1321 Sau khi quát lui Cổ Khiêm trưởng lão kia, Huân Nhi lần nữa đảo mắt một vòng khắp sơn mạch, cuối cùng dừng lại ở một đỉnh núi cao. Từ nơi này, nàng cảm giác được một tia sát ý rất nhạt nhưng lạnh như băng mà lại vô cùng quen thuộc.
1322 Bóng đêm như nước tràn ngập đại địa, ánh trăng thanh lương từ bầu trời đêm khuynh sái chiếu xuống làm cả dãy núi như chợt khoác lên một chiếc áo bạc lung linh.
1323 Không gian trên bầu trời vặn vẹo, sau đó một thân ảnh già nua xất hiện dưới vô số ánh mắt nhìn chăm chú. Lúc thân ảnh này hiện ra thì lập tức vung tay phóng ra hai đạo lôi nhận ẩn chứa đấu khí mãnh liệt như biển rộng, bắn thẳng xuống hai người Cổ Khiêm như điên cuồng.
1324 Khi thanh âm mênh mông cuồn cuộn vừa dứt, ba vị trưởng lão Cổ tộc y quan nghiêm cẩn sắc mặt nghiêm trang cũng đứng lên tự hàng ghế cách đó không xa, sau đó tiến vào trung tâm quảng trường.
1325 Dưới sự chú mục của toàn trường, Cổ Yêu ung dung nhẹ nhàng nện từng bước vào giữa tràng, sau đó khom người thi lễ nhưng vẫn không giống đám người Linh Tuyền – Cổ Chân quỳ một gối lúc trước, mà thân hình vẫn đứng thẳng tắp tựa như một thanh trường thương sắc bén tỏa ra hàn khí bốn bề.
1326 “Tiêu Viêm…”Đôi mày liễu đen tuyền của Tiểu Y Tiên khẽ cau lại, nàng có thể nhận ra được Cổ Yêu khủng bố như thế nào. Tuy vẫn tin tưởng Tiêu Viêm nhưng nàng lại hiểu được Cổ Yêu này tuyệt đối là kẻ địch cường hãn nhất của Tiêu Viêm.
1327 “Ầm!”Thời điểm tiếng quát kia vừa dứt, cơn gió bão hỏa diễm đang quét khắp thiên địa bỗng nhiên chợt ngừng lại. Chợt một tiếng nổ mạnh vang lên rồi nó đã bị đánh vụn thành từng mảnh tạo thành khói lửa cuồn cuộn phát ra ngập tràn che lấp một phía chân trời.
1328 Bốn loại Dị hỏa phiêu phù nơi cuối chân trời, nhiệt độ tăng cao làm cho không khí xung quanh trở nên khô kiệt hẳn lại. Mặc dù những người ở đây không yếu đuối đến nỗi đầu chảy đầy mồ hôi, nhưng dù thế trong ánh mắt không ít người đã xuất hiện sự khiếp sợ.
1329 Nương theo ngón tay của Cổ Yêu dừng lại ở trước mặt, bầu trời xung quanh gần như hoàn toàn ngưng đọng, luồng khí tức tịch diệt như đang ở bên trong Cửu U tuôn ra từ đầu ngón tay, hệt như cơn lốc lớn cuốn qua phiến thiên địa.
1330 “Sưu…”Trong ánh mắt trầm trồ kinh ngạc của mọi người, Tiêu Viêm hóa thành một luồng huyết sắc lưu tinh, bắn thẳng đến Cổ Yêu. Trên bàn tay của hắn, một đóa hoa sen bốn màu đang nở rộ lóe lên quang mang sáng chói, một cổ lực lượng hủy diệt theo đó mà lan tràn khiến năng lượng trong vùngkhông gian này đột nhiên xao động dữ dội.
1331 Nương theo thanh âm của Thông Huyền trưởng lão, ánh mắt toàn trường đều đổ dồn về phía bóng hình xinh đẹp kia. Trong Cổ tộc này, nàng chính là một viên minh châu thật sự.
1332 Nương theo thanh âm của Thông Huyền trưởng lão, ánh mắt toàn trường đều đổ dồn về phía bóng hình xinh đẹp kia. Trong Cổ tộc này, nàng chính là một viên minh châu thật sự.
1333 Sắc mặt Thông Huyền trưởng lão cung kính cầm thất thải long bút. Trong lòng lão tràn ngập sự kích động, Thất Thải Thiên Đế Bút mà Cổ tộc chưa từng vận dụng cả ngàn năm nay, rốt cục cũng được khai phong rồi.
1334 Khi đạo thất thải quang mang kia bao trùm đại điện, sắc mặt của không ít trưởng lão đều biến đổi, thân thể cũng khẽ run lên. Dưới loại uy áp đến từ huyết mạch này, nếu không phải thực lực của họ đủ mạnh thì chỉ sợ đã quỳ rạp xuống như mấy tên hộ vệ kia rồi…“Huân Nhi!”Các trưởng lão đều cười khổ một tiếng, huyết mạch uy áp mức độ này thì ngoài Huân Nhi ra, Cổ tộc còn ai có thể có được?Dưới nhiều ánh mắt soi mói, một thân ảnh xinh đẹp cũng chậm rãi tiến vào đại điện.
1335 Nhìn vẻ trợn mắt há mồm của Tiêu Viêm, trung niên nhân kia bật cười, nói: “Rất giật mình sao?”Nghe vậy, Tiêu Viêm cũng từ từ hồi phục tinh thần lại, trộm đánh giá lại nam tử trước mặt này thêm lần nữa, cười khan một tiếng, trong lúc nhất thời không biết nói gì cho phải.
1336 Trên đỉnh núi, một thân ảnh xinh đẹp lướt đi nhanh như chớp. Chỉ vài lần hô hấp đã xuất hiện trước mặt Tiêu Viêm, trong đôi mắt của nàng lộ vẻ lo lắng.
1337 Cánh cửa không gian đứng sừng sững trong trời đất, khí tức xa xưa kia phủ xuống, làm linh hồn của tất cả mọi người đều lâm vào rung động. “Các vị, quy củ tiến vào Thiên Mộ, chắc các người cũng biết.
1338 Trên mảnh đất mờ mịt sương mù này, ánh huỳnh quang phiêu phù. Cả thế giới như bị bao phủ trong một bầu không khí tĩnh mịch, không hề có một chút sức sống.
1339 Hai đạo thân ảnh bao phủ hoàn toàn trong hắc bào đạp không mà đến, sau đó chậm rãi dừng lại ở vị trí cách Huân Nhi không xa. Người đầu lĩnh khẽ ngẩng đầu, hiện ra một khuôn mặt tái nhợt trẻ tuổi, đây rõ ràng là Hồn tộc Hồn Nhai!“Hồn Nhai, ngươi thật to gan!”Huân Nhi lạnh lẽo nhìn chằm chằm Hồn Nhai, chậm rãi nói.
1340 Vầng sáng màu đen giống như một cái hố đen thần bí, nhanh chóng lan tràn ra từ trong tay Tiêu Viêm. Chỉ trong nháy mắt, đã hung hăng va chạm với Hồn Lệ đang ở ngay trước mắt.