21 Mình khẽ ngước đầu lên khi vừa phát hiện ra cái khăn tắm trắng tinh đã không còn quấn quanh thân thể Cô mà đang nằm chổng chơ dưới nền phòng tắm với một gương mặt nhăn vãi cả nhó vì nhức nhói, thú thật lúc đó mình đau và ê ẩm toàn thân nhất là phần cùi chỏ tay trái và cả ngón chân cái của bàn chân phải, đau lắm các thím ạh, thể nào trong đời các thím có nhiều người từng bị gập ngón chân khi đá bóng mà không mang giày hoặc từng đi chân không mà ngón chân cái quẹt ngang chân bàn chưa nhĩ, cảm giác ở chân mình nó như thế đấy, khó chịu nên khi ngước mặt lên nhìn Cô thì không thể nào sáng sủa hơn được cả hoặc họa chăng là nụ cười râm râm cho phù hợp với hoàn cảnh này được đâu.
22 Phải thừa nhận là lúc mình đứng trước cổng và hét thất thanh cho Dì ra mở cửa thì mình thỉnh thoảng vẫn nhìn ra hướng đầu ngõ, mặc dù khá chắc chắn là cô T không đuổi theo hay.
23 Trong khi nói chuyện với cô T qua điện thoại để nhờ cô giữ kín chuyện ấy thì sự thật là mình run lắm, cứ ấp a ấp úng một cách thiếu ý thức, nhưng dần dà khi nghe giọng cô thì không biết từ đâu mà động lực ùa đến với mình nhiều hơn, nhưng dù sao thì cuối cùng cô cũng đã đồng ý giúp mình, mình bớt lo và tươi lên hẳn.
24 Mùi nước hoa ấy lạ lắm, rất lạ như kiểu nó cứ quanh quẩn không cố định, chút đến chút đi vậy, nó cứ thoang thoảng trong tiềm thức nhưng lại lôi cuốn và thôi thúc thể xác, nó như làm say khướt một nửa con người mình vậy, lúc ấy mình có cảm giác như đôi bàn chân này bắt đầu rời khỏi mặt đất, cơ thể như lâng lâng nhè nhẹ, éo giải thích được luôn.
25 Cô T hét rất to, to lắm ấy, làm ình không khỏi hoảng hốt đến giật mình và chuyển dần sang trạng thái lúng túng, mình như đứng chết trân một chỗ trong tư thế "ngẩng cao đầu" à bé cái nhầm.
26 Khi cô nhìn xuống làn nước trong vắt ấy và dần đưa tay lại gần chym thì mình chỉ nghĩ đơn giản là cô sẽ chạm vào nó nhẹ or sẽ nâng niu "đàn chym Việt" nhưng có nào ngờ cô lại bóp mạnh đến thế, mình đau lắm cảm giác buốt buốt nơi đầu khất phải nói là rất nhức luôn ấy, từ chym sóng xung điện thần kinh truyền lên đến đầu rồi từ đầu lại đáo ngược về chym rát đến khó tả, mình thì đau đến nhăn mặt lại mà cô T thì chỉ cười, đầu tiên là cười run cả thân người mà biểu hiện là cặp vếu ấy, nó cứ cà tưng cà tưng nhìn mà muốn nổ đom đóm mắt, sau đó thì bớt tưng hơn nhưng lại chuyển dần sang trạng thái cười tít mắt đến lố lăng, mà khoan.
27 Đùi cô trắng và mềm lắm, gối đầu lên thật êm cũng có lẽ vì cô chưa mặc quần nên thứ mà mình cảm nhận được có lẽ là độ đàn hồi của da thịt chăng. . . .
28 Từ nhỏ đến lớn, ba mẹ chăm sóc mình trong sự đùm bọc và thương yêu, mặc dù vậy vẫn có lúc vì mình hư quá buộc ba mẹ phải nặng tay. . . nhưng thường là la mắng.
29 Cô bước ra khỏi cửa ngân hàng với vẻ mặt tươi tỉnh và ngay lập tức, cô lia mắt về hướng quán cà- phê đối diện- nơi mà mình đang đứng. Mình thấy cô liền khẽ vẫy tay ra hiệu cho cô.
30 Cô ngã nhẹ về sau, tựa vào lưng ghế, tay để hờ trên hai bắp đùi đang bị bó chặt bởi chiếc váy công sở đen tuyền và chật ních. . . mắt mở to nhìn mình như đang chờ đợi một điều gì đó sắp xảy đến.
31 Mình bắt đầu sờ nắn cặp vếu căng tròn của cô từ bên ngoài chiếc áo lót. . . ngày một nhanh và mạnh bạo hơn. . . khi mà chiếc áo sơ-mi đã bị kéo dạt sang hai bên.
32 Khi cô chuyển tư thế ngồi. . . từ hơi ngã người sang bên thành ngồi thẳng dậy như cũ. . . thì ngay lập tức mình liếc thấy cái khe bím dài lồ lộ hẳn ra một cách đầy hớ hênh và không chủ ý.
33 Cô vươn người hơi thẳng dậy và nhanh như cắt. . . cô choàng một chân sang và sau đó ngồi hẳn lên hai bắp đùi mình một cách khá táo bạo. . . hành động đó vô tình khiến ông cô và đùi mình chạm vào nhau giữa không gian yên ắng phát lên thành một tiếng đánh "tạch".
34 Bất chợt, nỗi nhớ về nhỏ lại hiện về. . . tràn ngập vào mọi ngỏ ngách của không gian nơi này. Trong từng chiếc lá, ngọn cỏ hay dù chỉ là một giọt sương đêm.
35 Dừng lại. . . thở phì phò. . . mình bắt đầu cảm nhận cơn đau từ thể xác. . . mu bàn tay rát đến khó tả. . . có lẽ là vì nước mưa thấm vào những vết rách, những chỗ da lởm chởm đang rỉ máu sâu hoắc.
36 Mình lê cái thân xác rã rời vì mệt mỏi toàn thân, đau nhức vì những vết trầy xước chi li khắp người chậm rãi và thận trọng tiến sâu dần vào trong lối nhỏ của ngỏ tối quen thuộc.
37 Thật ra, khi mình nói muốn đi tắm thì chỉ nhằm một mục đích duy nhất là hỏi ý kiến Dì Linh. Vì vào thời điểm ấy mình thực sự không biết là đã được tắm hay chưa hay phải chờ thêm vài ngày nữa để tay chân cứng cáp hơn, vết thương lên da non hẳn hòi sẵn sàng cho việc lội nước.
38 Dì của lúc đó phải nói là gian không thể tả nổi mà dù có cố gắng tả lại thì cũng không sao mà tả hết. Mắt thì hiếp lại, hai má nhoẻn rộng ra cộng với cái miệng bị kéo căng hết cỡ làm cho các cơ trên mặt đều như đang chuyển động khi đôi môi đỏ hồng bắt đầu mấp máy khe khẽ:- Thoát y đi Duy_Dì nói xong thì cứ nhìn chằm chằm vào mặt mình mà nháy mắt điệu chớp chớp liên tục kiểu như một teen girl rất ngây thơ nhưng lại mang vô số tội vậy.
39 Ngồi vào bồn tắm với bộ dạng trần như nhộng chỉ độc nhất một chiếc quần sịp ống bắt đầu thả lỏng toàn thân mà để mặc kệ cho nước loang lổ thấm vào từng thớ thịt.
40 Nắng vẫn cố gắng len lỏi mặc sức chiếu từng tia cứng cáp và thẳng căng xuống nền phòng tắm khiến cho khung cảnh trở nên buồn bã và ảm đạm. Sự éo le và thê lương của hình ảnh một người phụ nữ đang khóc nghẹn, khóc thét vì một nỗi đau, niềm tức tối khó giải bày góp phần làm cho không khí ngộp ngạt và khó thở.