501 Sau khi thấy được uy phong của con đại miêu, Lưu Bưu đành phải thối lui, hắn tuy tu luyện công phu đã đạt đến cực hạn tiếp cận đến cảnh giới của những người mạnh, nhưng mà, hắn tin rằng, hắn không có khả năng đấu tay đôi với đầu đại miêu kia, đầu đại miêu kia có lực bộc phát cực mạnh thân thể hắn không có khả năng thừa nhận, càng huống chi, còn có một đầu tiền sử bá vương long đang nhìn chằm chằm hắn như hổ rình mồi.
502 Lưu Bưu vẻ mặt trắng bệch mắng to một tiếng, trong các loại quái vật hắn sợ nhất là xà, không nghĩ tới từ khi sinh ra hắn có cơ hội gặp siêu cấp đại xà này.
503 Làm cho người ta kinh hãi nhất là, hai tròng mắt của hắc hạc cũng một màu đen, một loại màu đen phi thường sáng. Tại bên trong không gian này trông có vẻ vô cùng chói mắt, phảng phất như ánh sao vậy, làm người xem kinh hãi.
504 Đây là một hành lang rộng rãi làm từ xi măng, có lẽ, hành lang không gian thiết kế làm căn cứ ngầm cho trụ sở dưới đất, phi thường rộng rãi, chiều rộng ít nhất cũng 15 thước, cao hơn 10 thước, có thể cho đại lượng lớn xe cộ cùng thiết bị vận chuyển qua lại.
505 Cảm giác thực chất là gì? Kỳ thật, cảm giác thực chất cũng chính là cảm giác có thể nhìn có thể sờ mó, mà Trương Dương bây giờ, cơ hồ còn có thể khống chế cảm giác, có thể dùng cảm giác để đo lường tính toán khoảng cách xa gần hay bất cứ vật thể gì.
506 Trương Dương lạnh lùng nhìn lão đầu da trắng từ hoảng sợ đã trở nên bình tĩnh, nhìn lão đầu toàn nếp nhăn, lão đầu hiển nhiên đã trải qua nhiều thăng trầm của cuộc đời, người như vậy thì lịch duyệt tương đối phong phú, cùng người như vậy nói chuyện sẽ không mất thời gian.
507 “Gọi là gì?” Ánh mắt Trương Dương phát ra hai đạo kim quang làm cho tim người khác đập mạnh, cả người phát ra một cỗ áp lực khôn cùng, mỗi một người ngay cả Tiểu Lý Tử ở bên trong cũng cảm giác áp lực làm cho hít thở không thông, thân thể Trương Dương phảng phất như động cơ hạng nặng vậy.
508 Đương nhiên, Ma Nhĩ có chết cũng nghĩ không ra là bởi vì Trương Dương phát ra tinh thần lực làm ảnh hưởng đến phán đoán của hắn, trong suy nghĩ của hắn, Trương Dương tuyệt đối là một người chính phái tràn đầy tin thần chính nghĩa.
509 Ngồi bên cửa sổ, nhìn vào biển mây màu vàng dưới ánh mặt trời biến hóa thành những hình dạng vô cùng lộng lẫy, Trương Dương cảm giác mình có lối suy nghĩ cực độ hỗn loạn.
510 “A… Em em…” Liễu Ám bị Trương Dương nhìn bằng ánh mắt lạnh như băng. Cả người cứng đơ như vừa rơi vào hầm băng, lắp bắp nói không ra lời. “Tôi đang hỏi anh là ai!” Lúc này người trẻ tuổi mới nhìn Trương Dương lạnh lùng nói.
511 “Vương Yến. . . Liễu Ám. . . anh. . . ” Hào khí ngút trời của Trương Dương bỗng chốc hoá thành hư không, cúi đầu không dám nhìn vào mắt của Vương Yến và Liễu Ám“Thật là…”Vương Yến chợt rơi vào trạng thái trầm lặng, Liễu Ám cũng đang nhìn Vương Yến và Trương Dương mà không biết phải nói gì, thực tế, quan hệ giữa ba người họ vẫn chưa được làm rõ ràng, bây giờ càng phức tạp.
512 Khi nhìn ngũ quan xinh xắn của nàng, Trương Dương cảm thấy vô cùng đau lòng. Thời gian dường như đọng lại tại khoảnh khắc này. Trong giấc mơ Liễu Ám như có một thần giao cách cảm, đột nhiên mở mắt ra thì thấy vẻ mặt ấm áp của Trương Dương.
513 Nhìn Trương Dương đi vào, Lâm Tuyết Di phẩy tay ra hiệu cho bảo an đi ra ngoài. Bảo an chần chờ một lúc cuối cùng vẫn đi ra ngoài nhân tiện đóng cửa lại.
514 Nghe Trương Dương nhắc đến hai chữ “ích kỷ”, tiểu hòa thượng đột nhiên trầm ngâm hồi lâu, dường như, hai chữ này tựa như một cái gai sắc nhọn đâm vào tim của hắn.
515 Cánh cửa bị mở ra, người mở cửa là một cô gái nhỏ tóc rối bù, cô gái tuổi không lớn, nhưng trên da mặt ngăm đen để lại dấu vết của năm tháng, trước nhà làm điểm bán hàng lưu động, mùa hè bán dưa, mùa đông bán các hàng hóa linh tinh.
516 Tiểu hòa thượng dường như trầm tư suy nghĩ. Còn Trương Dương lại kiên nhẫn chờ đợi trong yên lặng. Hắn biết tiểu hòa thượng sẽ khuất phục bởi vì hắn có lý do buộc tiểu hòa thượng phải khuất phục.
517 Tiểu hòa thượng rất giận dữ !Tiểu hòa thượng trút bỏ sự giận dữ lên hàng chục ông già tóc bạc phơ. Đây là cơ sở nghiên cứu có quang cảnh tao nhã ở Bắc Kinh, cổng của cơ sở được trang bị vũ trang bảo vệ, ở đây, cũng là một trong những cơ sở được tướng quân trực tiếp quản lý, nơi này tập trung các nhà khoa học nổi bật nhất Trung Quốc trong lĩnh vực công nghệ không gian.
518 Hòa thượng không những có vui buồn thịnh nộ của con người, mà còn có tình yêu vĩ đại nhất của con người. Tình yêu này là tình yêu của bậc cha mẹ. Người mà tiểu hòa thượng yêu thương là Trương Dương.
519 Quần đảo này phạm vi không đến một trăm kilomet, tựa như từng viên từng viên trân châu nằm rải trên biển Thai Bình Dương rộng lớn. Trương Dương hiện hiện tại đúng là đang ở trên một hòn đảo nhỏ trơ trụi, Ngân Mị ở đây nên là tìm khoáng sản kim loại trong cát sỏi.
520 Chỉ trong một cái nháy mắt, Ngân Mị với động tác như tia chớp liên tiếp lướt qua thân thể hai cường giả, răng nanh đều cắn đúng ngay vị trí yết hầu của họ.