81 -Gia Ân, anh xin lỗi vì đã làm tổn thương em. -Chuyện đã qua rồi anh. Tôi không muốn nhắc đến chuyện đau lòng trước kia nữa, bây giờ chỉ muốn sống cuộc sống bình lặng hiện tại, không tình yêu, không lo nghĩ.
82 Ngày đầu tiên đi làm mà Nhật Nam hành hạ tôi không kịp ăn trưa luôn. Nghĩ sao tôi mới đi làm, ngay cả mấy cái đơn giản như photo hay sử dụng máy in còn chưa rành mà sai đủ thứ việc, nào là bản kế hoạch, tìm tài liệu, pha cà phê, gửi fax, gọi điện thoại, đánh văn bản.
83 Cặm cụi nghiên cứu đống tài liệu trên bàn với vẻ mặt đau khổ chưa từng có, đã vậy một chút xíu là có điện thoại của Nhật Nam. “Gọi IT cho tôi” “Liên hệ với mấy công ty này cho tôi” “Pha cho tôi tách trà” “Copy mấy tài liệu này để chuẩn bị họp” … Tôi làm bở cả hơi tai vậy mà chậm một xíu là bị chửi te tua xơ mướp, điên lắm nhưng phải cố gắng chịu đựng, không biết hôm nay mình đã mắc lỗi gì mà cấp trên lại hành hạ như thế.
84 Không thấy tôi chạy theo, Nhật Nam quay lại nhìn bộ dạng thảm thương của tôi khẽ cau mày. -Ê, không định đi về à? -Không đi nổi. Tôi đưa bộ mặt giận dỗi ra, nghĩ sao mới ăn no thật no xong mà bắt chạy nguyên một đoạn dài, thức ăn gần như muốn trào ngược ra lại hết rồi.
85 Thức dậy không thấy Nhật Nam đâu, có lẽ anh ấy đã về nhà rồi. Tôi mệt mỏi nhìn đôi mắt sưng húp của mình trong gương, trong đầu lướt qua khuôn mặt của anh tối qua, rất quan tâm lại rất dịu dàng với tôi.
86 Người ướt đẫm mồ hôi, tử cung co thắt mạnh kéo theo những cơn đau đến lạnh người, nhưng nỗi đau cơ thể làm sao so với nỗi đau trong lòng khi bị Nhật Nam khinh thường chứ, tôi phải giải thích như thế nào anh mới tin tôi đây? Hình ảnh, tin nhắn gửi đi vẫn còn đó, ai có thể làm điều này ngoài tôi cơ chứ.
87 -Anh, có phải em đang nằm mơ không? Tôi vẫn còn chưa tin đây là sự thật, tay cứ sờ mặt anh không chịu buông xuống, anh cười gian tà rồi giữ tay tôi lại.
88 Chợt có tiếng chuông cửa, tôi nói vọng vô trong nhà tắm. -Anh ơi có ai đến kìa. -Mở cửa giùm anh đi. Thế là tôi tung tăng đi xuống mở cửa. Cánh cửa bật mở tôi đứng hình bất động khi thấy ả Anna đứng trước cổng, sao lại xui xẻo thế này cơ chứ.
89 Tôi uể oải thức dậy sau một giấc ngủ dài, đầu óc vẫn còn mơ mơ màng màng chưa tỉnh hẳn nên ráng nằm nướng thêm một xíu. -Không đói hay sao ngủ dữ vậy heo lười? Nhật Nam xách túi đồ từ bên ngoài bước vào, nghe giọng anh nhưng tôi giả vờ ngủ luôn để xem anh làm gì.
90 Tôi bắt đầu cảm thấy chóng mặt, đầu quay mòng mòng, người cứ lâng lâng như đang ở trên mây. Nheo nheo mắt không nhìn rõ, tôi lảo đảo bước thấp bước cao mà không có cách nào đi thẳng thớm đàng hoàng được.
91 Hôm nay Nhật Nam nhiều việc quá không về nhà ăn cơm được, tôi tranh thủ chuẩn bị vài món ăn trưa đem đến công ty cho anh, trong đầu tự trấn an mình trước những lời dị nghị của đồng nghiệp.
92 Tôi khóc đến ướt cả áo anh, đến khi bình tĩnh trở lại rồi Nhật Nam mới nhẹ nhàng hôn lên trán tôi. -Anh thề là anh không hề có ý định hôn cô ta, em tin anh nhé.
93 Tôi cứ ngồi đó ôm anh khóc, những người hiếu kỳ đứng xung quanh mỗi lúc một nhiều. Người thì bàn tán, người thì sợ hãi, người thì xuýt xoa thương hại.
94 Nhật Nam nói đúng, nếu tôi cứ như vậy Khánh sẽ rất buồn, cho đến khi cậu ấy hoàn toàn xem tôi là em gái đúng nghĩa lúc đó tôi sẽ tìm đến Khánh và hai đứa sẽ lại thân thiết như lúc xưa.
95 Hôm nay Nhật Nam đi làm, tôi lên trường chuẩn bị hồ sơ để nhập học trở lại. Tâm trạng đang vui vẻ nên khi gặp lại mấy đứa bạn cùng lớp, tụi tôi kéo nhau đi ăn quà vặt rồi tám đủ thứ chuyện trên đời.
96 Hàng năm trường tôi có tổ chức hội thảo Hướng Nghiệp cho sinh viên năm cuối, là cơ hội để sinh viên tiếp xúc trực tiếp với doanh nghiệp trong nhiều lĩnh vực, nghe các doanh nhân thành đạt thuyết trình về công việc của mình để có thể chọn được đúng hướng đi khi ra trường.
97 Đi ngang qua quán cà phê ngày xưa hai đứa đã từng uống, tôi kéo anh vào trong. Cảnh vật vẫn y nguyên, nhớ ngày xưa hai đứa vẫn còn cãi nhau ầm đùng ở đây, bây giờ đi một vòng quay trở lại thì mọi chuyện đã thay đổi, cảm giác không còn như xưa nữa.
98 Noel năm nay có vẻ lạnh hơn mọi năm, thỉnh thoảng lại có những cơn mưa rào cuối mùa làm tiết trời càng lạnh lẽo hơn. Cuộn mình trong chăn tôi chỉ muốn thời gian dừng lại để không phải đi học vào mỗi buổi sáng.
99 Tôi mệt mỏi nằm mê man, ngủ được một xíu thì cổ họng khô rát không chịu được, quay sang thấy Vinh đang ngồi gục đầu lên giường ngủ, tôi rón rén dậy rót nước sợ đánh thức cậu ấy.
100 Thức giấc đã thấy anh nằm bên cạnh, tôi lẳng lặng bước xuống giường vệ sinh cá nhân rồi lấy áo ấm khoác vào định ra ngoài mua ít đồ của con gái. Vừa mở mắt ra thấy tôi di ra ngoài Nhật Nam hốt hoảng, chắc sợ tôi giận chuyện hôm qua nên bỏ đi đây mà.