41 Trương dương cuống quýt lắc đầu,hắn chỉ là một sinh viên,sinh viên cùng với sinh viên trong lúc mâu thuẫn không đến nỗi phải dùng đến súng,trên thực tế.
42 “Được!”Ông già liếc mắt nhìn ra ngoài cửa, sau đó từ trên ghế đứng lên, đem cái lò xo trong tay để lên bàn rồi người bắt đầu đi tới giá sách…Nhìn thấy lão già lọm khọm từ từ di chuyển tới bên cạnh giá sách, ánh mắt của Trương Dương càng trừng lớn hơn.
43 “Ồ…”Tư duy của Trương Dương bay bổng khắp nơi, hắn lần đầu tiếp xúc với thế giới trong truyền thuyết này, ánh mắt tràn đầy vẻ ước ao ham muốn. Trong thế giới sóng gió ba đào của giới thiết huyết giang hồ, rốt cuộc vẫn còn ẩn tàng bao nhiêu bí mật mà không ai biết?Dưới họng súng đen ngòm lại chôn dấu bao nhiêu mây mù của lịch sử?Không nghi ngờ gì, sát thủ, cái chức nghiệp này nắm giữ một trong vô số bí mật của các ngành nghề.
44 Cái chức nghiệp sát thủ này sẽ không cho ngươi một quá trình tu luyện thuần thục. Thất bại có nghĩa là nguy hiểm cùng tử vong. Cho nên, khi một người sát thủ xuất đạo, đã chính là một người sát thủ có đủ tư cách.
45 “À à, hy vọng là vậy. Mặc kệ là chuyện gì, ta chuẩn bị cuối năm nay rời khỏi thành phố C để tới Phi châu tìm xem. Mấy năm nay, ta vì tiểu Thất cũng đã bồi dưỡng một số nhân tài, cũng tính là có đối đáp với hắn rồi.
46 Nhìn bài viết của hắn từng cái từng cái tuột dần xuống dưới, Trương Dương chỉ đành ngây ngốc nhìn màn hình máy tính một hồi. Đột nhiên, biểu tượng QQ loé lên, cả người Trương Dương thực sự khẩn trương, chẳng lẽ tin tức đã tới?Cơ hồ lập tức một cửa sổ mở ra trên màn hình, thì ra là từ đám bạn quen biết trong QQ, nhưng lại là một cái biệt hiệu không quen biết: Khinh vũ phi dương.
47 Ta là người tốt: Ta là đàn ông có phải không, ta lại không phải là Liễu Hạ Huệ, chẳng lẽ có một cực phẩm mỹ nữ đứng trước mặt ta, đưa mặt tới kêu ta hôn mà ta cũng không hôn sao? Ngươi nên nói đạo lý một chút chứ!Khinh vũ phi dương: Theo như ngươi nói thì ra là ta sai rồi sao?Ta là người tốt: Khẳng định là ngươi sai rồi.
48 Cả người Trương Dương giật nảy lên như một cái lò xo, cảm thấy một cảm giác sợ hãi vô biên đang lan tràn toàn thân, thẩm thấu vào từng tế bào, bản thân không biết có phải là gặp quỷ hay không?“Ngồi xuống!” Trên màn hình hiện ra hai chữ lớn với vết máu nhỏ giọt.
49 "Oanh. . . " một tiếng nổ lớn. Gã đầu bóng lưỡng kia đã bất ngờ vác ống phóng hỏa tiễn, hướng lên không trung phóng ra một phát xuyên giáp đạn. Thi thể của gã người Vân Nam nổ tung giữa không trung, biến mất không còn tăm hơi, chỉ có một mớ máu thịt nhầy nhụa bắn ra như mưa từ không trung rơi xuống, đã phá vỡ sự bình tĩnh ngoài khơi…Trương Dương vẻ mặt ngốc trệ nhìn khói thuốc súng ngoài khơi chậm rãi tiêu tán, sau đó, trên màn hình xuất hiện một hàng chữ lớn màu huyết hồng: Cám ơn đã thưởng thức, đây chính là kết quả khi cùng chúng ta đối địch.
50 Không đợi Trương Dương kịp phản ứng, tiểu hòa thượng đã leo lên chiếc xe mô tô kềnh càng nọ, trong chớp mắt đã phóng đi, chỉ để lại trên màn hình khói bụi mịt mù.
51 "Có, chỗ cũ!" Lão bản mập mạp cười quái dị hắc hắc vài tiếng. "Nga, ngươi gọi món, ta đi lấy ghế. " Trương Dương vội lén chạy ra sau, sợ lão mập miệng chó không mọc được ngà voi.
52 “Ăn từ từ chứ, quỷ chết đói đầu thai à?” Tiêu Di Nhiên trợn mắt nhìn Trương Dương. “Không không… !”Cách ăn cơm của Trương Dương thật là vất vả, giống như chịu cực hình vậy.
53 Dưới áp lực của thời gian, tâm tình của Trương Dương bắt đầu bồn chồn lo lắng, thậm chí các lần đến bệnh viện thăm Lưu Bưu cũng ít đi, người càng lúc càng trầm mặc.
54 Lão nam nhân thấy nữ nhân viên nọ đứng phía sau lập tức chạy tới cầm tay Trương Dương, như thể hắn là lão bằng hữu đã lâu không gặp. "Ta đúng là họ Trương, Trương Dương, ngài có lầm hay không?" Trương Dương thật sự không nghĩ ra vì sao một giám đốc ngân hàng có sự đối đãi nhiệt tình như vậy đối với hắn.
55 Trương Dương không chút nghĩ ngợi chọn mở “Tiên đạo mạn mạn”. Bởi vì hắn vẫn nhớ kỹ tiểu hoà thượng nọ nói đã đem cho quyển “Quỳ Hoa bảo điển” kia. Nếu như đã cho đi mất, vậy dám chắc không còn một bản khác.
56 Ngay từ lúc ban đầu, những tri thức mà Trương Dương tiếp xúc đều là một phần nhỏ về các phương diện Toán học, Lịch sử, Ngữ văn, Vật lý. . . , đối với ảnh hưởng của tính cách rất khó phát hiện; dù sao thì tri thức về mặt sách vở cũng sẽ chỉ làm Trương Dương thành thục hơn.
57 Sau khi Trương Dương theo chân nam nhân trung niên nọ bước ra khỏi quán, không hề gây ra sự chú ý của bất kỳ một ai. Thậm chí người chủ tiệm Internet mà bình thường mỗi khi gặp Trương Dương đều chào hỏi cũng không có nhìn hắn lấy một chút.
58 Gia đình bi thảm bệnh nhân tâm thần Mưu đồ thủ đoạn kinh nhân Rõ ra mới biết ai chân kiêu hùng)"A a, ngươi lầm rồi, Lưu Bưu bây giờ là người trong Công ty, hơn nữa hắn đã có địa bàn riêng, nếu ngươi đã biết ta, hẳn nên minh bạch địa vị của một người có địa bàn riêng trong Công ty chứ…!""Không, không …… không có khả năng ……" Lữ Phi chợt biến sắc, nét ung dung thong dong vốn đang ngự trị trên khuôn mặt đã bị thay bằng vẻ tái nhợt.
59 "Mặt khác, ngươi còn là một kẻ đồng dục. Ngươi đẩy người bạn đồng tính của mình vào bệnh viện tâm thần, triệt để cướp đoạt và nắm giữ cái thế lực ngầm mà các ngươi đã khổ công cùng nhau lập nên tại thành phố Z.
60 Mục tiêu của hắn không phải là Trương Dương, mà là một gã hán tử vận tây phục đứng không xa sau lưng Trương Dương. Cồm cộm ở dưới trang phục của hán tử nọ ắt tất có loại súng gì đó.