61 Phượng Lan Dạ cẩn thận nhìn kỹ, đúng là trâm cài hình Loan điểu, đôi mắt chim được khảm bằng đá ruby, mào chim phượng lục sắc rất sinh động, có giá trị xa xỉ quý báu, giống với cây trâm phượng mà nàng mang trước đó.
62 Âu Dương Tình cũng không nhắm vào Phượng Lan Dạ, mà trực tiếp chĩa mũi nhọn vào Tư Mã Vụ Tiễn, khiến cho con ngươi của Tư Mã Vụ Tiễn tối sầm lại, sắc măt khó coi, âm ngao đến cực điểm, cứ như vậy mà trừng mắt với Âu Dương Tình, nữ nhân này rõ ràng là muốn gây sự , cho dù bản thân chịu nhịn thì cũng không tránh được, ngay lúc nàng muốn phát tiết thì hai tay có ai nắm lấy, quay đầu lại hóa ra là Phượng Lan DạTrong lòng Phượng Lan Dạ rất rõ, nếu như hôm nay Tư Mã Vụ Tiễn và Âu Dương Tình đấu đá nhau thì sẽ ảnh hưởng không ít tới danh tiếng của An Vương Phủ, hơn nữa thân phận của Âu Dương Tình chính là An vương phi, cho dù thế nào đi nữa, Vụ Tiễn làm như thế quả thực là thất lễ, vì thế hôm nay nàng không nên động thủ, bất quá như vậy lại không giống nàng ấy chút nào?Phượng Lan Dạ bước lên trước, khóe môi nhếch lên mỉm cười đầy châm biếm, nhẹ nhàng nói: “Đây không phải An vương phi sao? Thất lễ thất lễ.
63 Liên viện cách Tuyển viện của Tề vương Nam Cung Diệp không xa, chỉ ngăn cách bởi Bích hồ, một người tại đầu cầu bên này, một người tại đầu cầu bên kia.
64 Liên ViệnPhượng Lan Dạ dẫn theo Hoa Ngạc cùng với Diệp Linh Diệp Khánh tản bộ ở sân sau. Hôm nay thời tiết tốt, gió nhẹ thoang thoảng, hoa mai đỏ rực nở rộ, hương thơm tản mát ra khắp nơi.
65 Phượng Lan Dạ nhẹ nhíu mài, phất phất tay, tiểu nha hoàn áo hồng đi ra ngoài, Diệp linh cùng Diệp khanh cũng bước qua một bên, cùng nhau nhìn ra cửa phòng.
66 Mai Phi nghi ngờ suy nghĩ, nếu mà như thế, vậy trong Mai Linh điện của nàng sẽ có gian tế của cung điện khác, ánh mắt âm u của Mai Phi quét một vòng khắp mọi nơi, nhưng không nói gì.
67 Ngày hai mươi sáu tháng mười hai, sáng sớm trời đất chìm trong tầng sương mong lung, không nhìn thấy người đối diện, không biết lúc này là lúc nào, chỉ thấy nơi nơi đều trắng xoá một mảnh, trên thềm đá, lang can, cột đình đều đọng lại giọt sương ướt át, khắp nơi đều là ẩm ướt.
68 Trong phòng khách, Nam Cung Diệp nhịn không được ha ha cười, hắn lớn như vậy nhưng đây là lần đầu tiên hắn cười thoải mái như thế, đem Ngân Ca đưa cho tiểu nha đầu quả là ý kiến hay, nhìn hai kẻ dở hơi này xem, thật thú vị.
69 Phượng Lan Dạ nhìn động tác của Nam Cung Tiếp, không phải dịu dàng mà mang theo sự thô bạo, biểu hiện ra hắn đang rất tức giận. Phượng Lan dạ biết hắn đang tức giận, trong lòng cũng có chút bất bình thay hắn, Nam Cung Tiếp là một nam nhân tốt, nên kết duyên với một nữ nhân tốt, thế nhưng tại sao hàng ngày lại phải đối mặt với một nữ nhân như Trầm Vân Tinh.
70 Phượng Lan Dạ như chợt hiểu ra, thì Trầm Vân Tinh ở bên cạnh đôi mắt đẹp chỉ lo nhìn chằm chằm thân ảnh chói mắt phía trước, thân hình cao ngất, trong bộ trường bào màu tím càng khiến hắn cao quý tựa như trích tiên, bên trong lộ ra dung mạo như ẩn chứa hào quang , mê hoặc khó lường.
71 Phượng Lan Dạ cúi người, từ chân lấy ra một thanh loan đao, đao nay lâu nay vẫn chưa dùng đến, hôm nay thuận tiện nàng lại mang bên người, giờ phút này đặt trên mặt Thanh Mạn, đao phong chuẩn xác lãnh liêt, hàn quang bao phủ khắp người, rạch qua gương mặt Thanh Mạn, nàng ta đau quá hét lên, máu từng giọt từng giọt rơi xuống, hai tròng mắt nàng ta trắng dã, dường như muốn ngất đi, Phượng Lan Dạ lạnh lùng nhấn mạnh từng chữ nói: "Muốn ngất đi sao, có tin ta một đao chém chết ngươi hay không"Thanh Mạn nào dám bất tỉnh, giờ phút này chỉ có liều mạng gật đầu, Phượng Lan Dạ vung tay lên ý bảo Hoa Ngạc buông tay nàng ta ra, đưa nàng ta lại điểm chỉ.
72 Âu Dương Thác lui xuống, trong thư phòng chỉ còn lại hoàng đế cùng Tề vương Nam Cung Diệp. Hoàng đế sắc mặt lãnh trầm, con ngươi lấp lánh ánh sáng lạnh, thâm trầm không thể phỏng đoán, nhìn chằm chằm Tề vương Nam Cung Diệp, chỉ thấy Nam Cung Diệp ngũ quan thanh nhuận, tuấn mỹ chính trực, thản nhiên nhìn hoàng đế, toàn bộ không có nửa điểm gì không ổn, tựa hồ hắn đối với những chuyện như vậy cho là đương nhiên.
73 Phượng Lan Dạ lôi kéo Nam Cung Diệp tiến vào phòng ngủ xong liền mệnh lệnh hắn ngồi xuống, chân mài Nam Cung Diệp nhướng lên, lớn như vậy còn không có người ra lệnh cho hắn, người bình thường đều sợ hắn như hổ, chính là phụ hoàng đối với hắn cũng luôn không thể nề hà nhiều, hiện tại tiểu nha đầu này thế nhưng mệnh lệnh hắn, cảm giác kỳ quái mà mới mẻ, cho nên một chút phản bác cũng không có, theo lời ngồi xuống, khó hiểu hỏi.
74 Đại sảnh của Liên viện, Phượng Lan Dạ đang nghĩ đến nhập thần, thì Hoa Ngạc bất ngờ từ bên ngoài đi vào, vẻ mặt sợ hãi lén lút, tựa hồ như xảy ra chuyện gì.
75 Ba bốn hán tử vén màn kiệu lên, liền nhìn thấy bên trong có một mỹ nhân như ngọc nằm nghiêng, giờ phút này đang mê trợn tròn mắt, vẻ mặt dường như khôi phục một chút tỉnh táo, vừa nhìn thấy có mấy người nam nhân mặt đầy dâm quang, vén rèm đi vào, không khỏi kêu lên.
76 Ngoài cửa, đám người Diệp Linh cùng Hoa Ngạc đi vào, vừa nhìn thấy tiểu Vương phi rất cao hứng, liền nhanh chóng tiến tới bên cạnh hầu hạ. "Vương Phi, sắc trời đã tối rồi, nghỉ ngơi sớm một chút đi.
77 Ngày hai mươi tám tháng ba, đại thọ năm mươi của Hạo Vân đế, hôm nay cả kinh đô An Giáng thành rất náo nhiệt, chẳng những là phủ của các hoàng tử, mà ngay cả những quan to trong triều, ai cũng mượn cơ hội này hướng hoàng đế để tỏ vẻ trung thành, sáng sớm, trên đường của bá tánh bình dân cực kỳ náo nhiệt, hương xa bảo mã qua lại không dứt, tửu lâu trà tứ lại càng có rất nhiều khách nhân, họ tụ tập ở một nơi để nghị luận xem hôm nay nhà ai sẽ dâng tặng lễ vật gì, ai sẽ có những món bảo vật kỳ lạ vân vân, không khí bị khuấy động lên náo nhiệt dị thường.
78 Lâm Mộng Yểu nàng ta luôn ghen tỵ với Phượng Lan Dạ, nói chuyện lại chanh chua khó nghe, những nữ nhân khác đi theo tự nhiên chỉ biết vuốt mông ngựa theo lời nàng ta.
79 Chuyện Mai Phi trúng độc rất nhanh liền được điều tra rõ, là một cung nữ trong Mai linh điện hạ độc, nhưng mà tiểu cung nữ đó lại tự sát, nên vụ hạ độc tự nhiên không còn đầu mối để điều tra tiếp, cho nên mọi người chỉ có thể suy đoán, lại không thể khẳng định là người nào làm, nhưng trong lòng mỗi người đều có người mà mình hoài nghi, nói chung chuyện này coi như đến đây là kết thúc.
80 Quan viên lớn nhỏ của Hình Bộ bị An Vương phi lên án mạnh mẽ một trận, mặt ai cũng trắng như tờ giấy, không dám nói nhiều thêm dù chỉ một câu. Bất quá Hình Bộ Thượng Thư cũng là một lão già giảo hoạt, biết An Vương Phi cùng Tề Vương Phi giao tình xưa nay vô cùng tốt, nếu như được vị An Vương Phi này giúp đỡ, nhất định Tề Vương cùng Tề Vương phi sẽ chịu ra khỏi đại lao, nghĩ tới đây, Hình Bộ Thượng Thư vội vàng báo cáo tình hình trước mắt.