1 Trong ấn tượng của người dân, học viện Pablo Diener chỉ là một học viện bình thường thuộc tỉnh Chabrot mà thôi. Nếu nói về năng lực dạy học, tùy tiện nhắc tên một học viện nổi danh trong vương quốc có thể cao hơn nơi đây một đoạn dài.
2 Thời tiết oi bức mùa hè làm con người kiệt sức, mà cũng đúng vào thời điểm này, Eriru nhận được một kỳ nghỉ đúng nghĩa.
Gia đình vừa nhận được thiệp mời sinh nhật của thiếu tước Malle của trấn Gerland.
3 Trên xe ngựa trở về học viện Pablo Diener, vợ chồng hiệp sỹ Karman phải thay phiên nhau trấn an Eriru. Quan trị an trong trấn Garland và đội trưởng kỵ sỹ hộ vệ của thiếu tước Malle bắt đầu tham gia điều tra, có lẽ đến ngày mai sẽ biết được chân tướng.
4 Đầu thu năm Sương Hoa, quân trấn Lydan thuộc phương bắc vương quốc Adriano.
Trong phòng tuyến chống người man di Osashu ở phương bắc, quân trấn Lydan có vẻ không đóng vai trò gì quan trọng, dường như sự tồn tại của nó chỉ là để liên lạc khi cần gửi tin viện trợ.
5 Dudba vẫn làm công tác thường ngày của mình trong quấn trấn Lydan cùng lão hữu Fletcher. Đã làm quân nhân ở trấn Lydan này được bảy năm, Dudba cũng không quá để tâm đến lần tấn công này của người Osashu.
6 Những binh sĩ đã đóng quân ở các quân trấn ở phòng tuyến phương bắc biết sự tàn bạo hung hãn của người Osashu. Chỉ cần quân trấn thất thủ, thanh niên trai tráng sẽ bị tàn sát, phụ nữ trẻ em bị coi là chiến lợi phẩm, hoặc bị làm nhục đến chết tại chỗ, hoặc bị đưa về phương bắc làm nô lệ.
7 Nếu quan sát quân trấn Lydan từ từ góc nhìn thượng đế, thì sẽ thấy nơi này nằm ngay đường nối ngăn cách phương nam và phương bắc của dãy núi Andrés. Tuy rằng có địa lợi, nhưng ở phía sau lại là vùng đầm lầy Hoang Mê và những kênh nhánh chằng chịt của dải sông Nena.
8 Nhiều năm man di Osashu và vương quốc Adriano giao phong, thường thường sẽ có nhân vật quan trọng bị đối phương bắt được, để khi chiến tranh kết thúc, vương quốc Adriano buộc phải đưa ra cái giá tiền chuộc trên trời để trao đổi những tù binh này.
9 Trên đài chỉ huy.
Horsan vẫn chăm chú nhìn trân chém giết đằng xa, khi Orleg trong chớp mắt biến thủ thành công dành được ưu thế, gã không khỏi tiếc nuối vì không chiêu mộ được dũng sĩ như vậy.
10 Mặt đất rung ầm ầm dưới chân đàn ngựa, đoàn người chạy nạn chỉ biết vừa khóc vừa chạy tứ tán. Tuyệt vọng bao phủ lấy họ, cũng vừa lúc phóng thích tất cả ác ma ẩn giấu sâu trong nội tâm.
11 Gió thu xào xạc, cỏ cây vàng úa. Mặt đất như được phủ thêm lớp áo vàng.
Chillion dừng chân bên gốc cây quả dại, ngẩng đầu đưa tay hái những quả hồng lúc lỉu trên cành.
12 Bãi cỏ mùa thu khô vàng, máu tươi từ cơ thể Chillion lan ra trên mặt đất như đóa hoa nở rộ.
Ngón tay của khẽ động, ý thức đang dần tỉnh táo, cơn đau do ngực bị đâm thủng càng sâu thêm.
13 Mùa xuân năm Hồng Nê, phòng viện trưởng học viện Pable Diener, tỉnh Chabrot.
Căn phòng không lớn, nhưng ngăn nắp sạch sẽ. Đây là truyền thống của học viện Pablo Diener, từ đời viện trưởng đầu tiên đến giờ, họ tôn trọng giản dị, phản đối xa xỉ.
14 Trấn Fethain, là khu vực nằm ở vùng giáp ranh giữa tỉnh Chabrot và Ruhlan.
Giữa trưa, đường phố trấn Fethain người qua người lại đông đúc. So với một trấn nhỏ như Garland, Fethain phồn hoa hơn rất nhiều.
15 Từ Fethain đến vương đô, với một con ngựa tốt, chỉ cần thời gian một tuần sẽ đến nơi. Nhưng Chillion mất đến tận một tháng, vì dọc đường anh còn tranh thủ hoàn thành mấy nhiệm vụ tự do nữa, nên anh cứ thong dong đến muộn.
16 Trong ngõ sâu tối tăm, có người đau đớn kêu cứu mạng.
Rác chất chồng thành từng núi nhỏ trong con ngõ, tiếng kêu cứu vọng ra từ nơi này. Mấy tên lưu manh trẻ tuổi đang cầm gậy gỗ hung hãn đánh đập người nào đó.
17 Gretldan của vương đô, rất lâu trước đây, cho đến tận bây giờ, nơi này là cái nôi của tội ác.
Nơi là này bức tranh của hỗn loạn và sa đọa. Có người sợ hãi, có người xa lánh, có người mơ tưởng liều lĩnh.
18 Hôm nay có người bận rộn, có người nhãn nhã.
Chillion đang rất thanh nhàn.
Người phụ nữ hoan ái cùng anh đêm qua đã rời đi khi trời vừa sáng. Anh biết, bởi vì khi đó anh thức rồi, chỉ là cố tình giả vờ ngủ say thôi.
19 Ánh mặt trời ôn hòa ấm áp, mây trắng lững lờ bay lượn.
Avis dẫn Chillion đến một khu ký túc xá, cậu mệt nhoài ngồi vật xuống ghế băng ghế dài, cả người ướt đẫm mồ hôi không ngừng thở hổn hển.
20 Hoàng hôn.
Mặt trời lặn, phố đông lên đèn.
Tạm biệt Maggie, rời khỏi học viện hoàng gia, Chillion về quán trọ. Những ánh mắt ám muội của phục vụ báo cho anh biết, nàng đến rồi.