tức đã nghe thấy bạn bè chế nhạo.
12 Hai người xa cách lâu ngày, đã trải qua một phen “sinh ly tử biệt”, đều đã hiểu ra mình yêu đối phương như thế nào.
Hôm nay, bọn họ về tới Điện nước Ông Uông, nơi đã cháy mất phân nửa rồi.
13 “A a…”
Tiếng rên rỉ ngọt ngào quẩn quanh trong phòng ngủ xa hoa, trên chiếc giường lớn giữa phòng, hai cơ thể đàn ông thon thả xinh đẹp đang quấn quýt lấy nhau…
“Dễ chịu không? Cục cưng…”
“Dễ chịu… Rất dễ chịu… Aaa… Đừng! Đừng đụng chỗ đó mà…”
“Chậc, cậu thợ nhỏ *** đãng, vì cái gì đầu ngực em càng ngày càng nhạy cảm, lại còn có xu hướng căng mọng lên thế này?”
“Còn… Còn không phải vì anh…”
“Cái gì vì anh?”
“Vì anh… Anh ngày nào cũng mút nó đó…”
“Chỉ có mút thôi sao?”
“Còn… Còn có cắn nữa…”
“Vậy em có thích không?”
“Em ghét… Em ghét bộ ngực nhạy cảm giống con gái…”
“Cưng à, em không nhạy cảm như con gái, em còn nhạy cảm hơn họ nhiều! Mỗi lần anh mút đầu ngực em, em liền tiết dịch…”
“Không có!”
“Thật không… Chúng ta xem thử…”
“Aaa… Không… Đừng… Aaa… Trời ạ…”
“Aaa… Cưng à, mỗi lần anh mút, cái miệng nhỏ bên dưới của em lại cắn chặt ống nước lớn của anh, quá tuyệt… Tiểu Tường… Aa… Sướng quá! Anh muốn bắn!”
“Aaa… Thích quá… Rất thích… Bắn đi… Bắn đi… Em cũng muốn bắn…”
Hai người cùng kêu gào, cùng lên cao trào, ôm nhau thở hồng hộc…
Từ ngày Điện nước Ông Uông bị cháy, Uông Tường liền chuyển về khách sạn, cùng ống nước lớn cậu yêu thương ngày ngày hạnh phúc bên nhau…
Còn Tiểu Vũ, ở tầng dưới được Lý Anh Dương thương yêu, cũng vô cùng hạnh phúc.
14 [Phần này do Mê Dương và Phong Lộng cùng sáng tác]
Tiếng tăm của câu lạc bộ đã sớm như sấm dậy bên tai, tên tuổi của Ái Ái Hotel thậm chí được giới truyền thông loan truyền như một ví dụ điển hình, lại thêm các cô nhân viên cực lực giới thiệu, thì “House of Love” này hẳn là nên đi nhỉ?
Kỳ thật, không cần vì loại chuyện này mà đau đầu, mặc kệ là “Sacred passion Hut” hay là “House of Love”, dù cho là ổ chó rách nát thì chỉ cần lúc nào cũng có cậu thợ điện nước hạng nhất ở bên cạnh là mọi chuyện đều ổn thoả.