321 Tiêu Thần ngẩng đầu, lên trong đôi mắt bình thản không hề khiến người ta thấy sợ hãi, nhưng sát khí dày đặc nhường này cũng đủ làm thiên địa rét lạnh.
322 Bất Trụy nội phủ, bên trong cấm chế đại điện. Tiểu Chuyên phụ trách hộ pháp, không dám có nửa điểm lười biếng, thân thể mập mạp ở giữa không trung du đãng qua lại, thủy chung không cách Tiêu Thần quá ba trượng.
323 Bên trong đại điện, nam tử lấy từ túi trữ vật một bộ thanh sam, mặc vào ổn thỏa, tiếp tục đứng nguyên tại chỗ, nhíu mày, thần sắc không ngừng âm trầm.
324 Tiêu Thần không biết ngoại giới phát sinh chuyện gì, tự nhiên không cần lo lắng Hoàng Tuyền tông đối mặt với sự nghi kị của các phái như thế nào. Hiện giờ hắn đang bên trong động phủ, bất ngờ phát hiện tình huống cực kì không ổn, vì sao người khác rời đi, còn hắn vẫn như cũ phải ở lại đây.
325 Tiêu Thần nghe vậy, trong lòng khẽ động, kính cẩn thi lễ nói:- Ngày đó may mắn được tiền bối cứu giúp, Tiêu Thần vô cùng cảm kích. Nói xong lại thoáng chần chờ.
326 Tiêu Thần nghe vậy, không có nửa điểm do dự, cúi đầu quỳ xuống, kính cẩn dập đầu, thanh âm rung động. - Đệ tử Tiêu Thần bái kiến sư tôn! Hôm nay lời sư tôn nói, đệ tử đáp ứng toàn bộ, chỉ cần Tiêu Thần không chết, sẽ vĩnh viễn che chở cho gia tộc Lý thị không chút tổn thương, nếu làm trại lại lời này, sẽ bị vạn kiếp bất phục, người thần vất bỏ.
327 Theo trận pháp vận chuyển, một tia tinh thần dược lực từ vô số linh dược cấp ra, trải qua trận pháp điều phối, hình thành năng lượng cực kỳ có ích lợi đối với nguyên thần, chậm rãi hướng đến bãi đã mạnh mẽ bay đến.
328 Cả hai đều là Thổ Hệ chí bảo, khí thế hùng hậu như núi, khi va chạm chẳng khác nào hai ngọn núi nhỏ đập mạnh vào nhau, thổ hoàng sắc thần quang bay tứ tung, làm người ta có cảm giác bị một lực mạnh mẽ đánh thẳng vào thị giác.
329 - Chủ nhân vĩ đại và tàn nhẫn của ta! Tiểu Điện đã phải yên lặng vô tận năm tháng, tâm linh tịch mịch cô tịch cần được trấn an, nhưng ngài lại tước đoạt quyền lợi không cho ta quan sát ngài cùng tiên tử xinh đẹp”đánh nhau”.
330 Lý Vũ Hiên vừa lòng gật đầu, phất tay đem hắn nâng lên, cười nói:- Thần thông thức thứ nhất này con đã biết, nhưng vi sư tin rằng, con đối với thức thần thông thứ hai này, sẽ cực kỳ hài lòng.
331 Thiên Lôi điện. Trước cửa điện, một người thân mặc hắc bào đang đứng, lúc này nhìn thấy Lôi Đình lực kia tràn ngập cả cung điện, khẽ cau mày, đôi mắt như ẩn chứ vô tận tinh quan hiện lên vài phần lo lắng.
332 Ánh mắt Tiêu Thần lóe ra, bất quá quyết định trong khoảnh khắc, độn quang trên người chợt lóe ra, liền đã ra khỏi đại điện, trực tiếp khoanh chân ngồi xuống trước quản trường đại điện.
333 Đầu tiên là một tiếng gầm uy hiếp. Không có kết quả bắt đầu dùng ý động để thử. Lại thất bại, tiếp theo đành hạ mình nài nỉ. Nhưng vẫn không có đáp lại như cũ.
334 Tiêu Thần theo thường lệ thử nắm trong tay huyết sắc Lôi Đình kia, như thường lệ vẫn thất bại, nhưng mà cảm ứng giữa người với vật vững chắc hơn trước.
335 Tiểu Chuyên chứng kiến người đến, nhất thời bay đi bay lại, quay tròn lại, biểu đạt niềm vui trong lòng. Tiêu Thần thấy thế mỉm cười, đưa tay vuốt ve hai cái, khiến nó càng trở nên hưng phấn lên.
336 - Làm sao có thể, năng lực tư duy của tỷ muội ngươi quá cường hãn, ta bội phụcCô gái trên thạnh đài, đúng là Ngu Cơ!Có điều giờ phút này khí chất của nàng đã xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất.
337 Nhìn Thương Lê trong nháy mắt đi vào khe hỡ không gian,quyền đầu Tiêu Thần bỗng siết chặt- Ngu Cơ, hãy chờ taMà giờ khắc này hắn vẫn không phát hiện phía trước Lý Vũ Hiên sắc mặt cực kỳ khó coi,miệng phát ra tiếng rên,thậm chí ngay cả thân thể cũng trở nên hư ảo- Sư tôn, người làm sao vậy?Tiêu Thần biến sắc, giờ phút này thể nội Lý Vũ Hiên tản mát ra hơi thở so với lúc trước hư nhược hơn rất nhiều,hơn nữa còn cực kì không ổn định,đang không ngừng suy yếu.
338 Tiêu Thần nhẹ nhàng sờ ngón tay lên phiến ngọc điệp, trong mắt nháy mắt hiện lên vẻ kiên định. - Xin sư tôn yên tâm, đệ tử nhất định sẽ mang người về nhàNói xong, người hơi trầm ngâm, đang muốn phân rõ phương hướng, mày hơi nhíu lại, lập tức từng bước đi ra, thân ảnh nháy mắt xuất hiện ngoài mấy trăm trượng, qua mấy nhịp hô hấp đã hóa thành một điểm đen biến mất phía chân trời không thấy gì nữa.
339 Đồng tử Mặc Chiến kịch liệt co rút lại, nhìn thấy chiếc nhẫn trên tay Tiêu Thần trong lòng không khỏi dấy lên sự kinh sợ vô hạnTrữ vật giới!Có thể sử dụng loại bảo vật này, dĩ nhiên phải là người có thân phận cực kì tôn quý.
340 Nhìn trong mắt Tiêu Thần không có chút dị sắc nào. - Hai vị đạo hữu, xin hỏi năm nay cuộc săn bắt hải thú, còn bao lâu nữa sẽ chấm dứt?Mặc Chiến nghe vậy kính cẩn đáp:- Hồi bẩm tiền bối, cuộc thi săn bắt hải thú đã diễn ra được một ngày rồi, còn hai ngày nữa chúng ta mới có thể ly khai khỏi Hải Thú Lĩnh.