1 Âm đồng học tên họ đầy đủ là "Âm Lệ Hoa". Không biết là do vợ chồng Âm gia cảm thấy thú vị, hay họ thực sự chờ mong con gái mình sẽ trở thành một mỹ nhân nghiêng nước nghiêng thành, nói chung, một người được đặt tên là gì hoàn toàn không do cô ta quyết định.
2 “Ăn táo không?”Một quả táo tròn bị cắn còn thừa lại hột tiến đến trước mặt cô. “…Không cần, cảm ơn. ” Âm Lệ Hoa từ chối - cô không muốn khu rừng tâm tư sâu kín của mình bị người khác xâm nhập.
3 " Ê! Nghe nói đội bóng rổ trường khác chạy tới trường ta, khiêu khích đội bóng rổ trường ta, người của chúng ta đã theo họ chạy đi hết rồi!" Không biết ai đột nhiên lại chạy ào vào phòng học, hô to đến kinh thiên động địa, các học sinh đang quét dọn vệ sinh sau giờ học ngừng hết lại.
4 "Tiểu tử, đã lâu không gặp. ""Sư thúc!" Cậu đứng ở cầu thang tầng ba, dựa vào tay vịn ở khe hở của cầu thang gọi vang. "Tiểu tử này càng lớn càng anh tuấn, không sai, không sai.
5 “Cậu chạy đâu vậy, vì sao tôi đến phòng học mà không tìm được cậu?” “…” Âm Lệ Hoa không nói gì chỉ nhìn chằm chằm vào vị tiểu bá vương. Vì sao? Vì sao lên đại học rồi, tới Đài Bắc rồi, cô vẫn không thoát khỏi cậu được? Vì sao a a a a a ——“Đi thôi, ăn cơm, tôi đói bụng.
6 Không được rồi, ác cảm tội lỗi…. Giống như là đang giấu giếm bạn bè làm cái gì đó xấu xa vậy. Vẫn đang ở trong "cuộc họp" [*Vanila: Thực chất là tám chuyện] vào ngày Chủ Nhật như bình thường, Âm đồng học mồ hôi lạnh chảy ròng ròng xuống đất, nhìn hai người bạn của mình.
7 “Vốn dĩ cô chẳng xứng với anh ấy!”Âm Lệ Hoa sửng sốt, chậm chạp quay đầu lại. Hoa Viên Viên chẳng mấy thay đổi, khuôn mặt lạnh tanh vẫn như cũ, khóe miệng vẽ nên một đường cong mag chút ngạo mạn, mọi thứ đều giống như hồi còn học trung học.
8 "Tiểu tử?! Tiểu tử?! Mau mở cửa!” Rầm rầm rầm. “Mau dậy đi, ngoài này nắng quá!” Trên giường lớn, một người con trai đang còn rên rỉ, cầm cái gối bên cạnh đè lên đầu mình.
9 "Bị ma ám?" Người nào đó không dám tin rống lên giận dữ trước cửa nhà trọ. "Lằng nhằng mất nửa ngày hoá ra là bị ma ám, vậy mà em giấu anh lâu như vậy, không thèm nói cho anh biết! "Thảo nào! Năm ấy anh muốn tham gia quân ngũ, Phong sư phụ đã nói trên người anh có âm khí, anh còn tưởng rằng do em lơ đễnh, hoá ra là vì cô ta! Thời gian qua em đã bị cô ta quấn lấy phải không?" Hoàng Quang Lỗi vừa tức vừa vội.
10 “Xin lỗi vì bắt cậu chờ lâu. Trước khi đi tự nhiên bị chú Thẩm kéo đi hội họp. ” Hoàng Quang Lỗi ngồi xuống bên cạnh người anh em tốt, sau đó vẫy tay gọi rượu từ người phục vụ sau quầy bar.
11 “Nhất định có chỗ nào đó không thích hợp……”
Âm Lệ Hoa buồn rầu lẩm bà lẩm bẩm.
Một đôi mắt đen láy nhanh như chớp ở trong lòng nhìn về phía cô.
Đúng vậy, cô đã làm mẹ rồi.