1
Bạn yêu quái nào đó: Thầy Diệp, thầy không thể dàn xếp tí chút để em đủ điểm qua à?
Diệp Tiếu: Như vậy sao được, câu này hỏi có được sang đường lúc đèn đỏ hay không, bạn chọn đáp án có, vậy lúc ra ngoài bị xe đâm thì phải làm thế nào!
Bạn yêu quái nào đó: Không sao, em là một yêu quái siêu lợi hại, không chết được đâu!
Diệp Tiếu: Chính là không chết mới không ổn đấy!
Bạn yêu quái nào đó: …
Diệp Tiếu: Chết thì cùng lắm là chiếm một góc nhỏ tí hin trên báo, không chết thì sẽ được đội lên tít bài! Vậy sao được!
Bạn yêu quái nào đó: ….
2
Hai ngàn năm trước, chỉ trừ nhân giới ra, tất cả năm giới còn lại là thần giới, ma giới, tiên giới, yêu giới, quỷ giới đều lâm vào hỗn chiến, đánh nhau suốt một ngàn năm!
Đối mặt với liên minh cường mạnh của thần giới và tiên giới, ba giới còn lại, cầm đầu là yêu giới liên tục thất bại, kết cục một ngàn năm sau buộc phải tuyên bố đầu hàng, thần giới và tiên giới chiến thắng áp đảo, kết thúc trận chiến kéo dài đằng đẵng.
3
Câu “đám nhà quê” của tiên nữ tất nhiên không để đám yêu quái nghe được, Vưu Nhị thì mơ hồ nghe được tiên nữ nói, nhưng hắn cũng không nghe rõ ràng.
Lũ yêu đang định hỏi ba vị tiên mục đích tới đây, tiên nữ đã giành nói trước.
4 Diệp Tiếu có thể coi như là một đứa trẻ mồ côi, tuy nhiên là một đứa trẻ mồ côi không phải lo cơm áo gạo tiền, sống trong biệt thự xa hoa, ăn sơn hào hải vị, ở nhà có bảo mẫu chăm sóc, ra ngoài có tài xế đón đưa.
5
Diệp Tiếu vừa dứt lời đã thấy Vu Lệ lấy một cái lọ trong túi ra, cười tủm tỉm nói, “Đương nhiên là được rồi, chúng tôi đã sớm chuẩn bị cho thầy Diệp. ”
Trong tay cô chính là một lọ “Cứu tim hiệu quả nhanh”! Trên bình hồ lô màu nâu hiện lên hai chữ to bự — Cứu tim!
Diệp Tiếu hít hơi lạnh, mịa tôi điên mất, cái này mà cũng có luôn à! Rốt cuộc trước tôi các người đã hù chết bao nhiêu người rồi?!
“Thực sự không phải các người đang đóng phim truyền hình hay cái gì đó chứ?” Diệp Tiếu liều mạng tìm cớ giải thích cho tình hình hiện tại, ánh mắt chòng chọc của đám “học sinh” dành cho cậu làm cậu kinh hãi khiếp sợ! Chắc chắn là biểu cậu đi dạy học chứ không phải đưa đầu đi làm đồ ăn chứ?!
Kỳ thực là Diệp Tiếu nghĩ nhiều rồi, ánh mắt của mấy bợn yêu quái bên dưới là tôn kính xen lẫn kích động chứ bộ.
6 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Diệp Tiếu biết Vu Lệ sẽ mau chóng rời khỏi đây, nhưng cậu không ngờ lại đi nhanh như thế, vừa giúp cậu chào hỏi với học sinh được năm phút xong, cô đã chuẩn bị bái bai chỗ này rồi!
Đã làm quen xong đâu?! Đại tỷ à, đừng bảo là cô nghĩ giới thiệu tôi với đám học sinh này xong đã coi là làm quen nhá?!
Hai người tạm biệt nhau ở ngoài cửa phòng học.
7 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Diệp Tiếu đi tuốt đằng trước, theo sau là một đám yêu ma quỷ quái, trong lòng cậu thực ra căng thẳng quá trời, nếu không phải Vu Lệ đã tiêm cho cậu một mũi an thần, nói yêu quái ở đây đều không có ý định giết chóc, cậu sẽ chẳng dám đi đầu thế này đâu!
Yêu quái A, “Thầy giáo của bọn yêm thiệt có khí chất.
8 Trước khi nhóm yêu đặt câu hỏi, Diệp Tiếu thực sự chưa để ý đến vấn đề ăn uống, thực tế không chỉ riêng chuyện này mà còn có vô số nhiều vấn đề khác, ăn ở sinh hoạt ngay tại trường, tức là các học sinh sẽ sản sinh ra rất nhiều rác, chỉ có một mình cậu sẽ lo không xuể, cần có thêm các nhân viên hậu cần.
9 Diệp Tiếu lấy một tập tiền ra rồi đóng két sắt lại, xé tờ giấy báo mật mã trên cửa tủ xuống, sau đó gọi mấy yêu quái vô hỗ trợ cậu chuyển cái két sắt này vào phòng quản lý ký túc xá, để ở phòng thường trực thực sự không an toàn chút nào.
10 Bởi vì cần đặt số cơm rất lớn, cho nên Diệp Tiếu chọn một cửa tiệm to to một chút, “Em muốn ăn gì thì chọn đi. ” Diệp Tiếu chỉ vào hình ảnh trên mạng, nói với Eaton.
11 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Thực ra Diệp Tiếu rất lo, cậu sợ bí mật của trường sẽ bị bại lộ, cho nên cậu cẩn thận dặn dò các yêu quái ở trong ký túc xá không được tùy tiện ra ngoài, sau đó chạy đến cổng trường đón người, cổng còn đang khóa, cả trường chỉ có mình cậu vừa làm lãnh đạo kiêm luôn công nhân viên, thế nên cậu đành ra mở cổng.
12 Vừa nghe đến giờ ngủ trưa, Eaton tức thì phấn chấn, hắn vội vàng ngước cặp mắt to tròn đầy chờ mong nhìn Diệp Tiếu nói, “Thầy ơi, thầy ngủ cùng em được không?” Ôi cái mặt kia mới manh làm sao.
13 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Eaton nghĩ thì hay lắm, thế nhưng chuyện tới trước mặt rồi lại không dám làm, cái miệng hồng hồng nho nhỏ chu tới gần mặt Diệp Tiếu hơn mười phút, cổ cũng hơi mỏi mỏi rồi đấy mà vẫn chưa thơm được.
14 “Thực ra yêm, à không, tôi cũng thấy sửa cách xưng hô là tốt, đại vương của chúng ta đâu có xưng ‘Yêm’ đâu, chúng ta phải noi gương đại vương, học tập đại vương, nguyện lòng trung thành với đại vương!” Đây là lời của một hắc hùng tinh (Yêu quái gấu đen), hình như là fan não tàn của Vưu Nhị đại vương yêu giới, miệng cứ đại vương đại vương không ngừng.
15
“Tiếu Tiếu, đứa nhỏ này ở đâu ra vậy?” Bác Chu vội vàng ra cửa đón, “Cháu bảo muốn đến trường mới mà, sao lại bế một đứa nhỏ về, là con nhà ai thế?”
“Là học sinh trong trường ạ.
16 Nhà thầy lớn hơn mấy nhà bên cạnh nhiều, trong nhà còn có thủ vệ và người hầu nữa, thầy là quý tộc sao?” Eaton ngồi trong bồn tắm lớn sờ đông sờ tây, lần đầu tiên hắn dùng nhà tắm như vậy, tuy Diệp Tiếu đã từng chỉ cho hắn nhưng hắn vẫn thấy rất mới mẻ.
17
“Ọe —–”
“Vẫn khó chịu thế sao?” Diệp Tiếu 囧囧 nhìn Eaton, không phải trẻ con đứa nào cũng thích uống sữa à, thằng nhỏ này sao vừa uống một ngụm đã nôn thành ra thế, “Hồi xưa em ăn gì để lớn vậy, sao lại không thích uống sữa chứ.
18 Bị Diệp Tiếu mắng xong, lũ yêu ngoan ngoãn hơn nhiều, tuy không phải là hoàn toàn im lặng, nhưng ít ra cũng biết nói nhỏ đi, từ bùm bùm thành vo ve vo ve, cộng thêm không ít tiếng cười trộm.
19
Diệp Tiếu mua rất nhiều, nhân viên chuyển phát cũng phải dùng xe tải đưa đồ đến.
Các đồ dùng văn phòng phẩm như vở, giấy nhớ, bút nước đủ loại màu, bút bi, bút chì, bút nhớ, bút xóa, băng dính, máy tính, hộp bút, bìa nhựa đựng tài liệu… đều là những sản phẩm hiện đại, cách sử dụng chúng đều là những kiến thức cơ bản nhất, thực ra bình thường không được sử dụng nhiều lắm, nhưng Diệp Tiếu cho rằng, nếu dạy thì dạy luôn tất cả, cũng không phí bao nhiêu sức.
20
Snack và chocolate có sức hấp dẫn khá lớn đối với nhiều người hiện đại, rất nhiều thiếu nữ không giảm cân được do hai món đồ ăn vặt này, huống chi là mấy yêu quái chưa được ăn bao giờ, bọn họ đã coi hai loại đồ ăn mỹ vị này như đồ trời!
Vì thế khi nghe Diệp Tiếu nói chỉ ai có thành tích tốt mới được ăn, lũ yêu thoáng cái tích cực hẳn lên!
Chúng ta nộp nhiều tiền như thế để đến trường thì phải học hành chăm chỉ mới đúng, nếu không chẳng phải sẽ lãng phí số tiền này sao? Sẽ làm thất vọng người thầy tâm huyết như thầy Diệp sao? Sẽ làm thất vọng những đồng bào đồng hương đang mòn mỏi đợi chờ nơi yêu giới thân thương sao?
Đúng vậy, chúng ta phải nỗ lực vươn lên! Gắng trở thành một yêu quái có tri thức, có văn hóa, tự cho mình mặt mũi, làm yêu giới vẻ vang!
Diệp Tiếu, “…” Lúc trước cậu đoán hiệu quả của đồ ăn vặt sẽ khá tốt, nhưng không ngờ lại tốt đến vậy, các yêu quái trong lớp vụt cái hăng như đánh tiết gà, tinh thần diện mạo đều thay đổi hoàn toàn!
Mấy người kiểu gì vậy, có hai món đồ ăn thôi mà, đều là người lớn rồi, ăn ít đồ vặt đi tí sẽ chết à?
“Thầy ơi, thầy mới nói có thể để bọn em mua đồ, nhưng lại không cho bọn em ra ngoài, thế chúng em mua kiểu gì?” Lúc nghe được câu “Các bạn nghĩ nhiều rồi” của Diệp Tiếu, Hồ Đa Đa không khỏi rối rắm, hắn còn tưởng Diệp Tiếu sẽ thả bọn họ ra ngoài chứ.