61 Lợi dụng đà nhảy xuống từ trên thuyền, sau khi ta lướt một đoạn dài dưới đáy sông giống như người cá, mới dùng miệng ngậm lấy Ma Nữ nhận, tay chân dụng lực, thoát ra khỏi mặt nước, bơi đến bên bờ.
62 Thi thể Nghiêu Địch được vớt từ đáy sông lên, cùng Đại Nguyên Thủ đặt song song nơi đầu thuyền. Ta ngồi trên “Đại Kiếm Sư tọa” nơi đầu kia con thuyền, nhớ lại lời nói của Đại Nguyên Thủ trước khi chết về cái chết trước đó của Bách Hợp, căn bản không thể lập tức mọc thêm hai cánh, bay trở về địa điện Ma Nữ quốc, sớm thấy tận tường.
63 Cố hương ngày nay đã trở thành như thế nào đây?Đó là một vấn đề mà ta nghĩ tới cũng cảm thấy phát run. Ta rất muốn biết đáp án, nhưng lại sợ đó là một đáp án tàn nhẫn!Tại Tịnh Thổ mỹ lệ, ngoại trừ Phượng Hương bất hạnh đã chết thảm thì vận may luôn luôn đi theo ta, nhưng liệu vận may còn sủng ái ta ở một nơi khác hay không? Ta có thể đã có một ít thời khắc nào đó có khả năng biết trước được tương lai, nhưng đại đa số thời gian ta vẫn là người mù dò dẫm trong đêm tối.
64 Ta đặc biệt yêu thích cách ghép vá này, bởi vì năng lượng thần kỳ đang sống trong nhận là do ta đưa trả lại cho nó, nhưng năng lượng của bản thân ta lại không vì thế mà giảm sút, không những thế còn mạnh mẽ hơn.
65 Trải qua hai ngày gió yên bể lặng trên mặt biển, tâm tình của ta cuối cùng cũng đã bình phục trở lại, ta gọi Dực Kỳ đến bên bảo tọa của mình và hỏi: “Chúng ta đang ở đâu vậy?”Dực Kỳ đáp: “Ở bờ bắc của Tịnh Thổ, cho đến hiện tại lộ trình của chúng ta vẫn là đi dọc theo bờ biển, lộ trình như vậy tuy xa hơn một chút nhưng nếu gặp bão thì cũng có thể tránh vào bờ kịp.
66 Sóng gió cuối cùng cũng đã yên ổn trở lại, lục địa đang ở xa xa phía trước nói cho ta biết hy vọng cũng đang ở trước mắt ta. Hồi tưởng lại hai ngày hai đêm chiến đấu trên biển, bây giờ ta mới cảm thấy có chút sợ hãi.
67 Sau khi trải qua buổi hội nghị chán ngắt và dài lê thê tối hôm qua, ta đại khái đã hiểu được tình hình Đế quốc. Hiện thời Đế quốc chủ yếu do ba lực lượng nắm giữ, ngoài ra đều là những lực lượng nhỏ lẻ sau khi Đế quốc phân liệt, không đáng lo ngại.
68 Chỉ là không biết lăng mộ dưới lòng đất của Ma Nữ có bị phá hoại hay không!Đó là nơi ta đang chôn giấu một tia hy vọng, một ước nguyện xa vời. Trong khi miên man suy nghĩ ta đã không chống nổi cơn mệt mỏi mà dần dần chìm vào giấc ngủ bên cạnh Hoa Nhân.
69 Hoa Nhân nằm im trong lòng ta, lặng lẽ cảm thụ sự an toàn và ấm áp mà ta mang đến cho nàng. Cự Linh thần sắc ngưng trọng, thần thái giới bị như thể tùy thời tùy lúc có thể lập tức rút kiếm ra.
70 Ta bây giờ không còn như trước nữa, thông qua bọn Thải Nhu, ta đã học được cách nhấm nháp hương vị ngọt ngào của ái tình, học được cách làm cho các nàng hạnh phúc, cũng là làm cho chính mình hạnh phúc.
71 Chiến Hận lần đầu tiên xua đuổi bầy thê tử của hắn, để cho chúng ta tiến hành mật nghị ở trong trướng. Bạch Đan mang đến một tin tức xấu, Lệ Thanh quận chúa đã kết thành liên minh với tộc chủ của Dã Mã tộc “Điên Mã” Hắc Kiểm, chuẩn bị chia cắt lãnh thổ rộng lớn của Đế quốc.
72 Đi theo còn có hơn mười vạn hồng phấn binh do hai tộc Thiểm Linh và Dạ Lang hợp thành. Nhiệm vụ chủ yếu của bọn họ là phụ trách hậu cần, tiếp tế quân lương và đun nấu thức ăn, nhưng khi cần thiết những nữ tử đã được huấn luyện quân sự từ nhỏ này đều có thể thực hiện những nhiệm vụ quân sự chính thức.
73 Quyển sách này hiển nhiên thâm ảo khó hiểu, Khôi Ưng thường chỉ dịch được từ chứ không biểu đạt được ý, nhưng cuối cùng ta cũng biết được một chút về lực lượng đáng sợ kinh nhân của Vu đế.
74 Bọn ta đều đã khoác lên mình y phục của nô bộc, đội lên đầu chiếc mũ cao đang được lưu hành ở Vọng Nguyệt thành. Khôi giáp đều được bỏ xuống, vũ khí được giấu kỹ dưới gầm xe.
75 Vạt áo dưới của nàng được phanh ra, lộ ra cặp đùi thon dài căng tròn trắng bóc, làm mấy đại nam nhân chúng ta không khỏi nuốt nước bọt. Cái tên “Ngạ Lang” Chiến Hận hai mắt càng sáng bừng nhỏ dãi, vừa định giơ tay sờ đùi thì Vinh Đạm Như đã cảnh giác nói: "Ngươi mà động vào, ta sẽ không nói gì hết.
76 Chiến Hận và Cự Linh thần sắc tỏ vẻ khó tin. Ta quỳ xuống bên cạnh người nàng, nắm lấy hai tay nàng, hai lòng bàn tay áp vào nhau. Anh Diệu đứng bên cạnh, nói tiếp: “Ta nhịn không nổi đi đến xem nàng, lúc đó nàng hãy còn có chút hô hấp.
77 Hiện tại, ta đã có thể khẳng định rằng Ma Nữ Bách Hợp chưa hề chết, bởi vì chỉ có nàng mới có thể làm như vậy. Nhưng tại sao nàng vẫn không đến gặp ta? Lẽ nào nàng dày vò ta còn chưa đủ hay sao?Hắc Kiểm tuân theo mệnh lệnh, cho quân trở về vùng đất cũ, đợi chỉ thị tiếp theo của ta.
78 Vinh Đạm Như dùng thanh âm ngọt ngào dụ nhân của nàng, nói: "Hận ngài ! Hận ngài sau khi thu phục người ta, không lý gì đến người ta thân nhuyễn lực kiệt, còn ôm người ta vào trong trướng mà mặc sức giày vò, khiến người ta bây giờ nửa điểm khí lực cũng không có.
79 Sáng sớm nay, ta và Vinh Đạm Như quyến luyến không muốn chia tay. Chiếu theo kế hoạch đã định, nàng sẽ đi trước vào thành một bước. Với thân phận của nàng, đương nhiên sẽ được tiếp đón long trọng.
80 Vị phó lĩnh quân chờ sau khi ta xem xong hai bệnh nhân cuối cùng, rồi mới lễ phép nói: "Xin mời vị lão y sư này đi theo ta một chuyến, tới trị bệnh cho một bệnh nhân.