61 Bước ra khỏi Chánh điện, Từ Thiệu Minh bước về phía Ngọc Thủy cung. -Hoàng thượng giá lâm…Mười mấy năm trước nơi đây không tĩnh lặng như vậy. Là nơi ở của đệ nhất mỹ nữ Phồn quốc Hiên Vũ Tịnh.
62 Trong tay Từ Thiệu Huân là Thánh chỉ. Không phải lần đầu tiên triệu hắn vào cung nhưng lại dùng đến Thánh chỉ, không thể không đi, hoàng thượng là có ý gì?An Bình nhẹ giọng, không giấu được vẻ lo âu:-Chàng vào cung, có chuyện gì không?-Chắc là hoàng huynh lại định phái ta ra trận.
63 Trong một gian phòng, người phụ nữ xinh đẹp nhuộm đầy máu, uất hận ngã xuống, mắt vẫn mở trừng trừng hướng về phía một thanh niên khoảng hai mươi tuổi.
64 Chỉ trong một thoáng, bộ y phục trên người Từ Thiệu Huân đã nhuộm máu. . . Dẫn đầu người đuổi theo là Hà Khánh và người của Ám vệ, toàn là những cao thủ võ nghệ cao cường.
65 Khi An Bình tỉnh lại, nàng đang nằm trong một gian phòng đơn bạc. Bên cạnh là Tiểu Thiên cũng đang thiêm thiếp. Sờ tay lên bụng, An Bình thở phào khi thấy cơ thể vẫn bình thường.
66 Vết thương trên người Từ Thiệu Huân không phải nhẹ. Về đến Xuyên địa quãng đường khá xa, phải nằm nghỉ hết mấy ngày. Sứ giả mấy hôm trước đã mang theo chỉ dụ đến Xuyên địa để giao lại binh quyền nhưng đã bị người của hắn câu lưu tại dịch trạm, đợi lệnh của Từ Thiệu Huân.
67 Mười mấy năm chiến loạn, thanh bình thực sự rất hiếm hoi. Dưới tay Từ Thiệu Huân là muôn ngàn đầu rơi máu đổ. Có không ít người gục ngã còn có thê tử, cha mẹ già yếu.
68 Từ triều đình, tin tức dồn dập báo về:-Tâu hoàng thượng. . . . Thái thú Châu Giang cấp báo, có một số tin tức bất lợi với người. -Hồi hoàng thượng. . .
69 Trong tẩm cung, Chương Khanh gương mặt xanh xao, đôi mắt thâm quầng. Từ Thiệu Minh đã phất tay rời khỏi điện. Hai bên xung đột. Chương Khanh oán trách hắn là Hoàng đế nhưng không bảo vệ được con cái.