401 Lạc Trường Ca còn không chống đỡ nổi một hiệp trong tay Diệp Húc. Ngay cả thân thể của hắn cũng bị đánh bạo, nguyên thần không thể trốn thoát. Diệp Húc cảm thấy trong cơ thể mình tích lũy một lực lượng vô cùng khổng lồ khủng bố.
402 “Thiếu chủ, Đinh sư huynh đã triển khai toàn bộ lực lượng rồi, nơi này vô cùng nguy hiểm, chúng ta đi!” Phùng sư đệ và Chu sư đệ, hai người vội vàng ôm lấy Thạch Tinh Vân rời khỏi mật thất này.
403 Thực lực của Diệp Húc vốn cũng cực kỳ hùng mạnh, tuy rằng không bằng Đinh Phụ Đạo nhưng cũng không kém là mấy, có thể chống lại Đinh Phụ Đạo mà không chết.
404 Sâu bên trong Bàn Hoàng Lăng, Thái Tử Sơ đột nhiên ngẩng đầu, lộ ra vẻ mặt kinh hãi, xoay người hướng về phía đám người Diệp Húc, sắc mặt âm tình bất định.
405 Đám người Hiên Viên Quang đi ra, Phượng Yên Nhu nhanh chóng bước lên phía trước nâng Diệp Húc. Những người khác nhìn ngơ ngác nhìn mật thất sau lưng, sau một lúc lâu cũng không nói thành lời.
406 Đám người Phượng Yên Nhu sắc mặt khẽ biến, thực lực của Tinh Đế dũng mãnh kinh người, cho dù là hắn chỉ để bên trong Tử Phủ của Thạch Tinh Vân có nửa thức vu pháp, nhưng cũng không phải là người thường có thể chống lại.
407 “Ba vị vu hoàng cùng mai táng trong một mộ? không có khả năng. ”Đám người Tống Cao Đức buồn bực vạn phần, Hiên Viên Quang trầm giọng nói: “Chuyện này tuyệt đối không thể phát sinh, thân phận của vu hoàng tôn quý bực nào, cho dù là Đại Thương hoàng triều, trong thần tử cũng không có cường giả vu hoàng, căn bản không thể mai táng cùng một chỗ với Bàn Hoàng.
408 Cho dù tương lai tu vi bị dừng lại, Diệp Húc cũng không oán không hối hận. Đại trượng phu sống ở trên đời, ân oán rõ ràng, ân là ân, oán là oán, có ân phải báo ấn, có oán liền báo thù.
409 Nơi này là chính giữa Bàn Hoàng lăng, hiển hiện ra trước mặt Diệp Húc chính là một mảnh không gian vô cùng rộng lớn. Một cái trụ chống trời, trên cột trụ che kín các loại đồ án dị thú, long phượng trình tường, kỳ lân tường thụy.
410 Thạch Tinh Vân lúc này bị khí tức của Bàn Hoàng ép cho chỉ còn lớn nhỏ hơn một xích, giống như một đứa trẻ sơ sinh vậy. Nhưng hắn vẫn còn vô cùng kiêu ngạo, dám can đảm răn dạy cả Đàm Phượng Sơn và Thái Tử Sơ, bốn đại cao thủ.
411 Diệp Húc và thân hình Đàm Phượng Sơn đều bị khí tức của Bàn Hoàng ép cho thu nhỏ lại rất nhanh. Diệp Húc thân cao không đủ một xích, thân thể của Đàm Phượng Sơn so với Diệp Húc dũng mãnh hơn một bậc, nhưng thân hình cũng chỉ là hơn một xích, so với Diệp Húc cũng chỉ cao hơn mấy tấc mà thôi.
412 Thái Tử Sơ, Thái Tử Hỉ nhìn chằm chằm vào tòa cửa lớn này, ánh mắt lập tức thẳng ra, thất thanh nói: “Nam Thiên Môn. ”Trong tay Diệp Húc chính là Nam Thiên Môn chân chính, kho báu của Tây Hoàng trong truyền thuyết, bên trong nó cất chứa của cải của suốt một đời Tây Hoàng.
413 Linh cữu thanh đăng chính là một kiện vu bảo âm tà nhất quỷ dị nhất truyền từ Nam Thiên Môn ra. Lúc trước khi cổ côn luân thánh địa mở ra, quan tài mở ra, một lũ khí tức liền có thể làm tan chảy nguyên thần của đại vu tam thần cảnh, thân thể tan rã!Thậm chí có người hoài nghi, trong quan tài là mai táng thân thể của Tây Hoàng, bởi vậy mới có thể dũng mãnh như vậy.
414 Diệp Húc thu hồi nguyên thần của mình, chỉ nghe thấy Nam Thiên Môn phát ra tiếng nổ, ầm ầm khép kín. Linh Cữu Thanh Đăng biến mất sau cửa, hoàn toàn biến mất.
415 Vị cường giả không biết tên này bị nhốt ở trong cấm chế sâu trong trung tâm Bàn Hoàng cổ mộ, thanh âm có sức xuyên thấu cấm chế, vẫn rõ ràng rơi vào trong tai Diệp Húc và Vinh Lâm.
416 Diệp Húc thở dài, đây đã là cực hạn của hắn, tiếp tục bước về phía trước mà nói, hắn khẳng định sẽ bị khí tức của Bàn Hoàng ép cho tan xương nát thịt.
417 Bên trong Hằng Cổ ma vực, có thể tiến vào thập đại diêm la thánh điện, xưng là Minh Tôn, đều là những lão quái vật tam bất diệt cảnh cả. Già La Minh Tôn thân là Diêm La Ma Điện Đại Minh Tôn Vương, tu vi rất khủng bố, đã đạt tới tam bất diệt cảnh đỉnh phong rồi.
418 Tống Cao Đức nhìn thoáng qua Bàn Hoàng lăng, cười nói: “Cửa chính tức nhưỡng đã không còn, không biết sẽ có bao nhiêu người tới nơi này, không chút kiêng nể xâm nhập vào Bàn Hoàng lăng.
419 Đám người Diệp Húc vừa mới rời khỏi Ân Khư, đột nhiên hư không vặn vẹo một trận. Trên khoảng không xuất hiện một cửa động sâu thẳm, một vị thân người đầu trâu trong tay cầm tam xoa kích, từ trong hư không đi ra, lỗi mũi phun ra hai cỗ khói đen, cực kỳ hùng tráng.
420 Già La Minh Tôn nhìn thấy tòa cửa chính này, thất thanh nói: “Đây là Nam Thiên Môn do Tây Hoàng luyện chế? Nghe nói Tây Hoàng sau khi chết đã đem hết bảo vật của hắn giấu vào trong tòa cửa chính này! Tây Hoàng chính là thượng cổ vu hoàng cổ xưa, còn muốn xa xưa hơn so với ta không biết bao nhiêu vạn năm.