21 Với tuổi của Tiêu Một, mới loanh quanh khoảng hai mươi tuổi liền đạt tới trình tự như vậy, thiên phú tu luyện bẩm sinh của hắn quả thực không kém!Cảm ứng được con Ác Long Hóa Hình mà đến, Thần Dạ chậm rãi hít thở.
22 Chuyện đùa giỡn giữa đám trẻ nhỏ, chỉ cần không quá phận, đều không có chuyện gì lớn. Tiêu Một nghĩ như vậy, cũng cứ làm như vậy. Hắn tuyệt không cảm thấy, bởi vì hành động của mình sẽ mang đến tai ương ngập đầu cho gia tộc.
23 Nhìn bóng lưng Thần Dạ thong dong rời đi, thanh kiếm trong tay Tiêu Một cảm ứng được ý định giết người trong lòng chủ nhân. Đột nhiên trường kiếm không ngừng lay động trong vỏ kiếm, từng đạo kiếm ý sắc bén như những cơncuồng phong ra sức phát tán ra ngoài.
24 Tiêu Một đuôi lông mày nhướn lên một cái, ngạo nghễ đáp:- Giọng điệu của Công tử, tựa hồ rất là coi trọng đối với Thần Dạ kia. Với thiên phú tu luyện bẩm sinh của hắn, đáng giá sao?- Nhưng không biết Tiêu đại ca lại đối đãi như thế nào với ta đây?Người trong kiệu nhàn nhạt hỏi.
25 Nhưng Tiêu Một dù sao chỉ là một người. Tiêu gia của hắn vẫn còn không có tư cách làm cho Thần gia phải nghiêm túc. Có lẽ Tiêu Một trong tương lai có thể đi tới tình trạng khiến vô số người nhìn lên.
26 Đón nhận ánh mắt thoáng không giải thích được của Thần Hiên, Thần Dạ nói:- Đại ca, ở trên đường đệ gặp một người. Rất kỳ quái, không biết ca có thể nghĩ ra được điều gì hay không?Sau đó, Thần Dạ nói cặn kẽ một lần về sự tồn tại của cỗ kiệu kia.
27 Chương 27: Thay đổi vận mệnh, bắt đầu! (2)Nguồn: VipvandaSưu tầm: »-(¯`v´¯)-» Nhóm dịch: Sói Già »-(¯`v´¯)-»Nói tới đây, trên khóe miệng Thần Dạ đột nhiên hiện ra một đường vòng cung lạnh lẽo.
28 Xe ngựa chạy bôn ba, cũng không lâu lắm liền dừng ở trước một cung điện xa hoa. Sau khi xuống xe, một lão thái giám đã sớm chờ khá lâu vội vàng tiến lên.
29 Quả nhiên là Hoàng Hậu. Những lời Thần Trung nói ra một phen vừa rồi hình như sớm bị vứt lên chín tầng mây. Trước mắt bà nhìn Thần Dạ, trên mặt hiện ra rành rành vẻ yêu thích.
30 - Ha hả, hôm nay là gia yến, Dạ nhi ngươi nói rất đúng. Đều đã gọi ngươi đến đây thì đương nhiên cũng muốn nghe qua một chút ý kiến của ngươi. Hoàng đế gắng gượng cười nói.
31 Thần Dạ thản nhiên nói tiếp:- Những người như thế , Thần Dạ dám cam đoan, nếu như quân và quốc không thể tiếp tục ban cho hắn mọi thứ hắn muốn, thậm chí còn có thể liên lụy hắn về sau này.
32 - Muội muội tốt của ta , vốn là đang tìm một chỗ môn đăng hộ đối cho ngươi để có nơi có chốn thật là tốt. Chưa từng nghĩ tới lại một lần nữa để ngươi trở thành trò cười, thực sự là xấu hổ a!Nói xong, người trẻ tuổi mạnh tay đẩy, cái bàn đu tức thì bay lên cao cao.
33 - Tu vi thăng tiến, xác thật có thể làm ột người thu được sự tự tin rất lớn. Tuy nhiên, cái loại tự tin này tỏa từ bên trong ra bên ngoài, gần như có khả năng nắm trong tay tất cả.
34 Thần lão gia tử lần thứ hai mắt nhìn ngoài cửa sổ, tựa hồ như đang từ trên cao quan sát xuống mà thu cả phủ đệ vào trong tầm mắt. Một lát sau, lão nói vô cùng kiên quyết:- Cho dù lão phu buông tha tất cả mọi thứ thì cho đến lúc này, chỉ cần lão phu có thể làm được, cũng không sẽ không để cho Dạ nhi chịu thiệt thòi.
35 Cũng phải một hồi rất lâu sau, Thần Dạ thu hồi ánh mắt nhìn về xa xa, giống như một hơi mà hộc ra ngũ tạng từ trong cơ thể. Sắc mặt kia, trong nháy mắt liền đã tái nhợt cực độ.
36 - Nếu là ngươi, ngươi nên làm như thế nào ?Thần Dạ không cần phải nghĩ ngợi nói luôn:- Nếu như thực lực bản thân vẫn còn, nếu muốn khiến ột gia tộc yếu dần đi thì cách duy nhất là tấn công nó từ bên trong!Nói tới đây, Thần Dạ có vẻ sợ hãi!Tấn công gia tộc từ bên trong, điều đó liền có ý nghĩa, đến sau này suốt trong một đoạn thời gian dài thì chính những huynh đệ tỷ muội này của mình, đều sẽ là mục tiêu của kẻ địch.
37 Sắc mặt Thần Dạ đột nhiên run rẩy, sau khi suy tư chỉ chốc lát không có kết quả , hắn vội vàng đứng dậy chạy bộ về hướng trong nhà. Nhưng vào lúc này, tuấn mã phút chốc ngừng lại, lập tức bóng dáng kia tựa hồ cũng nghĩ tới điều gì nên vội vàng kìm ngựa xoay người lại.
38 Huyền Lăng Công Chúa mặc dù tôn xưng là kim chi ngọc diệp, nhưng lại đã trở thành ngu ngốc. Ở trong Đại Hoa hoàng triều, mặc dù nàng vẫn còn có địa vị và thân phận cao cao tại thượng.
39 Lời này, liền cực kỳ vô lý. Nhưng rơi vào trong tai Huyền Lăng Công Chúa lại làm cho nàng suy tư ngắn ngủi chỉ chốc lát, lập tức dứt khoát nói: - Nếu như ngươi tin tưởng ta, Bổn cung nguyện ý cam đoan, sinh thời, vinh hoa phú quý, bình yên tự do, đều dâng lên hết!- Nếu như ngươi còn không an tâm, đôi ta có khả năng kí kết một minh ước.
40 Ở bên cạnh có một người trẻ tuổi đang ngồi ngay ngắn, thần thái nho nhã, phong thái thong dong, không phải người khác, đúng là Thần Nguyên!Cỗ lửa giận trong lòng kia, không nhịn được bùng lên lần thứ hai.