181 Nghe thấy tiếng chuông điện thoại vang lên, Liễu Kình Vũ thật sự có chút nhức đầu. Lúc này, Bảo Kim Phượng lại định vươn tới bắt máy, Liễu Kình Vũ hung hăng trừng mắt nhìn cô ta, lạnh lùng nói: - Tôi cho cô bắt máy sao? Cô cho rắng cô là ai? Cô có thể làm chủ thay người khác được không? Chuyện của tôi không tới lượt cô quan tâm.
182 Liễu Kình Vũ nghe thấy lời giới thiệu này của Tào Thục Tuệ cơ mặt đều gần như bị căng ra. Thiên hạ này lại có người tiến cử như vậy sao. Đây rốt cuộc là khen mình hay hạ thấp mình vậy, bất kỳ mỹ nữ nào sau khi nghe thấy lời giới thiệu của Tào Thục Tuệ, ai còn dám chọn mình chứ.
183 Liễu Kình Vũ thật không ngờ, Trương Kim Long này mặt dày tới vậy, còn dám hỏi vấn đề này. Tuy nhiên Liễu Kình Vũ cũng tương đối tốt bụng đấy, liền cười nói: - Cái tát này là vì Tào Thục Tuệ, anh lại dám bao nuôi cô ấy.
184 Ngày nghỉ Tết âm lịch kết thúc, Liễu Kình Vũ cũng thêm một tuổi nữa, đã 23 tuổi, công tác của Liễu Kình Vũ ở Phòng Quản lý đô thị huyện Cảnh Lâm cũng bắt đầu bước vào một giai đoạn mới.
185 Nghe Từ Kiến Hoa hỏi, Hàn Minh Cường cố ý tỏ vẻ bất đắc dĩ, cười khổ nói: - Có thể là Trưởng phòng Liễu khá bận đó. Hàn Minh Cường cố tình chơi xấu, nói xong, không chỉ có đám người Mã Hoành Vĩ, Hạ Quang Minh nổi giận, mà ngay cả Hạ Chính Đức cũng tức giận.
186 Vốn, khi Hạ Quang Minh nói xong, lông mày của Liễu Kình Vũ cũng đã nhíu lại, sắc mặt có vẻ khó coi vô cùng, đợi Từ Kiến Hoa chỉ trích và giận dữ mắng mỏ xong, sắc mặt Liễu Kình Vũ vốn tính tình thẳng thắn liền trầm xuống, trên mặt tràn đầy tức giận.
187 Kỳ thật, Hàn Minh Cường thật sự đang rất lo lắng, với trí tuệ của Hạ Quang Minh sao lại không nghĩ được ra trong chuyện này rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.
188 Không thể phủ nhận, Hạ Chính Đức phản kích vô cùng đúng lúc, rất sắc bén. Tuy rằng bề ngoài ông ta trách cứ Hạ Quang Minh, nhưng trên thực tế, ông ta cũng mắng cả Mã Hoành Vĩ.
189 Nhưng, lúc này, Hàn Minh Cường lại hướng mắt nhìn ra ngoài cửa sổ, dường như không nhìn thấy ánh mắt cầu cứu của Trâu Hồng Thành. Khi này Trâu Hồng Thành có chút luống cuống, ông ta biết rằng, hiện tại chỉ e Hàn Minh Cường đã không thèm đếm xỉa đến nữa rồi.
190 Cho nên, Hạ Chính Đức và Hạ Quang Minh thật không ngờ sau khi Hạ Chính Đức nói xong, rất nhiều người ở đây đều không bất mãn và phản bác gì nữa, đều lùi về phía sau, cho bọn họ đủ không gian và khoảng cách, để bọn họ có thể tiến hành một buổi hội nghị phạm vi nhỏ.
191 Thấy Mã Hoành Vĩ từ trong xe ô tô bước ra, Hạ Chính Đức và Hạ Quang Minh đều sững sờ. Bởi vì trước khi tới đây, bọn họ đã thương lượng trước với nhau, để đảm bảo sự an toàn cho Mã Hoành Vĩ, nên ông ta không cần xuống xe, việc này cứ để cho Hạ Chính Đức và Hạ Quang Minh giải quyết.
192 Mình nên trả lời thế nào mới được đây, Chung Thiên Hải do dự. Ánh mắt Liễu Kình Vũ vẫn lạnh lùng nhìn Chung Thiên Hải, chờ câu trả lời của ông ta. Thời gian, từng giây từng phút trôi qua, bầu không khí ngày càng ngưng trọng.
193 Giờ phút này, toàn bộ phòng họp đều trầm mặc, tất cả mọi người cùng yên lặng chờ đợi. Còn Chung Thiên Hải cũng đã suy sụp ngồi trên ghế, cúi gầm mặt xuống.
194 Nghe Long Tường nói xong, Liễu Kình Vũ thản nhiên cười, nói: - Phản công? Không cần. Đối phó với Hàn Minh Cường, chúng ta chỉ cần ra một thông báo là được.
195 Hàn Minh Cường đâu biết rằng, sự kiện bãi xử lý rác mặc dù gã đã tính toán rất cẩn thận, nhưng vẫn bị Hạ Quang Minh phát hiện, quyết tâm phân rõ quan hệ với gã.
196 Lúc này Hàn Minh Cường căm thù Liễu Kình Vũ đến tận xương tủy. Gã không sao ngờ được, trong thời gian mấy tháng ngắn ngủi tiểu tử Liễu Kình Vũ này lại có thể làm được nhiều chuyện như vậy, hoàn toàn nắm trong tay Phòng Quản lý đô thị.
197 Trâu Văn Siêu nghe Đổng Thiên Bá nói như vậy, âm hiểm cười, nghiến răng nghiến lợi nói: - Đương nhiên không thể, nếu không kéo tên khốn kiếp Liễu Kình Vũ này xuống, sao tôi có thể giải mối hận trong lòng.
198 Sau khi nghe Vương Trung Sơn phân tích, Chung Hải Đào chỉ có thể vươn ngón tay cái mà nói: - Bí thư Vương, vẫn là ông đa mưu túc trí, nghĩ được xa như vậy.
199 Nhìn nét mặt của Long Tường, Liễu Kình Vũ chau mày thoáng nhớ lại nói: - Theo tôi được biết, trước kia trung tâm giải trí Hải Duyệt Thiên Địa này là do đại ca xã hội đen của huyện Cảnh Lâm - Tạ Lão Lục mở.
200 Nghe được những lời này của Liễu Kình Vũ, sắc mặt của Vương Khải Kiến liền trầm xuống. Ông ta tin Liễu Kình Vũ hẳn là nghe rõ lời mình nói, mình đã uyển chuyển từ chối yêu cầu này của hắn, cũng đã nể mặt hắn, nhưng hắn lại căn bản không coi thái độ của mình ra gì, vẫn kiên trì muốn biết rõ chuyện này.