21 Chỉ một lát sau, Nạp Lan Địch lại vào, đứng ở cửa nhìn bọn họ. “Anh, hôm nay nhà Lan Địch có dạ hội hóa trang, có đi không? Đưa cô ấy theo. ” “Có muốn đi không?” Nạp Lan Địch không đáp mà quay sang hỏi Lam Tĩnh Nghi.
22 Phòng tắm rất xa hoa, Lam Tĩnh Nghi tẩy rửa thân thể của mình. Đây là lần đầu tiên cô tắm một mình trong đoạn thời gian này. “Cạch” cửa phòng tắm đột nhiên mở ra.
23 “Vâng…” Tên Nạp Lan Tư Ý cô từng nghe nói qua, nhưng thật sự không nghĩ tới có quan hệ gì với Nạp Lan Địch và Nạp Lan Luật. Bây giờ mới thấy họ lạ như thế rất ít.
24 “A ~~ a ~ a ~~ a ~” Lam Tĩnh Nghi lắc đầu, mồ hôi khiến mái tóc đen của cô dính lên má, thân thể mảnh mai nhận từng cú đánh mãnh liệt của thiếu niên. “Ring~~ ring ~~” di động màu trắng bị rơi trên sàn nhà vang lên, nhẹ nhàng xoay tròn.
25 Bên trong là căn phòng lắp gương trên bốn bức tường, giống như một cái mật thất vậy. Trên vách tường bằng kính treo đầy những thứ có hình thù kỳ dị mà Lam Tĩnh Nghi không biết.
26 Trên ghế salon xa hoa, màn ảnh trên tường đang chiếu một hình ảnh dâm mỹ. Tiếng động rất nhỏ nhưng tiếng thở gấp của người con gái trong màn hình vẫn vang vọng trong mỗi góc phòng.
27 Xe thể thao màu đỏ rẽ vào sân trường Lam Sơn. “Đi đi, bảo bối. ” Nạp Lan Luật bĩu môi với Lam Tĩnh Nghi, sảng khoái nói đến mức khiến người ta không thể tưởng tượng được.
28 Trên tầng cao nhất đầy xa hoa. Bốn phía đều là cửa kính sát đất. Dù nhìn ở góc độ nào cũng có thể nhìn thấy toàn bộ thành phố. Một người đàn ông vịn tay vào bệ cửa sổ, nhìn ra ngoài.
29 “Tĩnh Nghi” “A…học trưởng. ” Lam Tĩnh Nghi ngẩng đầu lên từ hai khuỷu tay, hơi không tình nguyện nhìn Hàn Phong. Hàn Phong sờ trán cô, “Sao lại ngủ trên bàn làm việc? Dễ bị cảm lắm đấy.
30 “Cô giáo, mau đi theo em” Ngưu Đại Tề không biết từ nơi nào chạy tới, không nói hai lời liền kéo tay Lam Tĩnh Nghi chạy đi. “Ngưu Đại Tề, buông tay cô ra trước đã, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?” Ngưu Đại Tề quả thực là một cậu bé lỗ mãng, Lam Tĩnh Nghi chỉ có thể bước nhanh theo sát bước chân của cậu ta.
31 Trên đường lớn chiếc xe thể thao màu hồng chạy như bay Chàng trai tóc vàng vẫn ung dung nhàn nhã lái xe, đôi mắt xinh đẹp tà mị chăm chú nhìn vào hình ảnh phía sau xe từ kính chiếu hậu Một cô gái trẻ tóc đen lẳng lặng nằm trên ghế sau, gò má nhợt nhạt không còn huyết sắc.
32 “Đề bài này rất đơn giản,cô tin tưởng mọi người có thể làm tốt” Lam Tĩnh Nghi nhu hòa hướng dẫn bài tập cho học sinh. Học sinh trong lớp đều chăm chú lắng nghe, giống như trên người cô có một loại ma lực, giọng nói cô có một loại sức hút mãnh liệt thu hút ánh nhìn của mọi người.
33 “Thả tôi xuống” thân thể Lam Tĩnh Nghi run rẩy lợi hại hơn, cảm giác tư thế của mình càng hổ thẹn. Nạp Lan Địch nhìn thấy bộ dáng cô kinh khủng luống cuống, cười yếu ớt, “Kêu đi, kêu càng lớn càng tốt” Nhìn thấy cái biểu tình tà ác này trên mặt hắn giống như người làm sai chính là cô, gò má cô ửng hồng, mím chặt môi, Nạp Lan Địch nhìn qua, đôi môi lạnh lẽo xẹt qua gò má của cô, từng chút từng chút hôn xuống Tay Nạp Lan Luật vỗ về hai cánh mông trắng mịn, ngón tay thon dài ấp áp chơi đùa với tinh dịch còn sót lại của Nạp Lan Đich, con ngươi tinh tế biểu tình rất chăm chú.
34 “Cô đã ngủ với mấy người đàn ông rồi, chắc là nhiều đến nỗi đếm cũng không hết chứ gì ?,đã như vậy mà còn chưa thỏa mãn sao ?, quần lót cũng lười mặc, chuẩn bị cho đàn ông tùy thời có thể cưỡi lên sao?” Hắn căn bản không chú ý tới cách nói của hắn bao nhiêu từ ngữ gây tổn thương người khác, cũng căn bản không chú ý tới ngón tay đặt trên vai cô hiện giờ đã đâm sâu vào da cô.
35 “Cô giáo, em muốn trở về phòng học rồi nói ” “Được rồi “ Vừa đẩy cửa phòng học ra, cô liền bắt gặp Lam Tứ đang cầm túi xách từ chỗ ngồi bước ra, hắn nhìn cũng không thèm nhìn cứ như vậy lạnh nhạt đi ngang qua cô.
36 Từng tốp , từng tốp học sinh trong lớp lần lượt rời đi, trên hành lang dài dần dần trở nên trống vắng. Chỉ có chàng trai anh tuấn giống như vương tử từ truyện tranh bước ra vẫn còn đứng đó, lưng tựa lên bức tường lạnh lẽo, khuôn mặt như tượng cẩm thanh không một chút biểu cảm.
37 “A ~~” trong lúc cô vẫn còn cúi đầu không ngừng ho khan, Nạp Lan Luật đã kéo cô dậy đặt trên bàn học, để cô ngồi lên mớ sách vở hỗn độ. “Cậu muốn làm gì?” hành động của cậu ta làm cô sợ hãi, giãy giụa.
38 Thân thể cô bị đụng phải cong gập xuống, sau đó từ trong ngực truyền đến một trận đau đớn. Cô cúi người xuống, không dám lấy tay che ngực, bởi vì bây giờ có ngàn vạn con mắt đều đang nhìn về phía cô.
39 Cô dựa vào ngực anh rất lâu, cái kia ôm ấp kia như cái cảng tránh gió, làm cho cô cảm thấy yên tĩnh trong chốc lát. Có lẽ thực sự, cô nên gả ột người đàn ông như vậy, vĩnh viễn mở vòng tay cho cô, lúc trước, cô chưa từng cảm thấy, hiện tại, biết được có quá trễ rồi không.
40 Trong đám người bắt đầu hỗn loạn, bởi vì tình hình chiến đấu trước mắt càng ngày càng căng thẳng, thiết quyền hai bên không ngừng đánh vào ngực đối phương, tục ngữ nói hai con hổ đánh nhau tất có một con bị thương, huống chi là hai chàng trai huyết khí phương cương này.