1 GIRL*Nó: Hạ Vãn Tình: Không danh không phận (nói vậy thôi)-Chiều cao lý tưởng 1m72 cân nặng 55kg. Tuổi 17-Học dốt vô đối (cố tình), những môn như karatedo, judo, kiếm đạo… không ai sánh bằng.
2 -Mẹ à… con sẽ ngoan mà mẹ… không hư nữa đâu… ai ăn sơ ri mami mà…huhu_ Vãn Tình van xin mẹ-Con còn giỡn với mẹ như vậy nữa sao_Mẹ nó tức giận-Mẹ à, con năn nỉ mẹ mà_nó nài nĩ thấy mà tội-Mẹ đã quyết định rồi, đừng có mà chống cự, mẹ bắn bỏ con đấy, ngoan đi con gái_mẹ nó xoa xoa đầu nó rồi bước vào bếp.
3 -Dậy đi học thôi con gái_mẹ nó lay lay người nó-Dạ, năm phút nữa thôi mẹ nhá_nó kéo chăn lên ngủ tiếp-Không được dậy nhanh lên, trễ bây giờ_mẹ nó đánh nó một cáiNó bật dậy, xoa xoa chỗ bị đánh khẽ nhăn mặt.
4 -Ô hô, trời mưa to à xem_mẹ nó chọc ghẹo-Sao thế ạ, hôm qua dự báo thời tiết sẽ nắng đẹp mà mẹ_mặt nó đờ ra-À, chắc dự báo sai đấy con ạ, có khi động đất, sóng thần cũng nên vì đây là lần đầu tiên thấy con dậy sớm đó_mẹ nó nóiRầm-Ui, còn gì là cái mông của con nữa, mẹ cứ nói vậy không hà.
5 Sáng dậy đi học, trời rét buốt, vừa bước ra khỏi cửa bao nhiêu cái giá lạnh lao vào người nó, khẽ run người, đút tay vào túi áo khoát, nó bước đi như con rô bốt.
6 Sáng hôm sau đến trường nó cứ nhìn xa xăm-Ai za, mẹ à…ý lộn cô à_mẹ nó cốc đầu nó-Tập trung vào_mẹ nó nghiêm mặt nói-Chị à, chị đừng lo lắng quá không sao đâu_Phùng Hy noi-Đáng lẽ cô không nên gây sự với bà chị già ấy_Hắn nói-Dù gì thì mày cũng cố lên nhé_Mình Kiều ôm lấy tay nó-Ừm_nó cười thật tươi---------Ra chơi--------------Mày đừng hoảng sợ mà bỏ trốn nhé_Linh Lan nói-Cô ấy sẽ không như vậy chị đừng có mà lên mặt_hắn nói-Ô hay, cậu lên mặt với tôi như thế sao_Linh lan nói-Không được sao, chị là cái thá gì, ba chị là lính của ba tôi, chị nên nhớ rõ điều đó_Minh Kiều lạnh lùng lên tiếng-Ơ.
7 -Này, mày đã chuẩn bị tinh thần tập trung trí tuệ chưa_Minh Kiều đập vai nó hỏi-Chắc chắn rồi_nó cười-Đi ăn sáng nhé_nó tiếp lời----------Căn tin-------------Cho anh ngồi chung nhé_Phương Khánh nói-Ừm_Minh Kiều trả lời, nó thì vẫn cắm cúi ăn-Nhà em ở đâu Vãn Tình_Khánh hỏi nó-Ở đâu còn lâu mới nói_nó trả lời khi vừa ăn xong-Nói đi mà_Khánh năn nỉ-Ở tận gốc mít đi tít vào trong_vừa nói nó vừa uống nước-Thế em ở xóm nào_Khánh tiếp tục hỏi mặc dù không nhận được câu trả lời-Thôn cành lá, xã cành cây, huyện gió mây, tỉnh đồi núi_nó đáp-Thế cho anh số điện thoại được không_Khánh hỏi nữa-1900 1 tông 1 dép, 1 tông vào mép, 1dép vào mồm_nó cười khi nói xong-Phù…_Khánh thở dài nhưng vẫn mĩm cườiĐúng lúc hắn bước đến, ngồi xuống bàn-Cô không lo ôn bài đi à, có cần tôi chỉ cho không_hắn nghênh mặt nói-Không_nó trả lời cộc lốc-Giờ tôi mới hiểu tại sao cô lại ế_Hắn nói-Chỉ có chó mới biết được độ khó của việc gặm xương và chỉ có người đơn phương mới hiểu được độ tang thương của việc ế, điều đó chứng tỏ anh cũng ế như tôi nhĩ_nói xong nó nhếch miệng cười rồi bỏ điHẮn ngồi ở lại mặt cứ nhìn theo nó và miệng không ngừng cười.
8 -Em đồng ý gặp anh sao_người con trai lạ mặt đó hỏi-Tôi chỉ gặp anh để ôn lại chuyện củ và bổ sung chuyện mới thôi_nó lạnh lùng nói-Hay quá rồi, cho anh một cơ hội nữa nhé_người con trai đó quỳ xuốngĐám nữ sinh trong trường ồ lên, liếc nhìn nó như muốn ăn tươi nuốt sống.
9 -Vãn Tình mày bước ra đây_Linh Lan nói-Gì cưng_nó tinh nghịch nói-Tao muốn thách đấu với mày lần nữa, nếu lần này tao lại thua tao sẽ quỳ gối xuống và xin lỗi mày, nếu mày thua thì cũng như vậy_Linh Lan kiêu hãnh nói-Vào ngày chọn hoa khôi của trường, tao và mày sẽ chính thức thi đấu, mày hãy chờ đấy_Linh Lan lại tiếp lờiNó chưa kịp ngồi vào chỗ ngồi thì đứa nào cũng nháo nhào lên-Không hay rồi, ở trường này cô ta nổi tiếng ăn mặc đẹp, nhiều năm liền đạt giải hoa khôi đấy Tình à_bọn con gái sao nay tốt thế không biết-Ờ, cảm ơn các bạn đã nhắc nhở mình nha.
10 Sân trường lúc này nhộn nhịp hơn bao giờ hết, lại là cái dáng người quen thuộc đối với nó, chính là Trịnh Đình Phong. Linh Lan thì đang kéo tay nó về phía đó.
11 -A, mẹ ơi hôm này chúng ta ăn gì ạ_nó ngoan ngoãn hỏi mẹ-Hôm nay chúng ta có khách_mẹ nó nói nhưng nhìn nó với ánh mắt buồn-Có gì đó không ổn sao mẹ_nó cảm thấy lạ-À.
12 Nó nhìn người đàn ông tên Lâm Thiên, không nói gì chỉ nhìn với ánh mắt hận thù căm phẫn mà chưa từng ai thấy nó trước kia, bây giờ trong mắt mọi người, nó là một con ác quỷ, nhìn ánh mắt của nó đủ nói lên nó muốn giết ông ta biết nhường nào.
13 -Chào các bạn, tôi tên là Hạ Lan Hương hôm này tôi chính thức là thành viên của cái lớp này_Lan Hương hóng hách nói-Cái lớp này là có nghĩa gì đây_cả lớp bàn tán vì câu nói thiếu văn hóa đó-Thôi em vào chỗ ngồi đi_mẹ nó nóiLan Hương không biết ngồi chỗ nào, đành ngồi bàn trên nó-Ngày hôm nay chúng ta sẽ có bài kiểm tra tập trung, các em đã ôn bài thật kỹ chưa nào_mẹ nó dịu dàng hỏi-Dạ rồi ạ_cả lớp đồng thanhRiêng nó chẳng nói gì mà chĩ nhìn lỡ đãng ngoài cửa sổ vì nó không thích cho lắm người con gái tên Lan Hương và cũng chẳng muốn có sự xuất hiện của cô ta-Em không có gì muốn nói với chị sao_Lan Hương quay xuống cười nhạo nóNó quay mặt chỗ khác, lôi cái Ipad mẹ nó tặng sinh nhật năm ngoái ra chăm chú nhìn vào đó, coi như không có sự hiện diện của Lan Hương khiến cô nàng tức điên Giờ kiểm tra cũng đến, cả lớp đem tất cả tài liệu và cặp sách ra ngoài, riêng Lan Hương cầm theo một tờ giấy trắng bên trong có tài liệu về môn chuẩn bị thi.
14 Hôm nay tâm trạng nó dường như trống rỗng, bạn bè hất hủi nó, khiến nó chán nản không muốn lê bước đến trường chút nào. Thay nhanh bộ đồng phục, búi tóc cao lên, khoác balô, nó đi một mạch đến trường không ăn sáng và cũng chẳng thèm chào hỏi mẹ nó một tiếng.
15 Sáng thức dậy, mở mắt ra, bước xuống giường, nhìn vào gương-Trời, con gì đây_Nó hét toán lên, vừa lúc mẹ nó bước vào-Con Vãn Tình ham ngủ, thích đấm đá đấy_mẹ nó che miệng cười-Con đâu đến nỗi vậy, híc_nó bước nhanh vào nhà tắm-------Trường học--------Xa xa một dán vóc quen thuộc đang dần bước đến, nhìn thấy nó đã nỗi giận đùng đùng, nhưng cố tỏ ra bình tỉnh.
16 16. “Sinh Nhật”Hôm nay, nó đến lớp sớm hơn mọi ngày, nét mặt đương nhiên cũng vui hơn mọi ngày, bổng nó dừng lại, lúng túng-Hôm nay đi học sớm thế nhĩ, bảo sao hôm nay đã 6h30 mà trời vẫn tỗi, chắc sắp có giông tố nỗi lên_hắn vừa nói vừa che miệng cười nó-Không ngày nào là không chọc tức tôi được à_nó nhìn hắn nói-Nữa tháng rồi tôi không được chọc tức cô, hôm nay tôi chọc tức bù mà.
17 (Chủ Nhật) Flights from Thailand to Vietnam please prepare landing passengers stable position and seatbelt (Chuyến bay từ Thái Lan đến Việt Nam chuẩn bị hạ cánh xin quý hành khách ổn định vị trí và cài dây an toàn)(Thứ 2)-Trường này đúng là nhiều chuyện thứ thiệt nhĩ_Khánh Phương lên tiếng-Chắc là lại bu vào các thằng mới chuyển đến cho xem_Minh Kiều nóiSân trường lúc này nhộn nhịp hơn thường ngày, càng bất ngờ hơn hôm nay nó đến lớp rất sớm để trực nhật (t/g: xỉu khi đang viết :P).
18 Sáng nay nó không như mọi khi, yêu đời hơn, tươi tắn hơn. Vừa chuẩn bị đồ đi học xong, nó không ăn sáng mà đi ngay ra cổng. Nó trố mắt to nhìn người con trai trước mặt.
19 -Cô ta là ai_Ba hắn lên tiếng hỏi, ánh mắt mẹ hắn hình như cố nhớ ra nó là ai-Là bạn gái của tôi_hắn nói với nét mặt lạnh lùngMột hồi lâu, mẹ hắn mới đứng dậy nhìn chằm nó.
20 Hắn muốn nó cùng đến dự buổi tiệc rượu tối nay mừng tuổi mẹ hắn 45t. Nó chần chừ vì sợ phải đối mặt với ba hắn. -Không cần phải sợ, có anh bên em mà_hắn nắm chặt tay nó -Ừm_nó ôm lấy hắnNó vào nhà, hỏi mẹ những gì nó thắc mắc.