61 Bước vào trong sân, Thiên Khiển nhận ra trước mặt hắn lúc này đây, tại chính giữa khoảng sân rộng, có một lôi đài lớn được dựng lên bằng đá nham thạch, xung quanh bên dưới có không ít người qua lại, mà đại bộ phận trong số đó là những nam nữ thiếu niên, nét mặt ai nấy đều cực kỳ hưng phấn, có vẻ như là đã thông qua được vòng kiểm tra.
62 “. . . ”
Nhìn Đường Mị Nhi làm ra bộ dáng ngượng ngùng như vậy, chúng nữ nhất thời liếc mắt nhìn nhau, ai nấy nét mặt cũng ngập tràn sửng sốt.
Từ ngày gia nhập Mị tông đến nay, trong mắt các nàng, vị Đại sư tỷ này bất kể lúc nào đối diện với nam nhân cũng đều hiện lên dưới dáng vẻ câu nhân, thần thái thì vô cùng kiều mị nóng bỏng, thậm chí có chút lẳng lơ thành thục như đã từng trải qua vô số lần.
63 Bóng đêm như dòng nước chảy, chỉ trong thoáng chốc đã ngập tràn đại địa. Trên trời cao, ánh trăng thanh lương tròn vành dịu dàng phủ chiếu, làm cả Hải Nộ thành như được đắp lên mình một tấm áo choàng bạc lung linh.
64 “Hôn phu?” Lăng Tuyết không giấu nổi ngạc nhiên mà thốt lên.
“Ừ!” Đường Mị Nhi đã gật đầu không biết bao nhiêu lần, thanh âm vẫn nặng trĩu, bất chợt, một tia sáng nhàn nhạt lóe qua đôi mắt đẹp của nàng, có chút gượng gạo cười nói,”Cũng không hẳn, chỉ là hôn phu trên giấy, nhưng.
65 Đại sảnh sa hoa tráng lệ, đại tiệc đón tiếp Chiêu mộ đoàn của Mị tông cũng tàn cuộc, chung quy còn ở lại trong đại sảnh hiện giờ cũng chỉ còn Vương Thu Nguyệt cùng mấy người nô tỳ, thêm cả Lâm Minh Châu mọi ngày sợ hãi trốn trong phòng, nghiễm nhiên hôm nay tháo vát chạy lăng xăng như con sóc nhỏ giúp đỡ mọi người, khiến mẹ nàng và Như Mộng a di hạnh phúc không sao kể siết.
66 Nhìn nữ nhân nhất mực dịu dàng, thân thể mềm mại khẽ run giữa từng cơn gió bão thiên địa như một nhành cỏ dại, lại toát lên sự quật cường vô hạn này, Mị Nhi có chút đau lòng mà hỏi.
67 Ngày thứ hai của đợt chiêu mộ đệ tử. Tại khoảng không gian rộng lớn phía bên ngoài tổng bộ Hải Nộ thương hội, ngay từ sáng sớm tinh mơ đã bị vây kín bởi tầng tầng lớp lớp chúng dân sinh sống trong Hải Nộ thành, mà hầu như tất cả đều là nam nhân, lý do thì khỏi phải nói, tất cả đều là đang chờ đợi giây phút được tận mắt chiêm ngưỡng vẻ đẹp của dàn hoa mỹ nhân của Mị tông.
68 Khi Thiên Khiển mở mắt ra, điều đầu tiên mà hắn nhận ra được, là bản thân hắn đã không còn nằm tại gian phòng của mình bên trong Lăng gia hậu viện, mà thay vào đó, xung quanh hắn lúc này đây, chẳng hiểu từ đâu ra là sự hiện diện của muôn vàn cây cối, cứ như thể hắn lúc này đây đang ở bên trong Vụ hải sâm lâm vậy.
69 “Lam nhi, trắc thí đến đâu rồi?”
Một thanh âm ngọt ngào, có vài phần uể oải vang lên trong trướng bồng lớn của Mị tông.
“Đây đã là nhóm thứ mười tám rồi, đại sư tỷ!” Nữ đệ tử được gọi là Lam nhi khẽ liếc nhìn vị đại sư tỷ kiều diễm đang nằm gục xuống mặt bàn một cách lười biếng kia, trong ánh mắt lóe lên một tia tiếu ý rất đậm, nhưng vẫn nén cười mà đáp,”Theo danh sách thì ngày hôm nay còn hai mươi ba nhóm tới trắc thí nữa!”
“Nhiều như vậy sao?” Mị Nhi không thèm ngẩng mặt lên mà hỏi lại, trong lời nói không hề che giấu sự chán nản.
Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không, Dị Giới, Huyền Huyễn, Khoa Huyễn
Số chương: 50