61 Thần Dạ rất lấy làm may mắn, lúc còn bé đã kết được tình nghĩa có khả năng kéo dài đến ngày nay, còn có thể vĩnh viễn kéo dài tiếp. . . . - Lá gan các ngươi cũng đủ lớn, ngay cả Nhị hoàng tử cũng dám động tới.
62 Bất luận là Thần Dạ, hay Diệp Thước và Thiết Dịch Thiên, có lẽ câu nói kia mặc dù cũng đủ ưu tú, nhưng tu vi của bản thân thì đều còn xa mới đạt tới tình trạng khiến cho hoàng thất không dám giận, không dám nói.
63 Phố lớn bên ngoài Khiếu Nguyệt Lâu rất im ắng, chỉ có rất nhiều đạo sát ý đan xen vào nhau như chiếc lưới lớn từ trên trời giáng xuống, bao trùm lấy cả Khiếu Nguyệt Lâu vào trong đó.
64 - Tại sao là Thần Dạ?Người ở chỗ này cũng có hơi không hiểu. Thần Dạ tất nhiên biểu hiện ra ngoài cực kỳ xuất sắc, ngoài ra bản thân căn cơ đã bị phế , nhưng lại có thể vẫy một cái mà đánh bại huynh đệ Trường Tôn Uy, làm cho người quá mức giật mình.
65 - Thiết Dịch Thiên, ngươi và Diệp Thước là hỗn đản, mau buông. Nếu không, tình huynh đệ chúng ta dừng ở đây!- Không có biện pháp, ai bảo ngươi lạc hậu sau chúng ta nhiều như vậy.
66 Người trong kiệu cười cười, nói: - Chỉ cần Thần Dạ tự mình phong bế lần thứ hai, như vậy, một vài chuyện không quá mức sâu sắc trong kí ức, hắn sẽ quên không còn chút nào.
67 Diệp Thước lạnh nhạt đứng thẳng. Không vì tình trạng bi thảm của ba huynh đệ giờ phút này mà lại có chút xíu thần thái biến hóa nào. Cây quạt trắng trong tay của hắn, giờ phút này, đã qua bị máu tươi nhuộm đỏ.
68 Khí tức như có như không , chỉ sau một lát, trong khả năng nhận biết của Diệp Thước và Thiết Dịch Thiên cũng đã không còn Hư Vô lúc ẩn lúc hiện. Hai người bọn họ, giờ phút này đã có thể chuẩn bị nắm chắc sự tồn tại của đạo khí tức kia.
69 Phảng phất âm thanh của tiếng vó ngựa này là tiên âm từ trên chín tầng trời giáng xuống, nó có công hiệu làm cho người ta thư thái. Cùng với xe ngựa không ngừng đi tới, đến khi sắp xuất hiện ở trước mặt ba huynh đệ Thần Dạ , một cỗ lực lượng cường đại liền từ giữa tuôn trào ra dữ dội , như cơn cuồng phong thổi quét đi ra ngoài.
70 Một hồi đại chiến, lại lấy loại phương thức kết thúc khiến cho bất luận kẻ nào đều thật không ngờ tới. Đại chiến mặc dù kết thúc, nhưng những người cùng tham gia trong đại chiến này, thì trong lòng mọi người lại đều không bình tĩnh nổi!Câu nói kia của Diệp Thước trước khi rời đi làm cho trong lòng mọi người đều rõ ràng, một khi huynh đệ bọn họ chữa lành vết thương , việc trả thù ắt phải đến theo sau đó.
71 Sau khi im lặng một hồi lâu , Huyền Lăng Công Chúa lên tiếng hỏi: - Đại sư tỷ, vết thương của Thần Dạ bọn họ như thế nào?- Tuy có bị thương, nhưng còn không phải vết thương trí mạng.
72 - Lúc trước nghĩ bụng phải giữ hắn lại. Nhưng mà ngẫm lại, bọn họ phí sức bày ra hành động lần này như thế, đơn giản là muốn Thần gia chúng ta cùng hoàng thất liều mạng đánh nhau một phen.
73 Cố gắng ở chỗ này chính là Thần Dạ tu luyện. Năng lượng cần thiết để cho tiểu đao khôi phục, đúng là linh khí thiên địa thuần khiết. Nói cách khác, đó là Huyền Khí từ cỗ linh khí thiên địa đã tiến vào trong cơ thể rồi bị công pháp luyện hóa lúc mà Thần Dạ tu luyện! Cái này có thể là một quá trình trong thời gian lâu dài.
74 Nhưng Thần Dạ không cho rằng, thực lực hiện có của Thần gia có thể đối kháng được với hoàng thất. Mặc dù nói uy tín danh vọng của lão gia tử, Đại Hoa hoàng triều không người có thể sánh bằng.
75 Nhiều năm qua trong quá khứ, một khi đến đêm trăng tròn sau lúc Tiểu Nha phát bệnh thì đều dùng cùng một phương pháp này. Nhưng mà hiển nhiên, phương pháp như vậy chỉ có khả năng giảm bớt một chút đau đớn lúc Tiểu Nha phát bệnh, nhưng nếu muốn trừ tận gốc lại cũng là vô phương làm được.
76 Người Thần gia không bao giờ giấu diếm nàng cái gì cả, bao gồm cả việc nàng là được nhặt về. Mọi người trong nhà đã nói với nàng:- Nói cho ngươi thân thế không phải là để ngươi tự ti, mà là để cho ngươi biết, cái nhà này chính là căn nhà sau này của ngươi.
77 - Điện Cổ Đế!Ánh mắt của Thần Dạ biến đổi, hắn đã nhìn thấy điện Cổ Đế hai lần, lần thứ nhất là do có liên quan Tiểu Đao, mặt khác lần đó là do tu vi tăng lên, sau đó được Tiểu Đao dẫn ra.
78 Bởi vì nguyên nhân thể chất của tiểu Nha nên tu luyện của nàng vẫn không có tiến triển bao nhiêu, tuy rằng thần lão gia tử cũng từng cường điệu nói, nếu tiểu Nha tự mình tu luyện, có thể ngăn cản được thống khổ khi hàn khí phát tác, nhưng không biết tại sao, tiểu Nha cũng tu luyện giống như Thần Dạ trước kia, thế nhưng lại không có cách nào tích trữ huyền khí.
79 Thân thể Thần Dạ run rẩy trở lại gian phòng, ngồi xếp bằng xuống mã thượng, tâm thần chìm vào trong cơ thể…Thời điểm vì tiểu Nha trung hòa hàn khí, Huyền khí thân thể của Thần Dạ dã tiêu hao đi rất nhiều, còn sót lại không bao nhiêu lắm, lúc trở về đoạn đường này lại còn muốn áp chế sự ăn mòn của hàn khí, nên khiến Huyền khí thân mình hầu như đã bị tiêu hao hết.
80 Cho nên trận so đấu này không tồn tại bất kỳ may mắn nào cả, không giống như đại chiến giữa các cao thủ, có thể tu vi của bản thân không đủ nhưng còn có thể nượng tựa theo một chút nhân tố như vũ kỹ, công pháp hay binh pháp để đền bù.