61 Chap 61: Kẻ phản diện Văn phòng giám đốc công ty Blue Rose… -Thưa giám đốc, có người muốn gặp anh ! Cô thư kí xinh đẹp có mái tóc dài búi cao bước vào thông báo.
62 Chap 62: Ác quỷ cô đơn Vừa bước vào lớp, Anh Vũ đã thấy cái bảng đen chi chít những lời chửi rủa kết tội cô, mấy đứa bạn cũng quay sang nhìn cô xì xầm với ánh mắt ác cảm.
63 Chap 63: Tẩy chay6h00 chiều…Từng cơn gió nhẹ ùa qua mơn trớn mái tóc Anh Vũ ra sau, cô thả những bước chân chậm chạp trên hè phố, không hiểu sao cô chỉ muốn mãi đi dạo chơi ngoài đường như thế này thôi, bây giờ chỉ còn lại một mình cô trong ngôi nhà trống vắng, Leo đã đi, Khôi Vỹ cũng ít khi trở về nhà, Anh Vũ không muốn trở về căn nhà lạnh lẽo đó một chút nào nữa…Đã một tuần trôi qua, Anh Vũ cũng chịu đủ mọi trò của đám bạn trên lớp.
64 Chap 64: Săn đuổiGiờ tan học… Anh Vũ đi bộ ra ngoài cổng trường, hôm nay ông vệ sĩ kia có việc gấp phải làm cho Khôi Vỹ nên Anh Vũ tự đi về bằng xe bus.
65 Chap 65: Một mảnh kí ứcTại ngôi biệt thự đổ nát…Leo dừng xe lại chầm chậm bước ra, căn nhà trước đây của cậu đã trở thành một đống đổ nát hoang tàn, vẫn chưa ai nghĩ đến việc tới dọn dẹp lại nơi này, lầu ba căn nhà đã đổ sụp xuống kéo theo cả những tầng bên dưới chất chồng lên nhau, mấy bức vẫn còn dấu vết của trận hỏa hoạn, bức tường vỡ nham nhở lộ ra những viên gạch đỏ.
66 Chap 66: Kí ức chỉ còn lại nơi emChiều tà…Nghĩa trang mờ ảo trong làn sương lạnh lẽo, Leo đưa tay nhặt mấy chiếc lá khô rơi vãi trên ngôi mộ của bố mình xuống, những cánh hoa cúc trắng khẽ rung nhẹ theo làn gió.
67 Chap 67: Đề thi cuối kìNgày thi cuối cùng…Anh Vũ bước đi chậm chạp trên sân trường, hôm qua Khôi Vỹ đã cho cô biết rằng Paradise đã sụp đổ, Hoàng Long đã bị khởi tố, thế lực trong thế giới ngầm của ông ta cũng tan rã rồi, việc ông ta bị cảnh sát bắt chỉ là vấn đề thời gian nữa thôi.
68 Chap 68: Hoa hồng của quỷAnh Vũ bước đi, những bước chân thật nặng nề, mưa tầm tã vẫn trút xuống từ trên cao, lạnh lẽo, cả người cô ướt nhem, đôi mắt vô hồn bị nước mưa làm cho nhạt nhòa.
69 Chap 69: Thiên thần bên ác quỷ-Anh Vũ !!!!!Bốp…. !!!!!!!!!!!!Bất ngờ Trường Dương bị một cước vào vai loạng choạng ngã ra một bên. Anh Vũ cũng ngã xuống đường…-Anh Vũ !!!!Leo lao đến bên cô bé, máu trên cổ cô chảy xuống nhạt đi trong nước mưa và đỏ rực chiếc áo đồng phục.
70 Chap 70: Hạnh phúc xa xôiXế trưa…. Leo đem hộp y tế thay băng trên cổ cho Anh Vũ, cô bé ngồi trên giường dựa lưng vào tường để cậu chăm sóc, dãi băng trắng được mở dần để lộ ra chiếc cổ trằng ngần bé nhỏ, Leo hơi nhíu mày, vết thương hôm qua đã khép miệng, nó khá sâu nhưng may là chưa đụng vào mạch máu và cũng không kéo dài lắm…-Đau không ?Leo đưa tay lên chạm nhẹ vào vết thương, Anh Vũ hơi lắc đầu, thực ra thì không phải là không có cảm giác gì, nhưng nó không còn đau nhói như hôm qua nữa, rồi cô bé hơi rùng mình khi nhớ lại gương mặt đáng sợ của Trường Dương, hôm qua anh ta thật sự muốn giết cô sao…Không…Đôi mắt trong veo cụp xuống.
71 Chap 71: Đối mặt tử thầnĐoàng…. !!!!!!!!!Máu túa ra. Tanh nồng, nhưng không phải của Anh Vũ, một cánh tay của Hắc Hải nhuộm đỏ, gã nhào xuống đất ôm cánh tay đang rỉ máu gào thét, viên đạn đã cắm vào xương rồi, mãi đánh nhau mà bọn này không biết rằng đã có một nhóm người xông vào nhà.
72 Chap 72: Kí ức trở vềDưới lòng biển sâu lạnh lẽo…Leo cố mở mắt ra, nhưng xung quanh cậu đều tối đen như mực, cậu thấy khó thở, vết thương trên người cậu đang đau nhói, cậu đang chìm dần xuống biển sâu, đôi mắt cậu dần khép chặt lại…“Phong…Vũ…mau nhảy đi…” Cậu giật mình mở mắt ra, có tiếng của ai đó vọng lên trong đầu cậu, rồi những hình ảnh vụt qua…Hỏa hoạn….
73 Chap 73: Tạm biệt thiên thầnBa ngày sau thì Khôi Vỹ đã đưa Anh Vũ đi. Tất cả mọi người đều không biết hai anh em họ đi đâu, cả hai đều không để lộ tung tích của mình cho người khác biết, kể cả hai người bạn thân thiết nhất của Anh Vũ, cô không muốn ai đi tìm mình nữa…-Bỏ đi như thế này, có chắc sau này sẽ không ân hận không, Anh Vũ ?Trên máy bay, Khôi Vỹ nhìn em gái buồn bã.
74 chap 74: Vòng tròn số phận Hai năm sau… Leo bước từng bước chậm chậm vào nghĩa trang, trên tay cậu là ba bó hoa cúc trắng muốt, Leo vẫn không thay đổi gì với mái tóc đỏ rực và tranh phục trắng tinh như một thiên thần, chỉ có phong cách là chững chạc hơn, hai năm trôi qua đủ để cậu trưởng thành và bỏ đi hình ảnh cậu học sinh cấp ba quậy phá ngày nào.
75 Chap 75: Điều ước cuối cùngBên bờ biển vắng…Từng cơn gió mát lạnh ùa qua hất tung mái tóc đỏ của Leo ra sau, vài cô gái đi ngang qua cậu trầm trồ, nhìn Leo thật giống một chàng thiên sứ.
76 Chap 76: Dự định tương laiQuán trà sữa Windy…-Xin chào !Một vị khách đẹp trai mở cửa bước vào. Quán trà này đã hai năm rồi mới lại mở cửa. Và ông chủ vẫn là Khôi Vỹ đẹp trai, anh đang lau khô một chiếc ly thủy tinh quay sang mỉm cười, nhưng sau ba giây thì nụ cười đẹp đẽ đã được thay thế bằng cái nhíu mày khó chịu…-Tiệm mới khai trương đã có cô hồn tới ám, xui xẻo…- Trở về rồi sao, Vỹ Vỹ ? Tôi còn tưởng cậu chết mất xác ở đâu rồi chứ.