621 Một nguyên lão khác là sư phụ của Lâm trưởng lão, Vương nguyên lão gật gù đồng ý:- Chuyện này liên quan nghiêm trọng, đúng lànên bắt Lý Thất Dạ lại. - Chúng ta còn không biết bí mật âm dương đàm, tại sao Lý Thất Dạ biết?Dương lão là nguyên lão Thiên Lý Hà, trầm giọng nói: - Không chừng Lý Thất Dạ có uyên nguyên sâu xa với Thiên Lý Hà chúng ta.
622 Bảo Quy đạo nhân hơi giận hỏi: - Lý công tử nói nghe thử nếu Thiên Lý Hà không thuộc về Thiên Lý Hà thì là của ai?- Của ta. Lý Thất Dạ chỉ vào mũi mình:- Nói thẳng với chưởng môn, trừ ta ra âm dương đàm không thuộc về người khác.
623 Bảo Quy đạo nhân ngây người. Mang hoàng kim thần liễu đi, Thiên Lý Hà hiểu biết rất ít về hoàng kim thần liễu, Lý Thất Dạ có thể mang hoàng kim thần liễu đi? Nghĩ đến đây Bảo Quy đạo nhân bắt đầu do dự, trông Lý Thất Dạ không giống nói đùa.
624 Lý Thất Dạ ung dung cười nói: - Nếu bọn họ muốn cứng rắn thì ta rất hoan nghênh, tùy thời chào đón. Gần đây không đánh nhau, hơi ngứa xơng. Nếu không ngại thì ta suy nghĩ nên đại khai sát giới.
625 Lý Thất Dạ mỉm cười nhìn Lam Vân Trúc tức tối, một lúc lâu sau hắn ngước lên nhìn màn đêm, khẽ thở dài. Lý Thất Dạ nhỏ giọng nói: - Thiên Lý, lần này đừng trách ta, chỉ trách đồ tử đồ tôn của ngươi không biết tiến lùi.
626 Ầm!!!Vang tiếng nổ điếc tai. Thần đao có thể xưng vô địch, nhát đao chém tới, từng vực cảnh vỡ vụn. Đao kình cực kỳ bá đạo đánh bay Lý Thất Dạ đập mạnh vào sân riêng, đụng sập viện.
627 Hôm nay các đệ tử Thiên Lý Hà rất rung động, mãi khi thấy tổ sư hiển linh bọn họ mới hiểu ý nghĩa tiên đế, cái gì gọi là vô địch. Trước mặt tiên đế, cửu thiên thập địa trở nên nhỏ bé, lục đạo vạn giới bé nhỏ không đáng kể.
628 Lý Thất Dạ luôn nhìn lên trời, không nói tiếng nào. Lý Thất Dạ nhìn bầu trời chằm chằm như muốn xuyên thấu. Lý Thất Dạ luôn bình tĩnh thản nhiên lúc này biểu tình trầm trọng.
629 Đệ nhất hung mộ tràn ngập truyền thuyết, bí ẩn trong U Thánh giới. Đệ nhất hung mộ, nó chưa từng bị ai thăm dò. Từ vạn cổ đến bây giờ, hiếm có người được cơ hội vào đệ nhất hung mộ.
630 Dân chúng Phong Đô thành không khác với bên ngoài nhưng chúng không có sự sống, chỉ là chấ niệm không thể tan biến. Dân chúng Phong Đô thành không biết mình đã chết, chúng cho rằng mình còn sống, sống không khác gì người bên ngoài.
631 Nói đến Phong Đô thành, đám thanh niên rất hưng phấn, hăng hái muốn thử. Một thanh niên khác nói: - Ha ha, Phong Đô thành là đất báu, tiên đế cũng thường xuyên đi.
632 Lý Thất Dạ bật cười, chỉ vàoĐệ nhất hung mộ sừng sững phương xa, cười nói: - Truyền thuyết trong đệ nhất hung mộ có nhiều báu vật hơn, có cả thuật trường sinh bất tử.
633 Thu Dung Vãn Tuyết nói: - Hãy mở thiên nhãn ra các người liền biết là người hay quỷ, không, phải nói là chấp niệm. Nghe tộc trưởng nói, sáu thanh niên mở thiên nhãn ra, nhìn cảnh tượng rùng rợn.
634 - Lái đò là người hay quỷ?Thu Dung Vãn Tuyết lắc đầu, nói: - Không ai biết. Lái đò luôn ở đây chèo thuyền, chỉ lái đò mới sử dụng thuyền đưa đò được. Đệ tử nhìn cơ thể lái đò có chút huyết khí, tò mò hỏi: - Lái đò giống quỷ Lục Bạch Thu sao? Không thể rời khỏi Phong Đô thành?- Cái này thì chưa chắc.
635 Thiếu chủ Hắc Vân quỷ tộc cười nói: - Bành Tráng, chúng ta người đông thế mạnh, tại dánh nhau với các người đồn ra ngoài sẽ bị người ta cười chúng ta lấy nhiều khi ít.
636 Dạ Hải là nơi cực kỳ nguy hiểm, dù là ai, thánh hoàng hay đại hiền cũng thế, nếu không có thuyền đưa đò đưa đi sẽ chết thảm trong Dạ Hải. Dạ Hải tựa mãnh thú vạn cổ nuốt hết người tiến vào, không chừa một mẩu xương.
637 Thu Dung Vãn Tuyết dặn dò:- Người Nam Dao Vân cũng đến, đoạn thời gian gần đây Phong Đô thành sẽ rất náo nhiệt. Chúng ta phải thật cẩn thận, đừng gây chuyện thị phi.
638 Lý Thất Dạ nói với nhóm Thu Dung Vãn Tuyết:- Tối nay qua đêm ở đây, nửa đêm thả lưới. Lý Thất Dạ ngồi một bên nhắm mắt dưỡng thần. Đám người Bành Tráng nhìn nhau, lòng rất hưng phấn, sáu thanh niên giao lưu với nhau.
639 Lý Thất Dạ mỉm cười nói: - Không biết sao ở trong Dạ Hải hơn mười ngày, đột nhiên có trực giác có thể cảm giác cá Dạ Dương trong biển. Nghe Lý Thất Dạ nói, nhóm sáu người trẻ tuổi Bành Tráng nửa tin nửa ngờ:- Thật không vậy?Tại sao bọn họ không có trực giác như vậy?Lý Thất Dạ mỉm cười nói: - Lừa các ngươi làm gì? Từ nhỏ ta đã rất nhạy cảm, ở chỗ nào lâu chút sẽ cảm nhận được vài thứ.
640 Lý Thất Dạ không trả lời câu hỏi của Thu Dung Vãn Tuyết, hắn hỏi ngược lại:- Thu Dung tộc trưởng đến Phong Đô thành có mục đích gì?Thu Dung Vãn Tuyết nhìn Lý Thất Dạ, hắn không e dè đối diện ánh mắt nàng, nhìn thẳng vào đôi mắt sáng trong của nàng.
Thể loại: Tiên Hiệp, Dị Giới, Huyền Huyễn, Xuyên Không
Số chương: 100