41 "Dù sao nàng cũng xuất thân từ thế lực cấp Huyền. Không nói đến những phương diện khác, chỉ riêng kiến thức đã cao hơn chúng ta rất nhiều. Hơn nữa, cho tới bây giờ, nàng cũng chưa từng thể hiện ra thực lực chân chính của mình, có khi thực lực của chúng ta chỉ đáng là trò cười trong mắt nàng cũng nên.
42 "? ? Mọi người sao vậy?" Bộ Tranh nhấm nháp đầu lưỡi, có phần khó hiểu nhìn mọi người, không hiểu tại sao những người này phản ứng mạnh như vậy, thật ra đã xảy ra chuyện gì? Chẳng lẽ phía sau ta có chuyện gì xảy ra?Không thể nào, đằng sau ta chính là nhóm người sư huynh, ta đâu thể nào tái phạm sai lầm ngu ngốc đứng đằng trước mọi người cơ chứ.
43 "Đương nhiên là vứt đi! Đừng có nói với ta là ngươi muốn lấy đấy nhé. Nếu như muốn lấy, xin mời ngươi cứ tự nhiên. " Sở Hùng trả lời, không một chút bận tâm.
44 "Hai người các ngươi đừng có làm trò nữa!" Lấy vị thế là sư huynh, Sở Hùng đứng ra chủ trì công đạo, quát hai người Triệu Tề không được tiếp tục cãi lộn.
45 "Những trận pháp này thật là thú vị. . . "Khi dạo quanh khu vực gần đó, Bộ Tranh không những phát hiện ra dược liệu, mà còn có cả một số tàn tích của di tích cổ còn sót lại.
46 "Tất cả mọi người đi tắm đi, sau đó tập trung ở phòng bếp để ăn cơm. Nhà tắm ở bên kia, tự mình múc lấy nước. . . " Sở Hùng chỉ nhà tắm ọi người thấy.
47 Sở Hùng được ăn những món mà chưa bao giờ mình được nếm thử. Hương vị rất mê người, khiến cho hắn hỏi không kịp hỏi xem là món gì, trước hết cứ cắm đầu vào ăn đã.
48 "Vâng, mọi người cứ đi đi. " Bộ Tranh trả lời. Thực ra gã đâu có muốn chui xuống cái địa cung này. Gã có ý định mấy ngày tới sẽ tìm quanh đây xem có kiếm được loại dược liệu kia hay không.
49 Chính vì nguyên nhân đó, công trình này thực chất giống như một cái mê cung, phòng ở và hành lang được kiến thiết khắp mọi nơi. Thêm vào đó, có một số chỗ bị sụp đổ, một vài đường cụt đã tạo thành một cái mê cung hoàn chỉnh, hơn nữa còn bị chia cắt ra thành rất nhiều tầng.
50 ". . . " Sở Hùng không thốt lên lời, không chỉ bởi vì tình huống nan giải trước mắt, mà còn bởi vì thực lực của Tần Sương. Tần Sương nhỏ tuổi hơn rất nhiều so với mấy người họ, có lẽ chỉ lớn hơn Bộ Hải Phong một chút, nhưng nàng đã có tu vi Tứ Mạch thất trọng thiên rồi.
51 Con Thiết Đầu Xà lại xuất hiện. Cặp mắt của nó bắt đầu đỏ bừng, hận không thể lập tức nuốt chửng ba con bò sát trước mặt, không ngờ chúng lại bắt mình phải chật vật đến thế.
52 Đối với ba người, có thể nói đây là điều có lợi, bởi vì ít ra người khác sẽ có thể tìm thấy mình dễ dàng hơn một chút. Hy vọng hai nhóm Triệu Chí Ngân và Thu Nguyệt đã thuận lợi thoát khỏi địa cung, hy vọng bọn họ có thể nhìn thấy cái lỗ hổng này, hy vọng bọn họ kịp tới cứu viện trước khi mình còn chưa chết.
53 "Tiểu sư đệ!" Tần Sương không chỉ gọi Bộ Tranh là tiểu sư đệ giống như Sở Hùng. Hơn nữa, ngay khi nàng vừa mới gọi Bộ Tranh thì Sở Hùng cũng đồng thời mở miệng, hiển nhiên hai người đều muốn hỏi Bộ Tranh cùng một việc.
54 "Được rồi được rồi, đừng có tính cua trong lỗ nữa, đó là chuyện sau này. Hiện giờ chúng ta phải xử lý sơ qua con yêu xà này đã. Bởi vì là người giết chết nó, cho nên chúng ta có thể chọn trước một bộ phận, ngoại trừ yêu đan và cái mào.
55 "Sở sư huynh, huynh nhìn đệ để làm gì, muốn bảo đệ leo lên trên sao? Có gì huynh cứ nói luôn ra đi! Huynh không nói, đệ làm sao mà biết được huynh muốn làm cái gì.
56 "Ngươi chạy đi đâu vậy?" Nhìn thấy Bộ Tranh có ý định bỏ chạy một mình, Tần Sương lập tức hét lên. "Đương nhiên là chạy, mọi người chạy hết rồi, đệ còn ở lại làm cái gì.
57 Bộ Tranh là một kẻ chẳng giống ai với một cảnh đời rất đặc thù. Thân pháp của gã chủ yếu học từ hai người Mộ Dung Tình và Lăng Ngạo Tuyết, là thân pháp đỉnh cấp của Đông Việt Thần Châu.
58 "Nếu không phải vậy, ngươi nghĩ chúng ta đi ra ngoài bằng cách nào?" Tề Điền khinh thường nhìn lom lom Triệu Chí Ngân, giống như đang khinh bỉ trí lực của hắn ta vậy.
59 "Ổn rồi, Tần Sương sư tỷ, tỷ an dưỡng cho tốt, đệ đi đây. "Sau khi đỡ Tần Sương vào phòng của nàng, Bộ Tranh lập tức chuẩn bị đi ra, nhưng Tần Sương làm sao có thể để cho gã dễ dàng bỏ đi như vậy.
60 "Đan dược gì?" Tần Sương hỏi. "Vẫn còn chưa biết. . . " Bộ Tranh buột miệng trả lời. ". . . , cái gì? Vẫn còn chưa biết?" Tần Sương ngẩn ngơ, không tin nổi vào tai mình.