41 “Tiểu thư “ “Tiểu thư… ?” “A… ?” Lam Tĩnh Nghi ngẩng đầu, một bác sỉ trung niên đứng trước mặt cô, cúi người nhìn cô, trong mắt mang theo một tia hiếu kỳ.
42 Một trận tiếng chuông vang lên đánh thức Lam Tĩnh Nghi, cô vươn tay cầm lấy di động, lại là hiệu trưởng, hắn xin lỗi cô, cũng cầu cô hôm nay quay lại trường học.
43 “Không cần để ý đến anh ấy, anh ấy điên rồi” Nạp Lan Luật ở bên cạnh xem kịch vui nói. Nạp Lan Địch lại chà đạp mặt cô, nhìn bộ dạng cô ngây ngốc, sâu trong con ngươi đen lộ ra chút mỉm cười, “Hôm nay trước hết buông tha cho cô, nhưng mà cô nên chuẩn bị thật tốt” trong lời nói của hắn có chứa thâm ý, Lam Tĩnh Nghi đỏ mặt.
44 Hai chàng trai tà ác giằng co hai bên sợ vải, vải bông ẩm ướt thằng kẹt trong khe thịt ở hạ thể khó khăn khẽ động, cánh hoa hồng sắc bị chà đạp đến biến hình, cửa âm vật cũng như ẩn như hiện.
45 Nạp Lan Luật đứng dậy đi ra khỏi phòng tập thể thao, mà Nạp Lan Địch rất ăn ý thay thế hắn. Hắn cầm dụng cụ xoa bóp hình trúng đè chặt trên nụ hoa nụ hoa đỏ tươi cứng rắn, nụ hoa mỗi khi hắn dùng sức một chút đều nhảy lên, làm cho hắn một lần nữa muốn bắt đè lại.
46 “Không có, chuông vào học vang lên rồi, sao còn không vào lớp học, em là lớp trưởng hẳn là nên đến sớm một chút chứ” Lam Tĩnh Nghi vừa nói vừa vội vã đi về phía trước.
47 Nạp Lan Luật lấy cây gậy thô to xen vào tiểu huyệt của người phụ nữ, Lan Địch dâm đãng kêu liên thanh, đong đưa mông, hậu môn và âm hộ cùng bị cắm vào hai cây dương cụ thô to không ngừng hoạt động, cô vẫn nỗ lực kích thích dục căn của chàng trai, không ngừng liếm mút phun ra nuốt vào, cảnh tượng dâm mỹ không chịu nổi.
48 Bên ngoài cửa lớn có một bóng lưng đang lom khom, trên khuôn mặt già nua tràn đầy lo lắng, hóa ra… Là Trần bá. Lam Tĩnh Nghi giật mình, cô lập tức nghĩ ngay tới Lam Tứ, cô nghĩ như thế nào cũng không nghĩ ra Trần bá sẽ đến trường học tìm cô.
49 “Cô…, tiểu ngu ngốc này” hắn than nhẹ một tiếng, đôi môi ấm áp dừng lại thật lâu trên tay cô, cô ngồi im lặng, không dám động đậy, sợ mình nhất thời động đậy sẽ phá hỏng bầu không khí tốt đẹp này.
50 “Không phải…” Lam Tĩnh Nghi yếu ớt nói, cô săp bị hắn đánh bại rồi. Chàng trai nhíu chặt chân mày, “Vậy ý của cô là cô không thích anh tôi?” “Không phải…” Hắn tâm tình bất định, dù cô có đáp lại như thế nào hắn cũng không hài lòng.
51 Khi cô đến lớp học, Lam Tứ còn chưa có tới, trong lòng Lam Tĩnh Nghi không biết là tư vị gì, cô rất lo lắng cho hắn , nhưng lại sợ chính mình quá mức quan tâm lại làm cho hắn hiểu lầm, vì thế chỉ đành phải ngó lơ đối với việc hắn vắng mặt coi như không thấy.
52 “Ân ~ ân ân ~” ngón tay của chàng trai không ngừng ở hạ thể cô dao động, Lam Tĩnh Nghi rên rỉ, bầu ngực không ngừng lắc lư. Cự long ở thân dưới hắn đã ngẩng đầu lên thật cao, chống đỡ lớp vải quần mỏng manh như muốn xông ra ngoài.
53 Hắn cuối cùng cũng đem khăn tay ở giữa hai chân cô lấy ra, trên khăn tay màu trắng dính đầy hỗn hợp kích tình của nam nữ, hơn nữa phần lớn chiếc khăn tay là bị thủy dịch Lam Tĩnh Nghi làm ẩm ướt.
54 “Cốc, cốc” âm thanh gõ cữa nhẹ nhàng vang lên, bên ngoài truyền ra giọng nói của Hàn Phong , “Tĩnh Nghi, em có ở bên trong không?” Sắc mặt Lam Tĩnh Nghi đột nhiên tái nhợt, cô bây giờ quần áo xốc xếch, làn váy bị kéo lên bên hông, hạ thể thì lõa lồ, áo lót cũng bị kéo xuống dưới thắt lưng , hai khỏa vú đang bị chàng trai đùa bỡn, trong đó một viên còn ở trong miệng chàng trai, mà bây giờ cô còn đang dùng tư thế đáng xấu hổ ngồi giữa đùi hắn, nơi riêng tư của hai người dán chặt vào nhau, dục vật chàng trai thì đang tràn ngập trong hoa kính cô, không ngừng mở rộng lãnh địa của nó, khiêu chiến giới hạn của cô , nếu như loại tình cảnh này bị người ngoài nhìn thấy, thà rằng để cô chết đi còn hơn.
55 Cô nói dối, bộ váy kia là do Lam Tứ mua cho cô, quần áo cô bởi vì giúp hắn băng bó vết thương mà bị xé rách. Hình ảnh Lam Tứ và bọn bắt cóc kia đánh nhau cứ một lần lại một lần xông vào đầu óc cô.
56 Ánh nắng ban mai xuyên qua rèm cửa chiếu vào căn phòng. Lam Tĩnh Nghi chậm rãi mở mắt, trước mắt là hai khuôn mặt tuấn mỹ phóng đại. “Các cậu làm gì vậy?” Cô giật mình ngồi dậy hỏi.
57 Nạp Lan Tư Ý bước xuống bục, đi về phía hai anh em Nạp Lan, vừa đi vừa nâng ly chào hỏi với những người xung quanh. Ông càng bước tới gần, tim Lam Tĩnh Nghi càng đập nhanh hơn như con nai đang nhảy loạn.
58 Sắc mặt Nạp Lan Tư Ý cực kỳ tĩnh lặng, “Tứ, theo ba được biết thì mẹ nuôi của con cũng hi vọng con nhận lấy quyền nắm giữ cổ phần, ba cũng quen biết với cô ấy nhiều năm, tâm nguyện của cô ấy sao con có thể không hoàn thành chứ, hơn nữa ba cũng đã nói chuyện với cô ấy, cô ấy cũng đã đồng ý để con tiếp tục lưu lại trong nước, đồng thời Địch và Luật cũng đến sống cùng với ba, biệt thự của ba vẫn luôn mở rộng cửa chờ các con … Ba hi vọng sau này có các con ở bên cạnh làm bạn, vun đắp tình cảm cha con đã xao nhãng nhiều năm nay, cũng thuận tiện củng cố tình cảm giữa anh em các con, huống hồ bây giờ các con cũng đã sở hữu cổ phần của tập đoàn Sang Thiên, là đại cổ đông của Sang Thiên, cứ coi như là ở bên cạnh ba để tìm hiểu về hoạt động của công ty, con sẽ không phản đối chứ?” Nạp Lan Tư Ý cố tình cường điệu hai chữ “mẹ nuôi”.
59 Lam Tứ ngồi trước cửa sổ, bên ngoài cửa sổ là một vườn hoa nhỏ. Hoa viên có lối đi lát gạch rất sạch sẽ, những khóm hoa rực rỡ mọi sắc màu, mặt cỏ được cắt sửa chỉnh tề, trên sân cỏ còn có một cái xích đu nhẹ nhàng đong đưa trong gió đêm.
60 Nhìn thấy cô nói chuyện giấu đầu hở đuôi, hắn vô cùng đố kị , toàn bộ lồng ngực hắn như bị lửa nóng thiêu đốt, hắn hô hấp ồ ồ, cố gắng đè nén hỏa khí đang sắp bạo phát.