21 “Cầu xin Hoàng thượng thứ tội” không nghĩ tới tôi lại phải cúi đầu quỳ gối trong trường hợp này. Tôi cũng biết đây là tội khi quân, nhưng mà thật không ngờ tới là ngày hôm nay.
22 Giữa Huyền thanh cung, ta ngồi trên long ỷ cau mày. Đêm nay, không biết vì sao lại bất tri bất giác đi đến nơi của nàng, vô tình nghe thấy tiếng đàn, ta đi theo thì nhìn thấy nàng đang cúi đầu ca, ta rất muốn đi đến gần nàng nhưng mà …
“Hình Ảnh, chuyện Trẫm phái ngươi đi điều tra như thế nào rồi?”
“Bẩm Hoàng thượng …” đang quỳ dưới đất là Hình Ảnh, người mà ta đã phái đi điều tra thân phận của Lãnh Tâm Nguyệt
…….
23 Ở Huyền thanh cung nội tâm của Hoàng thượng đang rất rối bời. Thì ở Phượng dương cung cũng không chút yên tĩnh
(Phượng Dương)
Ta đang dậm chân đi qua đi lại Phượng dương cung
“Mai phi nương nương, Diễm phi nương nương, Lệ phi nương nương đến”
“Bái kiến Hoàng quý phi”
“Các vị muội muội mau đứng dậy”
“Tỷ tỷ đang vì chuyện của Băng phi mà phiền não sao?”
Từ lúc tin tức của bọn nô tài truyền đến, Băng phi đã ở tại Từ ninh cung một thời gian, Thái hoàng thái hậu và Thái hậu cho phép nàng gọi hoàng tổ mẫu và mẫu hậu.
24 “Nếu như nương nương vẫn còn muốn đánh Nguyệt nhi thì cứ nói đi. Cũng xin người cứ tự nhiên, chỉ mong nương nương đánh xong có thể rời khỏi Lãnh thu cung” tôi cố gắng đứng vững, thật sự không muốn dính dáng gì với họ nữa.
25 Hôm đó, tâm phiền ý loạn, đi đến trước cửa cung của nàng, không nghĩ đến lại nhìn thấy sự việc đó. Sao nàng có thể bình tĩnh như vậy? Nhưng mà, ta nhìn ra được vẻ tái nhợt trên mặt nàng …
Lúc cho nàng uống thuốc, nàng lại cương quyết không chịu, nguyên nhân chủ yếu là sợ đắng, cuối cùng nàng là nữ nhân như thế nào …
Trong lòng tự nhiên có chút lo lắng, bất tri bất giác lại đi đến Lãnh thu cung.
26 Đặt quân cờ vào vị trí, nàng đã không còn câu nệ giống như lúc đầu, hình như đã quên mất thân phận của ta rồi, chỉ đơn thuần là đang đánh cờ caro.
Nghĩ rằng đã thắng, trên gương mặt nàng nở lên một nụ cười sáng ngời “Hoàng thượng, thiếp sắp thắng rồi”
Mặc dù lúc đầu ta luôn thua nàng, nhưng vài ván sau này đều là ta nhường cho nàng.
27 Trở mình thức giấc, tôi xoa hai mắt. Cái gì vậy? Sao tôi lại đang ở trên giường? Tôi nhớ rõ tối hôm qua ngồi ngủ ở trên bàn mà. Còn Hoàng thượng đâu?
“Tiểu thư, người đã thức dậy rồi”
“Lan nhi, bây giờ đang là giờ gì?”
“Tiểu thư, đã gần giờ ngọ rồi”
“Hoàng thượng đâu?” sao tôi lại ngủ đến tận bây giờ, rõ ràng tối hôm qua Hoàng thượng đã ở đây mà …
“Hoàng thượng đã lâm triều, trước lúc đi người có căn dặn không cho phép ai đánh thức tiểu thư” Lan nhi từ tốn nói
Vậy sao tôi lại ở đây? Không lẽ là Hoàng thượng bế tôi lên giường? Lòng tôi tràn đầy thắc mắc …
“Là do Hoàng thượng bế tiểu thư lên giường” Lan nhi hình như đoán được ý nghĩ của tôi “Xem ra tối hôm qua tiểu thư cùng Hoàng thượng rất tốt rồi?”
“Lan nhi, không được nói lung tung” tôi hung dữ nói, Lan nhi này càng ngày càng to gan …
“Dạ, tiểu thư, Lan nhi sẽ không nói nữa”
Chuyện gì xảy ra vậy hả? Đầu óc bắt đầu rối loạn …
Tối hôm qua, Hoàng thượng bỗng dưng lén lút xuất hiện.
28 Lãnh Tâm Nguyệt, trong lòng ta nổi lên một nỗi hận lớn. Ta nghe nói đêm qua Hoàng thượng đã ở lại nơi của ả, lại còn phái người ban thưởng nữa …
Phải nghĩ biện pháp mới được …
“Tỷ tỷ đang nghĩ gì vậy? Không biết tỷ tỷ có nghe được tin tức gì chưa? Ả Băng phi kia …” Mai phi lên tiếng
Không cần phải nói cũng biết, lần này họ cùng nhau đến Phượng dương cung chẳng qua cũng chỉ vì Băng phi …
“Nương nương, Điệp Yên công chúa đã trở về, Hoàng thượng cho truyền các vị nương nương đến Tĩnh hiên cung dùng bữa để nghênh đón công chúa”
“Công công, Băng phi có đến không?”
“Nghe nói cũng có lệnh truyền” tên nô tài cung kính trả lời
“Tốt, bổn cung biết rồi, công công cứ về bẩm báo lại với Hoàng thượng chúng ta sẽ đến ngay” ta lạnh lùng đáp
Một ý nghĩ thoáng qua trong đầu, không thể có thời cơ nào tốt hơn lúc này, ta không tin sẽ không … (mấy con yêu tinh này lại nghĩ ra trò mới, nham hiểm, quá nham hiểm)
“Tiểu thư, Quế công công vừa đến thông báo, Hoàng thượng cho truyền gọi tiểu thư đến Tĩnh hiên cung dùng bữa”
“Lan nhi, có chuyện gì vậy?”
“Hình như là công chúa đã hồi cung”
“Chúng ta chuẩn bị nhanh rồi đi”
Tôi thay một bộ y phục màu trắng, rồi dùng trâm ngọc cài lên tóc, cây trâm ngọc xanh biếc này là do hoàng tổ mẫu cho tôi, trong số các món trang sức được tặng tôi thích nhất là nó nên mỗi ngày tôi đều cài nó lên tóc …
Lan nhi giúp tôi trang điểm, khi xong rồi tôi vô ý nhìn lên thì thấy Tử nhi đang mở to mắt kinh ngạc.
29 Đến bữa tiệc tối, trước bàn tiệc các ca nữ đang múa, linh đình như vậy cũng là do công chúa Yên nhi hồi cung.
“Vì chào đón Yên nhi muội muội trở về, thần thiếp xin tấu một khúc” Hoàng quý phi lên tiếng.
30 Chỉ trong chốc lát, đã có tiểu thái giám đem mười cái lưu ly bôi đến. Tôi bày tất cả ra bàn, ánh mắt mọi người đều kinh ngạc đổ dồn vào tôi. Tôi lấy nước đang đựng trong ấm trà theo thứ tự từ phải sang trái, đổ vào mười ly thủy tinh đang nằm theo hàng dọc, tùy ý mà cho vào không quan tâm đến nhiều hay ít.
31 “Ảo thuật? Ảo thuật là cái gì? Hoàng tẩu, người nói nhanh đi, muội muốn biết đó là gì!”
“Đúng vậy, Nguyệt nhi, con mau nói đi, ai gia cũng không biết nữa!” lần này không chỉ có Yên nhi nghe được, mà ngay cả hoàng tổ mẫu cũng hoài nghi hỏi
“Bẩm hoàng tổ mẫu cùng mẫu hậu, đó là cái tên do trước kia Nguyệt nhi cùng bằng hữu đã nghĩ ra.
32 “Dạ, cung tiễn hoàng tổ mẫu cùng mẫu hậu!”
Tôi chỉ đành ngồi xuống. Bất đắc dĩ nhìn chằm chằm những người trước mắt còn đang không ngừng biểu diễn.
33 "Hoàng tẩu, thấy trong người thế nào?"
"Ta không có việc gì, chỉ sợ là đã trúng độc rồi. Yên nhi, muội dìu ta đi đến nơi đông người nhanh lên một chút!" tôi cúi đầu nói nhỏ, nhưng tôi không cần tận lực bây giờ tôi cũng đã yếu đến nói không nên lời.
34 "Băng phi thật sự sẽ không có việc gì? Nếu Băng phi có điều gì không hay xảy ra, các ngươi hãy mang đầu đến gặp trẫm!" ta lạnh lùng lên tiếng, làm cho tất cả bọn họ đều run rẩy sợ hãi…
Không ngờ trong tình huống nguy hiểm như vậy, nàng đã chịu một kiếm thay ta.
35 "Nguyệt nhi, mau nằm xuống, thân thể nàng còn chưa khỏe hẳn " sao lại ôn nhu đến vậy
"Hoàng thượng?"
"Mau, lại không nghe lời nữa rồi?"
Không có cách nào, tôi chỉ đành nằm xuống
"Lan nhi, đem thuốc đưa cho trẫm" tôi nhìn người cầm chén thuốc, chẳng lẽ là muốn đút thuốc cho tôi?
"Lui xuống hết đi "
Cái gì? Người?
Nhìn người đem muỗng thuốc thổi nguội, rồi đưa đến miệng tôi "Nguyệt nhi, mau uống thuốc "
Vừa ngửi thấy mùi thuốc tôi liền nhanh chóng lắc đầu.
36 Kinh ngạc giật mình tôi vội ngẩng đầu lên, chính là khuôn mặt rất quen thuộc với tôi, ánh mắt lại rất ôn nhu nhìn tôi. Lấy lại bình tĩnh, tôi quỳ nhanh xuống đất "Thần thiếp không biết hoàng thượng đang bàn chuyện quan trọng, làm ảnh hưởng đến hoàng thượng, thần thiếp.
37 Nhìn nữ tử đang ngủ say trên giường, bộ dạng bình thường lạnh lùng thờ ơ, bây giờ thì lại rất bình thản, thanh thoát không có chút vướng bận hồng trần, tựa như tiên tử hạ phàm.
38 Trở người thức giấc, quần áo đang mặc trên người làm cho tôi có chút không thoải mái. Tôi từ trước đến giờ đều có thói quen mặc áo ngủ ngắn, như vậy mới không có trói buộc thật sự thoải mái.
39 Trời ạ, chuyện gì xảy ra vậy nè. Vừa mở mắt ra, bản thân lại đang nằm trong lòng người khác, lại còn là tôi ôm chặt ôm hắn nữa, sao lại làm ra chuyện dọa người như vậy.
40 Vẻ mặt vừa nghiêm túc vừa lạnh lùng, nhăn mặt nhíu mày, hình như có rất nhiều tâm sự …
"Hoàng thượng, người làm sao vậy? Chuyện gì làm cho người mặt ủ mày chau như vậy?" nhìn thấy hoàng thượng đã đến Lãnh thu cung rất lâu nhưng lại cứ như vậy không nói cái gì, tôi không nhịn được đành lên tiếng trước
"Ái phi.