21 Edit: Tiểu Hy Hy
Beta: Tiểu Pi
Mông Thập Hoan sưng lên, Vương gia lại có thanh danh đoạn tụ.
Trên phố, mọi người truyền tai nhau tin Ninh Vương gia cùng một gã sai vặt bí mật ở bên nhau.
22 Edit: Tiểu Hy Hy
Beta: Tiểu Pi
Đột nhiên nghe thấy có người kêu tên nàng, thân thể Thập Hoan rõ ràng cứng đờ.
Nhưng mà biến hóa rất nhỏ này cũng không qua được đôi mắt Tần Vị Trạch.
23 Edit: Tiểu Pi
“Vương gia, thần còn có việc nên không bồi Vương gia nữa. ” Thu lại nổi thất vọng trong lòng, Hàn Thập Tuấn chuẩn bị rời đi, tiếp tục tìm kiếm muội muội.
24 Edit: Tiểu Pi
Ban đêm, không gian xung quanh đều yên lặng, chỉ nghe được tiếng côn trùng kêu râm ran ngoài cửa sổ.
Tần Vị Trạch còn chưa trở lại tẩm điện, Thập Hoan xoa bả vai đau nhức của mình.
25 Edit: Tiểu Pi
“Vương gia cảm thấy ta có chuyện gì gạt ngài à?”
Nàng ném vấn đề ngược lại cho hắn, hiện tại nàng không biết hắn đang nghĩ gì. Những lời này rốt cuộc là vô tình thử, hay là hắn thật sự đã biết được cái gì?
Thập Hoan nhìn hắn chằm chằm, trong một khoảnh khắc nàng cảm giác được ánh mắt hắn như có hai đốm lửa đang rực cháy, giống như muốn thiêu rụi nàng.
26 Edit: Tiểu Pi
Vừa ra đến đường cái, Thập Hoan cảm thấy cả người đều thoải mái tự tại. Rốt cuộc nàng đã cảm nhận được không khí tự do rồi.
Xuyên qua đám người rộn ràng nhốn nháo trên đường, Thập Hoan ăn bánh hoa quế, uống một tách trà lớn, phe phẩy cây quạt được làm thủ công.
27 Edit: Tiểu Pi
Trong nhà, bầu không khí đã u ám tới cực hạn, Trúc Đào và Ngụy Đạt hầu hạ bên cạnh cũng không dám ho một tiếng nào, trong phòng yên tĩnh đến mức có thể nghe được tiếng kim rơi.
28 Edit: Tiểu Pi
Nhìn người trước mặt, Thập Hoan biết, nếu hôm nay nàng nói sai một câu, rất có khả năng sẽ khó giữ được cái mạng nhỏ này.
Nàng còn chưa muốn chết, đặc biệt là không muốn bị Tần Vị Trạch bóp chết.
29 Edit: TiểuPi
Thấy hắn tươi cười, Thập Hoan cảm thấy trong lòng buồn bực.
Nàng đi qua, bất ngờ thấy được bốn chữ "Khế ước bán thân" to đùng!
Lần này đến lượt nàng trợn tròn hai mắt, nàng vốn giả vờ thất học, nói với hắn rằng mình không biết chữ.
30 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
*) Người vừa khiêm tốn lại ấm áp dịu dàng.
31 Edit: Tiểu Pi
Giản Hàn Chi tìm tòi nghiên cứu người trước mặt, người nọ thật sự chỉ là một gã sai vặt bình thường thôi sao?
Phân tích thơ từ của Tô Thức tinh tế như vậy, há có thể là một gã sai vặt tầm thường.
32 Edit: Tiểu Pi
Tuy rằng nàng giả trang thành gã sai vặt, màu da đen đúa, giọng nói khó nghe, nhưng vẫn không che dấu được tài năng của mình.
Chỉ cần là người có tâm, nhất định sẽ phát hiện đôi mắt của nàng như biết nói, rất thu hút người khác.
33 Edit: Tiểu Pi
Trên bức họa, tư thế của những nữ tử hoặc đứng hoặc ngồi, nhưng mỗi người đều có đeo một cái ngọc bội. Tuy rằng kích cỡ ngọc bội lớn nhỏ không bằng nhau, nhưng hoa văn phía trên đều giống nhau như đúc.
34 Edit: Tiểu Pi
“Những cô nương trong bức họa này, chính là nạn nhân mà dạo gần đây bị hái hoa tặc làm hại. ”
“Cái gì?” Nàng lập tức trừng mắt, những cô nương như hoa như ngọc này đều gặp tai họa.
35 Edit: Tiểu Pi
“Ta còn có việc, ngươi tự mình đi đi. ” Nàng không thèm nể mặt hắn, là do hắn chọc nàng! Hơn nữa thời gian nàng chuồn ra ngoài rất quý giá.
36 Edit: Tử Lam
Beta: Tiểu Pi
Chưởng quầy vội vàng đi tới hành lễ với Tần Vị Trạch, nhưng Tần Vị Trạch không để ý tới hắn. Thấy gã sai vặt kia vẫn còn cầm ngọc bội đó, hắn nóng nảy: “Còn không mau bỏ xuống, đồ vật mà Vương gia muốn, là thứ ngươi có thể chạm vào sao?”
“Không phải thứ hắn có thể chạm vào, chẳng lẽ là ngươi có thể chạm vào?” Hắn lạnh giọng, vén vạt áo lên, ngồi ở ghế trên bên cạnh Giản Hàn Chi: “Sai vặt ở Ninh Vương phủ ta, khi nào thì đến phiên chưởng quầy ngươi tới giáo huấn!”
Chưởng quầy kia bị nói đến mức mặt lúc đỏ lúc trắng, hắn sợ hãi không nhẹ, lập tức quỳ trên mặt đất: “Này.
37 Edit: Tử Lam
Beta: Tiểu Pi
Nhìn mặt mày chưởng quầy vui vẻ đếm một xấp ngân phiếu dày cộp như vậy, Hàn Thập Hoan lập tức cảm thấy đau lòng. Nhiều ngân phiếu như vậy, hẳn là không ít tiền đâu.
38 dit: Tử Lam
Beta: Tiểu Pi
“Ngoại trừ Vương gia ra, tiểu nhân còn có thể trông cậy vào ai đây?” Thập Hoan không tự chủ mà lui về phía sau, một bên muốn trấn định Tần Vị Trạch, một bên âm mò mẫm nghĩ cách làm thế nào để đào tẩu nhanh nhất.
39 Edit: Tiểu Pi
Ngọn lửa nhỏ trong lòng nàng càng cháy càng lớn, thật sự hắn nghĩ nàng là quả hồng mềm, có thể tùy tiện chơi đùa à.
Nhìn bộ dáng tức giận của nàng, Tần Vị Trạch lại bị chọc cười.
40 [1] Hoa tửu (花酒): uống rượu có kỹ nữ hầu.
Nghĩ đến bộ dạng không có nghĩa khí của hắn vào hôm qua, Thập Hoan liền không muốn để ý đến hắn nữa.
Hắn dám bỏ lại một mình nàng đối mặt với Tần Vị Trạch, mà hôm nay nàng còn có thể lành lặn đứng ở chỗ này đã là kỳ tích!
Thập Hoan én lút trừng mắt liếc hắn một cái, tiếp tục lau ngọc bội.
Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không
Số chương: 77