21 - Vâng, Nguyên nhi chịu đựng được, một cây “Hàn Băng thảo” đem về cứu bạn còn lại một cây là của sư thúc. Tuyết Hồn lão nhân gật đầu :- Tốt lắm, con hãy ngừng chân khí lại, chúng ta bắt đầu đây.
22 Theo lời của Tuyết Hồn lão nhân thì công lực của Tuyết Sơn Âm Hồn khoảng ba giáp, cao hơn cả “Nhất ma” và “Tam âm”, nên lúc trở lên Tống Nguyên phải hết sức thận trọng, không thể coi thường.
23 - Điều kiện thế nào?Tống Nguyên mỉm cười đầy tự tin và bảo :- Đơn giản lắm, nếu ngươi thắng ta, thì chẳng những lão huynh của ngươi được tự do mà ta sẽ ở dưới quyền sai khiến của ngươi.
24 Chàng thầm khấn nguyện :- Cầu trời đừng xảy ra chuyện gì cho Ái Mã. Tay thò vào bọc, rờ lại cây “Vạn niên Hàn Băng thảo” rồi phi hành vun vút lên núi.
25 Đảo mắt nhìn, Tống Nguyên nhận đúng hai nhân vật điều khiển thế trận là Nhất Thần Tử và đạo sĩ trung niên. Mười đạo sĩ kia chỉ đánh luân phiên như những con rối.
26 - Có gì mà đại sư kinh động thế?Khô Trúc thiền sư chậm rãi đáp :- Hiện nay Chử Tuấn Dương không phải là kẻ có thể coi thường được, hắn trở nay nguy hiểm từ khi khổ luyện “Nguyên Nguyên ma kinh” thành thạo.
27 Ánh bạc của áo bào lấp lánh trên ghềnh đá, chàng thấy một bóng người lướt nhẹ tựa cánh chim, chứng tọ khinh công siêu đẳng. Người ấy gương mặt tuấn tú, chân mày lưỡi mác, ria mép chữ bát, môi đỏ, mắt to, lưng đeo trường kiếm, vừa có nét hào hoa, vừa oai phong lẫm liệt.
28 - Công lực của Bang chủ ghê gớm thật, đã đánh văng “Huyết Thần” xuống vực, một tin mừng cho võ lâm. Chử Tuấn Dương tức bực, mắng lớn :- Mừng cái con khỉ, tụi bay ngu như chó.
29 Trong ba ngày đó, Hồng Hoang Huyết Ma còn truyền dạy thêm võ công cho Tống Nguyên, đồng thời dạy cho chàng khẩu quyết bước thứ hai về “Huyết Khí”. Ngay bộ pháp “Huyết Quang Mê Ly chưởng” trước đây Tống Nguyên còn ba chiêu chưa thông đạt và phát huy, lần này được sư phụ chỉ dạy tới nơi tới chốn.
30 Huynh đệ nối nhau sử dụng khinh công vùn vụt về phía trước, đã thấy có ba bóng người đáp xuống đất. Tống Nguyên nhìn cậu bé :- Thận trọng nhé. Long nhi gật đầu :- Ca ca yên tâm.
31 Chàng ngồi bệt dưới đất vận hành chân khí hồi lâu mới ổn định được kinh mạch. Trong lòng chàng thầm nghĩ :- “Nhân vật trong chốn ma quái này mà công lực ghê gớm thế.
32 - “Ngọc thượng chi nhu. Phương vi nhu”. - Nhu trên ngọc mới là nhu. . . . . Trong đầu chàng chợt sáng lên, và chàng gật gù :- Hừm, tại sao tao không vận “Nhu công” trên phiến ngọc?Thế là Tống Nguyên liền đặt tả chưởng lên khối ngọc và vận hành ngay “Nhu Băng thần công”.
33 Từ trên cao, Tống Nguyên đã nhìn thấy cờ quạt rợp trời, bóng người đông nghẹt trên đỉnh núi. Chàng ngạc nhiên nói thầm :- Sao giờ này mà họ không hội họp mà lại diễu võ dương oai gì đây?Thị lực rất tinh tường, từ khi luyện công trong lòng núi “Ngũ Đỉnh” thì sức nhìn của Tống Nguyên càng tăng tiến vượt bậc.
34 Tay đưa viên thuốc, Tống Nguyên nói nhanh :- Ngươi uống viên thuốc “Bảo mệnh” này mới có thể tự mình vận khí hồi phục chân lựcVẫn do dự, Chử Tuấn Dương run giọng gặng hỏi :- Có gì bảo đảm đây không phải là thuốc độc?Tống Nguyên nghiêm giọng :- Tại hạ không bao giờ lợi dụng lúc người ta lâm nguy để giết, như vậy hèn hạ, đê tiện.
35 - Bang chủ nên về bản doanh chuẩn bị, coi chừng Lữ Gia Hành sắp được lực lượng Động Không Đáy tấn công chúng ta. Còn Đại Hàm giáo, chưa biết sẽ hành động thế nào.
36 Chàng tươi cười nói :- Hồ lão ca, người bao giờ lão ca cũng là đại ca của tiểu đệ, cứ xưng hô tự do như cũ thôi nhé. Hồ Quang Thao cũng bật cười :- Thế thì tốt, hiền đệ hãy ngồi xuống vận công, ngũ ca sẽ tiếp tay chữa trị nội thương cho hiền đệ.
37 Chàng hết sức thương tâm, kêu lên mấy tiếng :- Ái Mã, Ái Mã. . . Rồi chàng xuất một đạo “Nhu công”, nhẹ nhàng bốc Ái Mã lên khỏi hồ nước đen ngòm. Không ngờ Ái Mã vừa trụ vững đã giương hữu chưởng đánh thẳng vào ngực Tống Nguyên.
38 Bên trong hang đá, Tống Nguyên và Ái Mã vẫn say sưa trong hương tình và giấc ngủ dịu êm. Dưới dốc núi một cô gái bị truy đuổi. Ánh chớp lóe lên, soi rõ khuôn mặt xinh đẹp, ngây thơ với mái tóc dài buông thả.
39 Chàng liền bảo :- Trong chốn núi non này chẳng có gì ăn, thêm mùi tử khí của những thây ma kia rất khó chịu. Ca ca cùng hai tiểu muội, chúng ta đi nhanh đến một thị trấn gần đây tìm khách điếm, vừa ăn uống vừa nghỉ ngơi cho khỏe.
40 Thật lâu chàng mới kêu hai tiếng :- Phụ thân. . . Ôi, từ khi biết “Võ Lâm Thánh Quân” đời thứ hai mới thật là cha của mình, nhưng cả cha lẫn mẹ đều bị tuyệt tích bởi “Đại Hàm giáo chủ”.