1
Khải Khải gần đây rất nhàn rỗi, nhàn rỗi đến mức não trong đầu anh sắp đông cứng cả lại, cậu hỏi vì cái gì ? Bởi vì tiểu Ấn Độ nói, anh không thể ra khỏi nhà.
2
Trở về nhà Khải Khải một bụng oán khí, ngồi xuống nhìn đùi mình, được nha, nhanh nhẹn để lại một dấu giầy a! Khải Khải anh trên chiến trường cũng chưa từng được nếm qua, hôm nay thế nào lại bại trên tay một tiểu quỷ.
3
Khải Khải lập tức phóng xe tới nhà lão gia tử, lão gia tử cũng đã đi trước, đến nơi quản gia đưa cho anh một tờ giấy, nói theo địa chỉ trên đó, đi tìm một vị là Hạng tiên sinh.
4 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật hiện hình ảnh để đọc.
Khải Khải nhìn năm người gọi là giúp được rất nhiều, nói thật, muốn hại chết thì có.
5
Bởi vì hành động lần này là tiến vào rừng mưa nhiệt đới, cho nên nhất định phải chuẩn bị đầy đủ.
Khải Khải đưa Hạng Vũ danh sách, để hắn tìm người dựa theo danh mục mua trang bị.
6
Ngươi bị ếch làm sợ sao? Tưởng tượng hình ảnh kia một chút, bắt nó dừng hình, sau đó chuyển sang vẻ mặt Khải Khải – ân, đúng vậy, biểu tình Khải Khải, chính là bị ếch dọa cho cứng ngươi.
7 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật hiện hình ảnh để đọc.
Khải Khải đầy một bụng tức, trên mặt một mắt tím bầm, một dấu giầy, đi vào “Huyễn Dạ.
8
Khóc nửa giờ, Đông Đông cũng mệt, các hộ gia đình trên lầu cũng mắng xong, hết thảy rốt cục đều trở về yên tĩnh. Khải Khải lấy trên xe một bình nước khoáng, đưa tới trước mặt Đông Đông quơ quơ.
9
Khải Khải cảm thấy có cái gì đó trước ngực mình nhộn nhạo, có chút nhột. . . . . . . . Mơ mơ màng màng mở mắt, chỉ thấy trước mắt một khuôn mặt trắng nhợt, cười tủm tỉm: “Tỉnh nha.
10
Hai giờ sau. . . . . . . . . .
Khải Khải ôm cánh tay đừng ở cửa biệt thự.
Lamy với Eckerner từ chạy 100 vòng thành chạy ba trăm vòng. . . .
11
Nhà Troy, nói là lâu đài trên núi, không bằng nói núi trong lâu đài đi, bởi vì hàng rào sắt bao quanh chân núi, cơ hồ đem cả núi vây lại.
Xe ở chân núi, Troy dẫn Khải Khải từ cổng sắt cao ngất, đi bộ lên núi
Đường núi này thật sự càng đi càng đáng sợ, hai bên là bia mộ trùng trùng, điêu khắc phong cáchBaroque, còn có bộ xương trắng nằm ườn bên ngoài quan tài.
12
Khải Khải mở cửa vào phòng, chỉ thấy bên trong trên trần càng đậm nét phong cách Baroque, đặc biệt trên đầu giường lớn có một bức tranh. Đó là chân dung Troy, giống như đúc, chính là rất giống thật, nhìn thật sự có chút không tự nhiên.
13 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật hiện hình ảnh để đọc.
Sau đó Mạc Ninh vào phòng, nhìn bốn phía, lạnh lùng cười, đến cửa sổ, nhìn tình huống phía dưới.
14
Một buổi sáng náo loạn một trận, gần đến chín giờ, giường cũng phải rời, đều rửa mặt xuống lầu, ngồi vào bàn ăn điểm tâm. Khải Khải cả ngày gặp chuyện lạ, bởi vậy năng lực tự thôi miên cũng rất mạnh, tự đem những gì nhìn thấy xóa đi, vừa ăn sáng vừa tình hành động thế nào, còn có nhiều thứ cần chuẩn bị mà chưa làm.
15 Chap 15
Sử Diễm Phỉ vừa nghe Sam cũng đi cùng, mặt mũi đã trắng bệch, sống chết không chịu, nhưng Sam cũng không quan tâm, ngồi trên vai Troy không chịu xuống.
16
Sử Diễm Phỉ mắt trợn tròn, nhìn cậu trai yêu dị bên cạnh mình, cặp mắt mèo xanh biếc, còn có vẻ mặt cười mà không cười, trên mặt còn có vết sẹo màu đỏ, bên miệng, bàn tay móng đen dài.
17
“Bảo tàng có chuyện ma quái?” Tất cả mọi người đều thấy khó hiểu.
“Xem đi, trên báo viết đó. ” Mạc Ninh cầm báo đi vào bếp, đưa mọi người, “Nói là mỗi buổi tối sau 12 giờ, đều có tiếng bước chân kì quái cùng tiếng hét chói tai, khi bảo vệ đến, đều bị dọa chạy, sau bị bệnh lạ.
18
Diệp một mình trong phòng buồn bực, mặt vô cùng mất hứng, đến khi trời tối, một mình lên giường nằm, ỉu xìu buồn bã.
Lúc này, cửa phòng có người gõ, Diệp cũng không để ý tới, một lát sau, cửa bị mở, Safi biến về hình rắn chậm rãi bò vào, từ từ trườn lên giường.
19 Mọi người náo loạn một trận, Khải Khải nhíu mày, “Đừng đùa nữa, đến cuối cùng thế nào?”
Troy lại đến gần Khải Khải, chỉ thi thể quỷ hút máu, nói: “Thi thể này, chính mà Mona bá tước.
20 Tuy rằng bản đồ Hạng Vũ đưa là bản đồ cổ, nhưng mọi người dựa theo vị trí có thể phán đoán ra tấm bia đá ởKalimantan Đông Nam Á.
Kalimantan là phần lãnh thổthuộc chủquyền của Indonesia trên đảo Borneo.
Thể loại: Xuyên Không, Đam Mỹ
Số chương: 97