661 - Bên trong là báu vật sao?Thu Dung Vãn Tuyết nhìn mộc quan nhỏ to cỡ bàn tay, nếu không phải công tử nhà nàng chú trọng nó thì nói thật là nàng không nhìn ra nó có gì quý giá.
662 Lý Thất Dạ cười nói:- Xem ra tộc trưởng thân mến đồng ý ngủ chung chăn với ta?Mặt Thu Dung Vãn Tuyết đỏ rực, toàn thân nóng bỏng. Lần đầu tiên Thu Dung Vãn Tuyết tiếp xúc thân mật với một người, nàng xấu hổ không thể bình tĩnh, vùng vẫy nhảy ra ngoài.
663 Thấy Lý Thất Dạ nhẹ nhàng theo sau mình, Dạ Sát sợ đến bay mất ba hồn bảy vía. Dạ Sát chém một đao nhanh như chớp vào Lý Thất Dạ, tốc độ nhát đao rất nhanh nhưng hắn dễ dàng né tránh.
664 Ma Lợi Đao có uy danh như hôm nay không giống Dạ Sát dựa vào ám sát. Ma Lợi Đao kiêu ngạo đầu đội trời chân đạp đất nhìn Lý Thất Dạ, cười khẩy nói:- Nếu mới rồi ngươi đi thì còn kịp, bây giờ muốn đi? Rất khó.
665 Mọi người nhìn cảnh tượng đó mặt trắng bệch, bao gồm Thần Nhiên hoàng tử, Thanh Kim Tử. Đạo hạnh của Thần Nhiên hoàng tử không mạnh hơn Dạ Sát, Ma Lợi Đao.
666 Hôm nay Thần Nhiên hoàng tử mất hết mặt mũi, gã đường đường là hoàng tử của Thần Nhiên quốc, luôn tự kiêu có thân phận cao quý. Từ khi tỷ tỷ gả cho Đế Tọa, địa vị của Thần Nhiên quốc lên cao trong U Thánh giới, đi đâu gặp tu sĩ trẻ tuổi, dù là thiên tài cũng hết sức khách sáo với Thần Nhiên hoàng tử, quỷ tộc nể mặt bap hần.
667 Ầm ầm ầm ầm ầm!Trung thành bỗng rung lắc làm Thu Dung Vãn Tuyết giật mình kêu lên:- Có chuyện gì?Lý Thất Dạ cảm nhận thiên địa lắc lư, hắn biến sắc mặt kéo Thu Dung Vãn Tuyết bay lên trời, hắn nhìn một hướng.
668 - Âm Dương Môn, Minh Độ Trạch, Cự Khuyết thánh địa, Thiên Lý Hà, Trùng Hoàng đế thống, Vạn Thế cổ quốc, Ngu Sơn lão tiên quốc. . . Thu Dung Vãn Tuyết nhận biết lai lịch người chết nhờ vào quần áo, nhận ra xuất thân của các xác chết thì nàng tim đập chân run.
669 Thu Dung Vãn Tuyết nhìn kỹ chủ nhân Tổ Lưu, lòng rung động. Huyết khí trên người chủ nhân Tổ Lưu làm Thu Dung Vãn Tuyết khẳng định trăm phần trăm người trước mắt tuyệt đối là người sống, không phải quỷ, không phải loại chấp niệm không có máu thịt.
670 Chủ nhân Tổ Lưu nói:- Chuyện của ta, tự ta lo. Lý Thất Dạ nói:- Nhưng lần này là cơ hội, ngươi không cảm thấy sao? Ta muốn làm một vố lớn. Đầu tiên ngươi phải nói cho ta về Dạ Hải, ta muốn biết tình huống cụ thể và muốn mượn một thứ từ tay ngươi.
671 Nhưng sự thật Thu Dung Vãn Tuyết hiểu sai hoàn toàn, nếu chủ nhân Tổ Lưu là người sống, nàng cho rằn chủ nhân Tổ Lưu là tu sĩ đương thời. Lý Thất Dạ ngập ngừng:- Cái này.
672 Lý Thất Dạ nheo mắt nói:- Hoàng Kiệu Phu, ngươi trở nên rộng rãi từ bao giờ?Lý Thất Dạ nhìn Hoàng Kiệu Phu chằm chằm:- Được rồi, một trăm con cá Dạ Dương, ngươi có chuyện gì hãy nói đi.
673 Hoàng Kiệu Phu vội nói:- Không biết đại nhân muốn đi đâu? Nếu trong Phong Đô thành thì tiểu nhân nguyện làm trâu làm ngựa dốc sức cho đại nhân. Lý Thất Dạ cười tủm tỉm nhìn Hoàng Kiệu Phu, thản nhiên nói:- Dạ Hải, ngươi đi không?Hoàng Kiệu Phu giật mình kêu lên:- Dạ Hải!?Hoàng Kiệu Phu cười gượng:- Dạ Hải thì.
674 Loại suy đoán này không phi lý, trước trời tối sầm, Mê Thất thần đảo xuất hiện rồi đột nhiên biến mất. Bây giờ Dạ Hải biến trong chỉ một đêm, chuyện kinh thiên động địa liên tục xảy ra e rằng không phải trùng hợp.
675 Bàn chân rút về, mọi người phát hiện một thanh niên thấp lùn đứng trên Dạ Hải. Thanh niên chỉ cao cỡ một nửa người bình thường, nhưng không ai dám nhìn dáng người mà coi thường thanh niên.
676 Nhóm sáu người trẻ tuổi Bành Tráng rất muốn đi xem nhưng cũng biết tình thế nặng nhẹ, thấy công tử, tộc trưởng đều bảo về thì không dám đòi theo. Bành Tráng nói:- Tộc trưởng và công tử yên tâm, chúng ta rời khỏi Phong Đô thành, hội hợp với nhóm Trí lão ngay.
677 Nhưng nói cũng lạ, khi Nhị Thế tiên đế vừa xuất thế có đồ đằng của Nhất Thế tiên đế, toàn thế giới xôn xao. Nhiều người cho rằng Nhị Thế tiên đế là Nhất Thế tiên đế luân hồi chuyển thế.
678 Nhưng khi đến chỗ sâu nhất đại dương, các tu sĩ trẻ tuổi bị bốn phía. Người lần đầu tiên thấy cảnh tượng đó đều há hốc mồm thật lâu. Người đến chỗ sâu nhất đại dương đều không dám tới gần thêm, mọi người nổi trên mặt biển nhìn ra xa, không dám lại gần.
679 Lý Thất Dạ không trả lời, hắn ôm Thu Dung Vãn Tuyết đi trên mặt biển. Hai người tới gần biển hoàng kim không hề bắt mắt. Nơi này sắp thành chợ chiều, nhiều tu sĩ trẻ tuổi tụ tập tại đây.
680 Lý Thất Dạ hờ hững nói:- Cửa ải khó là đối với người khác, với ta thì không thành vấn đề. Con ngươi Bách Gia Chư Tử co rút, mắt lóe tia sáng hỏi:- Vậy là Lý đạo hữu có cách vượt qua biển này? Lý đạo hữu nói cho nghe được không?- Tại sao phải nói cho ngươi nghe?Lý Thất Dạ liếc Bách Gia Chư Tử:- Các người đi đường cái của mình, ta đi đường nhỏ của ta, mọi người không dây dưa.
Thể loại: Trọng Sinh, Huyền Huyễn, Võng Du, Tiên Hiệp
Số chương: 50
Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không, Huyền Huyễn, Dị Giới, Tiên Hiệp
Số chương: 50