121 Sở Vương bị bắt, nhưng không nhận tội, mà đám người Lý gia một mực chắc chắn là hắn mà không sửa miệng, án lần này nhất thời không cách nào phán xử, nên để chìm xuống, lúc này tinh lực của Nam Cung Duệ cùng Tây Môn Vân liền đặt ở trên người Diêu Tu.
122 Trong phòng, mấy đại nam nhân đều nhìn ra tình cảm của hai nữ nhân này vô cùng tốt. Nam Cung Diệp liền kêu hai người nam nhân như hai con gà chọi ở bên cạnh ra ngoài trước, để cho nữ nhân các nàng nói chuyện.
123 Trong phòng, Vụ Tiễn nhìn vẻ mặt Phượng Lan Dạ có lẽ đã đoán ra dụng ý của nàng, cho nên lập tức nổi gió thổi lửa thêm: "Thất đệ muội, Nhị hoàng tẩu không phải có ý đó, nàng chẳng qua là cùng Thất đệ muội trước kia có cảm tình tốt mà thôi.
124 Ở chính sảnh, Nam Cung Duệ giận dữ, những người khác đều không nói gì, nhưng cũng đồng dạng rất tức giận, chỉ xem phần danh sách này, cũng biết bọn họ từng làm quá nhiều chuyện tình sâu kín làm cho người ta phẫn hận, bất quá Phượng Lan Dạ lại có một kiến giải khác.
125 Nam Cung Duệ về phủ không lâu, thì hộ vệ hộ tống chủ tớ Chu Phong hồi Chu phủ đã trở lại, bẩm báo lại thì ra thật sự là phu nhân Chu phủ nửa đêm sinh bệnh, cho nên mới phải nóng lòng phái người gọi nữ nhi về.
126 Ai biết vừa đem lửa ném tới đống củi khô, thì sau lưng liền vang lên một đạo thanh âm lạnh lùng châm chọc: "Các ngươi đang làm cái gì vậy?" Chu Phong vội quay đầu nhìn lại, chỉ thấy dưới ánh trăng, Thụy Vương Nam Cung Duệ đang khoanh tay trước ngực đứng phía sau các nàng, bộ dáng kia giống như đã đứng thật lâu, lâu đến nỗi thấy rõ ràng những chuyện các nàng làm từ nãy đến giờ.
127 Năm thứ sáu mươi ba Thiên Vận, Hạo Vân Đế bệnh nặng. Ngày 23 tháng 9, các Vương gia hoàng tử nhận lệnh vào cung, đại thần trong triều cũng rối rít hồi cung.
128 Âu Dương Dật đem Thủy Ninh mang đi. Phượng Lan Dạ càng đắc ý, nàng một chút cũng không vội, chỉ phất phất tay: "Không có chuyện gì, Âu Dương thái tử sẽ không làm hại Thủy Nhi.
129 Phượng Lan Dạ vốn chỉ muốn tung một ít lời đồn ra ngoài để kẻ trong chỗ tối biết chuyện giữa hai người bọn họ, do hờn dỗi mà xuất hiện lỗ hổng, sớm lộ ra chân diện mục.
130 Phượng Lan Dạ nghiêm túc suy nghĩ một chút, rồi không nói gì, bọn họ thả ra lời đồn giả chính là vì mê hoặc kẻ ở sau lưng kia, nếu Quân Thải Điệp biết chuyện, ngày hôm nay lại nghe Phượng Lan Dạ nói vậy, nhất định sẽ đi gặp hắn, bất quá vì sao lâu như vậy cũng không có tin tức.