581 Hùng Bi Yêu Hoàng cố kìm chế kích động muốn ra tay. Đinh Hạo cười ha ha:- Đương nhiên là ta sống, các ngươi chết!Lời còn chưa dứt, hắn đã lập tức xuất thủ.
582 Hắn không thể chờ đợi thêm nữa. Bằng không một khi thời gian vừa quá, bản thân hắn sẽ không còn cách nào chống lại được uy lực của Thôn Thiên Ma Hồ chi tôn chi khí của Yêu tộc này, tất nhiên sẽ tan thành mây khói.
583 Xương trắng, máu và thịt bắn ra. Dùng mắt thường có thể thấy được ngọn lửa màu đỏ điên cuồng cắn nuốt tất cả cơ thể gần như không tổn thương được của hắn.
584 Trong đôi mắt tuyệt đẹp của nàng long lanh gần như có thể tích ra nước. Nàng nhăn mày cười một tiếng, cũng làm cho người cảm thấy tiêu hồn xương cốt tê dại.
585 - Đinh đại ca, cảm ơn đại ca đã báo thù cho ca ca ta!- Đây là chuyện ta phải làm. Bọn họ nhằm vào ta mà đến. Là ta gây tai họa cho các ngươi. - Đây đều là do thần vận mệnh an bài.
586 Đúng lúc này. - Ha ha ha, Độc công tử Vương Tuyệt Phong của Vấn Kiếm Tông, quả nhiên là danh bất hư truyền. Đến tình trạng là chiếc đèn hết dầu chờ tắt, vẫn còn dũng mãnh như vậy! Ta tới tiễn ngươi đi một đoạn đường!Một tiếng cười lớn truyền đến.
587 Lúc này người nào còn quay trở lại, chỉ có một con đường chết. Vậy chẳng khác nào là qua lại chịu chết. - Khà khà, thực sự là một cảnh tượng khiến người ta cảm động!Ma Sát Quyền cười ha ha.
588 Đó chính là cường giả Tinh Vẫn Tông đã muốn ra tay giết chết Vương Tuyệt Phong lúc trước. Lực lượng khiến người ta kinh hãi, chậm rãi thu liễm. Một mặt trời đỏ từ sau núi băng phía xa chậm rãi mọc lên.
589 Căn cứ vào tình hình chiến đấu đêm qua có thể thấy, nếu quả thật liều mạng đánh một trận, kết quả cuối cùng tất nhiên là diệt môn. - Vì sao chưởng môn nhân lại thiếu lạc quan như vậy?Đường Phật Lệ lớn tiếng nói:- Chúng ta đã phái người đi tới Kính Hồ, báo cáo chuyện đã xảy ra ở đây cho Huyền Sương Thần Cung.
590 Sau khi hắn rời đi thời gian chưa đủ để uống cạn một chén trà, năm sáu gã đệ tử Vấn Kiếm Tông còn lại đã bị một đám người xông tới bao vây. - Liều mạng!Các đệ tử Vấn Kiếm Tông toàn thân đầy máu, đã quyết liều chết, liều mạng chống trả.
591 Mảnh thế giới này cũng không biết đã tồn tại trong thời gian bao lâu. Rất nhiều binh khí sứt mẻ, trên mặt đều đầy vết rỉ rét loang lổ, không còn hình dạng ban đầu.
592 Trong không khí vang lên tiếng rít chói tai. Lại có bốn năm luồng ánh sáng đỏ, trở nên hung bạo cắt phá hư không, từ các hướng khác nhau mang theo kiếm khí và đao khí sát ý vô cùng sắc bén, điên cuồng lao tới.
593 Có trực giác hoàn mỹ đối với phương hướng của Kỷ Anh Khởi, Đinh Hạo cũng không còn lo lắng sẽ lạc đường nữa. Trên đường đi tới, mặc dù thế giới do tất cả tàn kiếm đao gãy tạo thành, xác suất lạc đường rất lớn, đoàn người lại không có lúc nào xấu hổ tới mức quay trở lại chỗ cũ.
594 Đinh Hạo trực tiếp cởi bỏ y phục toàn thân, thân thể trần trụi, chỉ mặc một bộ quần ngắn. Chỉ thấy quang hoa huyết sắc này từ hàng trăm hàng nghìn lỗ chân lông quanh người hắn, rót vào bên trong thân thể, tiến vào huyết mạch, chợt thâm nhập đến hai tay, hai chân.
595 Chúng giống như cung mạnh nỏ cứng, chỉ cần có võ giả tiến vào trong đó, chỉ sợ sẽ lập tức bị bắn thành cái sàng. Đinh Hạo vận đủ huyền khí, tạo ra một vòng bảo hộ ngân sắc đường kính hơn hai thước, bảo vệ Kỷ Anh Khởi và hai tiểu sủng vật ở trong đó, lại từng bước tiến về phía trước.
596 Chỉ có điều phía trước khẽ run lên, trong nháy mắt hóa thành một đạo lưu quang, lần thứ hai công kích về phía Đinh Hạo. Lúc này, công kích vẫn xẹt qua phía bên cạnh người Đinh Hạo.
597 Ầm ầm ầm. Một tiếng động lớn vang lên, đất rung núi chuyển. Ngoài nửa dặm, một ngọn núi do đao tàn kiếm gãy tạo thành, cao tới vài trăm thước, đột nhiên nổ mạnh bắn ra khắp nơi.
598 Phải biết rằng bọn họ cũng chỉ là nửa bước Vũ Hoàng hoặc là nhất khiếu Vũ Hoàng mà thôi. Thực lực người cao nhất không vượt quá nhị khiếu Vũ Hoàng. Bọn họ tuyệt đối khó có thể chống lại được công kích cấp Vũ Hoàng đỉnh phong.
599 Một cảm giác huyết mạch tương liên như có như không chính là từ trên tháp đao này truyền đến. Sau khi Đinh Hạo thoáng tự hỏi một chút, trên lưng hắn cõng Kỷ Anh Khởi.
600 Cổ tay Đinh Hạo cũng bị chấn động tê dại, gần như không cầm được nữa. Đến cuối cùng thanh kiếm rỉ vẫn hoàn toàn thoát khỏi sự khống chế của Đinh Hạo. Nó hóa thành một đạo lưu quang, trực tiếp từ trong tay hắn bay ra ngoài, không cần lực lượng huyền khí huy động, lớp rỉ rét phía trên thân kiếm tự động rơi xuống, lộ ra thân kiếm trong suốt như ngọc, phóng ra ánh sáng vô lượng, hoàn toàn sống lại.
Thể loại: Huyền Huyễn, Kiếm Hiệp, Tiên Hiệp, Dị Giới, Võng Du
Số chương: 50