1 “Một đám rác rưởi!” Bên trong ngự thư phòng truyền đến tiếng thiên tử gào thét cùng đồ sứ vỡ vụn, mấy tiểu thái giám giữ ngoài cửa cúi đầu thấp hơn, chỉ lo hỉ nộ không ngừng của thiên tử sẽ đem lửa giận đốt tới trên người bọn họ.
2
Bởi vì bên trong lời nói của tiểu thái giám nói trắng ra, hoàng đế đột nhiên cảm thấy hai đầu vú trước ngực hắn cũng bắt đầu ngứa một chút, muốn bị người đùa bỡn chà đạp, tay mở ra dây lưng áo lót hiện ra hai viên ngực to đầu trên lồng ngực lõa lồ, ôm đầu tiểu thái giám không kịp chờ đợi đã đem núm vú đưa vào trong miệng tiểu thái giám, “Ân a… Đồ hỗn trướng… Dám cợt nhã trẫm… A… Hàm răng cắn một chút… Thật là to gan… A…”
Tiểu Lạc công công xem nhẹ việc đau nhột, hàm răng theo thánh chỉ bắt đầu gặm cắn lôi kéo núm vú ngạnh cứng kia, dưới sự yêu cầu của bệ hạ giơ bàn tay lên bóp lấy một bên đầu nhũ khác không ai an ủi, ngón tay cùng lưỡi linh hoạt cùng nhau chuyển động trên lồng ngực kia, kẹp ở giữa ngón tay lôi kéo.
3 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Ra sức sai khiến đầu lưỡi bên trong long huyệt của hoàng đế liếm láp một hồi, mãi đến khi đem hoa huyệt của hắn liếm đến vô cùng mềm mại, tiểu Lạc công công thay đổi phương thức, đầu lưỡi mô phỏng động tác tính giao ma sát miệng huyệt, ngón tay lặng lẽ đến phía sau, cắm vào trong hậu huyệt của bệ hạ, nơi đó sớm đã bị hoa huyệt chảy ra dâm dịch làm thoải mái, miệng huyệt trở nên thả lỏng ra, rất dễ dàng đưa một ngón tay tiến vào.
4 Tiểu Lạc tử đối với bệ hạ ngày càng tao lãng cũng không còn biện pháp nào, không cho phép mình đâm vào tao huyệt của hắn, cũng không vừa lòng mình hoan ái như vậy, ai, bây giờ thái giám cũng không dễ làm, không chỉ hằng ngày chăm sóc sinh hoạt của chủ tử, còn phải vắt hết óc thỏa mãn khẩu vị ngày càng lớn của chủ tử.
5 Nói tới Bắc Thiệu đương kim hoàng thượng Thiệu Duẫn Kỳ, không ai không bảo một tiếng hiếm gặp, thuở thiếu niên nhiều bệnh, người người đều nói tiểu hoàng tử sẽ chết trẻ, nhưng hắn kỳ tích sống tiếp, mười mấy tuổi liền theo cữu cữu xuất chinh, ở trên chiến trường đánh đâu thắng đó dụng binh như thần không ai cản nổi, khiến đám binh lính coi thường đều nhìn với cặp mắt khác xưa, hắn nghiêm khắc kiềm chế bản thân, binh dưới tay cũng bị hắn trị đến biết vâng lời.
6 Thừa Càn Cung hoa lệ xa xỉ là tẩm cung của các đời hoàng đế Bắc Thiệu, mỗi tân đế trước khi vào điện, đều sẽ rút ra một số tiền của nội vụ phủ để sửa chữa Thừa Càn Cung, từ từ đem tòa cung điện này trở nên càng hoa mỹ.
7 Đến giờ đi ngủ, hoàng đế đang muốn gọi Lạc Ảnh tới giường lại bị Lạc Ảnh hầu hạ thay đổi trang phục thái giám, thần bí kéo đến hậu cung của hắn, bởi vì không thường xuyên đến, cho nên Thiệu Duẫn Kỳ cũng không biết mình bị người đem tới nơi nào.
8
Nghe nói như thế, hoàng đế lắc đầu theo bản năng, hắn sẽ bị vật kia đâm chết mất: “Không được, không thể cắm vào, cái kia quá lớn, không thể cắm, sẽ hỏng!”
Lạc Ảnh kích thích thân thể hoàng đế, côn thịt đảo quanh hoa huyệt của hắn: “Không hỏng đâu, đừng sợ, bệ hạ cũng nhìn thấy, Lệ phi kia dùng dương cụ lớn như thế cắm vào còn sảng khoái như vậy, bệ hạ không muốn thử xem tư vị hoa huyệt bị làm sao?”
Nghe thấy Lạc Ảnh nhắc tới nữ nhân kia, trong lòng Thiệu Duẫn Kỳ có chút dao động, nhưng việc này còn chưa đủ làm cho hắn hết sợ hãi cảm giác thân thể sẽ bị xé rách, tuy vẫn cự tuyệt nhưng không còn kiên quyết như trước: “Không muốn, sẽ hỏng mất, cẩu nô tài, trẫm không được!”
Xem ra chỉ có thể từ từ để bệ hạ cảm thấy sự sảng khoái khi bị cắm vào, đôi mắt tiểu thái giám nhìn cái huyệt nhỏ phía sau của bệ hạ, ngón tay rất nhanh chen vào, nơi kia đã trải qua dạy dỗ rất biết cách hưởng thụ tình dục: “Vậy chúng ta không cắm vào huyệt phía trước, dùng phía sau này có được không? Bệ hạ luôn nói bên trong rất ngứa, đầu lưỡi của nô tài không thể duỗi thẳng vào trong, dùng vật này của nô tài thử xem, nhìn xem có thể để bệ hạ thoải mái không?”
Phía sau kia… Thiệu Duẫn Kỳ nghiêm túc nghĩ một hồi, hậu huyệt xác thực không mềm mại như phía trước, bên trong cũng ngày càng ngứa ngáy, để cẩu nô tài thử một chút cũng không sau, đau thì đem y đá ra là được rồi, vì vậy liền quay đầu: “Vậy cứ để ngươi thử một chút, làm đau trẫm liền tru vi cửu tộc nhà ngươi!”
“Tuân mệnh bệ hạ!” Uy hiếp của Thiệu Duẫn Kỳ với y không hề có chút đáng sợ nào, câu này y nghe rất nhiều lần rồi, cũng không thấy Thiệu Duẫn Kỳ thật sự làm ra.
9 “A a… Thoải mái quá… Sao lạ như vậy… A… Cẩu nô tài… Trẫm muốn tới… Ưm… Lại dùng lực… Côn thịt thao tao huyệt của trẫm thật thoải mái… Ưm a… Muốn bắn… Muốn ra…” Phía sau bị va chạm mãnh liệt khiến Thiệu Duẫn Kỳ kêu lớn thành tiếng, côn thịt trong cơ thể va chạm vào điểm nhạy cảm, khiến bệ hạ rất nhanh không chống đỡ được.
10
Lạc Ảnh không muốn hắn bị đau vì vậy nhẹ nhàng hỏi han: “Thật sự không đau sao? Chờ thêm chút nữa cũng không sao. ”
Vậy mà hoàng đế hoàn toàn không cảm kích, trừng mắt nhìn người kia: “Cẩu nô tài, trẫm nói được là được, ngươi sao nói nhảm nhiều như vậy, không được liền đổi trẫm đến!”
Bầu không khí ấm áp bị phá vỡ, lòng yêu thương của Lạc Ảnh dành cho hắn bị đả kích không còn lại tí nào, y tuy nhiều năm nay làm thái giám, bị người ta xem thường là chuyện hay xảy ra, nhưng lão nhị của y lại đang cắm trong tao huyệt của người kia thì khác, tiểu Lạc tử bất chấp, đột nhiên ôm bệ hạ ngồi dậy, đem hai chân hắn tách ra hai bên, côn thịt đâm thẳng lên, đối với vật kia y vẫn tương đối tin tưởng, bởi vì không có hoàng tử nào trong cung có thể so với mình.
11 Đêm đó hai người đổi đủ loại tư thế chơi hơn nửa đêm, long căn đằng trước của Thiệu Duẫn Kỳ không bắn ra được gì, hai tiểu huyệt càng bị chơi đến sưng tây bên ngoài, rót đầy tinh dịch của Lạc Ảnh, hai chân cũng bởi vì thời gian dài mở lớn hình thành tư thế quái dị, làn da mịn màng nuôi mấy năm qua bị vết tích tình dục lấp kín, trên lưng cùng cánh tay Lạc Ảnh cũng đầy vết cào của hắn, vai cũng có vài dấu răng.
12 Ngón tay đào bới trong tiểu huyệt chảy ra lượng lớn chất lỏng màu trắng, một chân của Thiệu Duẫn Kỳ vắt trên cánh tay, bởi vì hắn quanh năm luyện võ, cơ thịt trên bắp đùi rất rắn chắc.
13 Tuyên chính trên điện, thiên tử ngồi trên long ỷ khó chịu vặn vẹo mông, may là quần thần cùng thái giám chung quanh đều theo thói quen cúi đầu không nhìn thẳng mặt rồng, nếu không hành động khiếm nhã này sẽ bị người khác nhìn thấy.
14
Đầu bị tay chân của hắn giữ lại không thể nhúc nhích, hơn nữa còn khó thở, tay kéo cẳng chân ở trên cổ xuống, để Thiệu Duẫn Kỳ ôm lấy mình, đem cái mông trắng nõn lộ ra toàn bộ, vỗ mạnh hai cái đem bờ mông đầy đặn hiện ra dấu tay rõ ràng, đánh đến nổi Thiệu Duẫn Kỳ kêu gào thảm thiết, Lạc Ảnh mới mắng: “Tiểu tao hóa, quấn chặt thế này là muốn mưu sát phu quân sao? Cái kia nếu như bị cắt làm ba khúc thì lấy gì cho hai cái tao huyệt của ngươi ăn no hả!”
Cái mông bị đánh làm dâm huyệt khao khát chấn động, cảm giác đau đớn xen ngang cùng khoái cảm, còn có cảm giác bị kích thích bí ẩn, tất cả những thứ này đều khiến cho Thiệu Duẫn Kỳ muốn lớn tiếng kêu gào, hắn sau đó quả thật lớn tiếng la hét, âm thanh như quanh quẩn trong đại điện trống trải, vô cùng vang dội: “Ha… Không có, ta không có mưu sát… Mưu sát phu quân… Ưm a… Tao huyệt muốn ăn nhục bổng… A a…”
Ngắm nhìn hai đóa hoa nhỏ xinh đẹp kia, tiểu Lạc tử bắt đầu vô bữa chính, bắt chước hoàng đế vén vạt áo, cởi quần lấy tính khí ra đặt vào tiểu hoa đang phun ra đầy dâm thủy, hai tay vịn bắp đùi của hắn: “Có chết cũng phải bị hai cái tao huyệt của bệ hạ cắn chết, nhục bổng này cho ngươi, thao huyệt của ngươi!”
Nói xong liền cười hì một cái, tính khí thô to đâm vào miệng huyệt đỏ tươi, phát ra tiếng nước dính dáp, dâm thủy bên trong tiểu huyệt bị côn thịt ép ra ngoài, cái mông trắng mịn dính đầy nước trong hoa huyệt chảy ra đầy lấp lánh.
15
Côn thịt ra vào nhanh chóng, chỉ vài lần mà đã đem dịch ruột non trong hậu huyệt chảy ra, Thiệu Duẫn Kỳ ngồi chồm hổm, hai tay đỡ lấy cái đùi lớn của tiểu thái giám, tự mình vui vẻ xoay mông, Lạc Ảnh chỉ đỡ hắn lúc ngồi xuống một chút, hai tay nhân cơ hội âm thầm mò vào bên trong áo, phá tan trở ngại sờ lên hai điểm nhỏ kia: “Bệ hạ văn võ bá quan nhìn thấy bộ dáng dâm đãng này của của ngài, có thể vật kia giống nô tài đều cứng lên, muốn cắm vào trong hai cái tiểu huyệt của bệ hạ để sướng một chút chăng?”
“Ưm… Không, không được… Ha… Người khác không thể đâm vào… Ưm a… Thoải mái quá… Long huyệt của trẫm chỉ để mình ngươi thao… A… Thao trúng chỗ ngứa… Thích quá… Ưm a… Thao chết ta…” Ngồi xổm trên đùi Lạc Ảnh lên xuống, đem thân thể nhấc tới nơi cao nhất, sau đó dùng lực ngồi xuống ngậm chặt tính khí tới nơi sâu nhất, mỗi lần đều nhắm tới điểm nhỏ trong hậu huyệt, sảng khoái khiến hai mắt hắn rưng rưng, khóe môi cong lên vì quá nhiều sung sướng mà chảy xuống nước miếng.
16 Lạc Ảnh mắt nhìn mũi mũi nhìn tim, cúi đầu đứng sau bệ hạ, quan sát hắn cùng mẫu thân hắn, nữ nhân cao quý nhất của Bắc Thiệu – Thái hậu, đang thong thả được tiểu cung nữ hầu hạ ăn uống, dùng ngọ thiện gần đến nửa canh giờ.
17
“Nói càn, trẫm sao có thể mang thai, trẫm từ đầu tới chân đều là nam nhân!”
Không quan tâm hoàng đế bệ hạ đang lửa giận đùng đùng, Lạc Ảnh còn cố tình khơi dậy dục hỏa trên người hắn, tay đặt ở nơi riêng tư cách lớp quần cào cào đóa hoa nhỏ kia: “Nói không chừng thật có thể mang thai thì sao? Nếu như có thật, bệ hạ định làm sao?”
“A…” Bị sờ đến mềm nhũn, Thiệu Duẫn Kỳ dựa toàn thân vào người Lạc Ảnh, “Muốn… Ưm a… Đừng chơi ngoài y phục… A… Nếu thật có thể mang thai, trẫm liền sinh ra… A a… Giúp trẫm cởi quần ra, sờ sờ bên trong…”
Cách một lớp y phục bị trêu đùa thật không thoải mái tí nào, hoa huyệt bị ngón tay như có như không xoa chảy ra càng nhiều nước, bên trong quần đã sớm ướt đẫm, Lạc Ảnh cởi cái quần bừa bộn kia ra, đem nơi ướt át để dưới mũi, nhắm mắt hít một cái, ra dáng say mê: “Nước bệ hạ chảy ra thật dễ ngửi, thơm ngát lại dâm đãng, quyến rũ nghiệt căn của nô tài cương đau rồi!”
Tầm mắt theo lời của y dừng ở hạ thân, Thiệu Duẫn Kỳ hô hấp dồn dập, trong đó còn tỏa ra khí nóng dính dáp, môi nhào tới cắn xé tiểu thái giám, hai tay kéo y phục Lạc Ảnh, có thể bởi vì kích động mà tay run, làm cách nào cũng không cởi được, khiến hắn thở phì phò cắn nhẹ môi dưới ra lệnh: “Tự mình cởi y phục!”
Tiểu thái giám thấy bộ dạng bất mãn của hắn mà muốn cười, nhưng trên mặt vẫn như cũ, nếu lúc này mà cười chắc chắn hoàng đế bệ hạ thích xù lông này sẽ phạt y đi quét lá rụng, mặc dù quét lá cũng thoải mái như hầu hạ hắn.
18 Thấy Thiệu Duẫn Kỳ vì mình mà chiều ý, thân là vua một nước không quan tâm mình bị thao vô số lần còn nguyện ý sinh con vì y, nam nhân đang bị y thao là Bắc Thiệu đế vương, ai có thể hiểu được cảm giác sảng khoái mang theo vinh quang này chứ, hơn nữa hoàng đế còn bị thao đến mất hết thần trí mà dâm đãng vô cùng.
19
Cái mông của hoàng đế bị lộ trong không khí, huyệt nhỏ phía trước bị ngón tay đụng vào chọc hắn đến run lên, ưm nhẹ một tiếng, hai con mắt trở nên đầy nước, đóa hoa giữa hai chân bị người khác nhìn chằm chằm khiến hắn muốn khép lại giấu đi nơi cấm kỵ kia: “Ngươi, ngươi đừng xem!”
Lạc Ảnh nhanh chóng lấy tay chặn hai chân của hắn lại, dùng lực mở rộng phía dưới để mọi thứ hoàn toàn lộ ra, cúi đầu chóp mũi dựa vào ngửi nơi đó một chút: “Nơi này của bệ hạ thật đẹp, cái mông vừa thơm lại vừa ngọt, cùng hai cái lỗ nhỏ khiến nô tài yêu đến chết, nô tài không những muốn xem mà còn muốn liếm, đem đầu lưỡi dùng sức thao hai cái tao động, đem chúng liếm ướt phun dâm thủy khắp nơi!”
Bị lời nói đầy tình dục này khơi dậy những hình ảnh trong đầu óc, cái cảnh tiểu huyệt bị đầu lưỡi bị liếm thật sự quá đẹp, khiến hắn chảy càng nhiều nước, nghĩ như vậy, cảm giác muốn được liếm trong huyệt ngày càng mãnh liệt, bị cẩu nô tài chơi đến phun trào, “A… Tao huyệt ngứa quá… A… Muốn bị liếm… Ưm… Cẩu nô tài… Nơi đó không thể dùng tiếp… A… Trẫm muốn cưỡi ngựa… A… Không thể thao nữa…”
Nhìn bộ dáng thèm muốn chết còn giả bộ của hắn, dục vọng của Lạc Ảnh lại dâng trào, nhưng lại kiêng dè hắn là hoàng thượng mà lại bị người khác thao đến không thể cưỡi ngựa, có thể sẽ ghi hận rất lâu, vội ghé lại hôn lên môi hắn: “Được rồi, không thao, nô tài chỉ liếm liếm tao động của bệ hạ, uống dâm thủy của bệ hạ đỡ khát, giúp bệ hạ bớt ngứa có được không?”
“Được… Nhanh liếm ta… Liếm tao động của ta… Nó rất nhớ ngươi… A…” Thiệu Duẫn Kỳ quay người, chủ động đem hai chân gác lên bả vai Lạc Ảnh, thân thể treo lơ lửng, chỉ còn hai tay cùng vai để dưới đáy long kiệu, nơi riêng tư tiến thẳng tới phía trước Lạc Ảnh.
20
Kế hoạch của Thiệu Duẫn Kỳ đến cùng vẫn không thể thực hiện, bởi vì hắn đột nhiên té bất tỉnh!
Sau khi mọi người về doanh trại, dùng qua cơm trưa, hoàng thượng cùng mọi người tiến vào trong rừng, từng người hợp thành đội ngũ so tài, Thiệu Duẫn Kỳ bị phơi giữa trời nắng chang chang nên trong lòng buồn bực, cưỡi ngựa mang theo một đội thị vệ đi dạo quanh trong rừng, một chút tâm tình muốn săn bắn cũng không có, Lạc Ảnh bởi vì trước khi vào cung cũng được dạy một chút kỹ thuật cho nên cũng có thể cưỡi ngựa chạy vài vòng, cho nên cũng ra ngoài đi theo sau hoàng đế.