461 - "Vèo!"Kình tiễn như thiểm điện rời khỏi Diệt Nhật cung phóng về phía Từ Tử Lăng đang cầm thiết thuẫn đứng chờ sẵn cách đó khoảng 500 bước. - "Đang!"Âm thanh chấn động màng nhĩ vang lên, kình tiễn và thiết thuẫn đồng thời hóa thành bột vụn.
462 Bọn họ đi đường rất ung dung thong thả, dự định sẽ nghỉ tại Ẩm Mã Dịch Quán cho nên không cần vội vàng, vừa hay thong thả thưởng thức cảnh đẹp bên đường.
463 Người lên tiếng là một văn sĩ trung niên có dáng dấp của một sư gia. Hai tay chắp sau lưng, hắn thong thả ung dung rời khỏi chiếc bàn ở phía hành lang, từ từ bước tới đằng sau ba người.
464 Hai nam tử chầm chậm cưỡi ngựa đi vào đại môn, đây cũng là cánh cửa duy nhất của bức tường được xây theo hình vòng cung. Người vừa lên tiếng niên kỷ khoảng chừng ba lăm ba sáu tuổi, thể chất văn nhã rắn rỏi, khuôn mặt gầy trắng xanh thấp thoáng nụ cười, tuy buông lời khiển trách nhưng giọng nói hết sức từ tốn thong dong.
465 Khấu Trọng lao về phía Tao Nương Tử thì đã chậm một bước, chỉ thấy mặt ả đã chuyển sang màu đen, giống hệt như dáng vẻ Thư Đinh Thái khi chết. Gã biết Tao Nương Tử đã dùng dao găm tẩm độc giấu sẵn trong tay áo để tự vẫn.
466 “Lưỡng Kinh tỏa thược bôn song địaVạn Lý Trường Thành đệ nhất quan”Sơn Hải quan toạ lạc tại vị trí được coi là “yết hầu của nước Liêu”*, nơi có địa thế vô cùng hiểm yếu một bên là núi một bên là biển, giữ vai trò trọng yếu về mặt quân sự phía đông Vạn Lý Trường Thành.
467 Đỗ Hưng đến tay không, bên ngoài bộ võ phục màu vàng có khoác thêm một tấm áo choàng, chân đi giày da trâu. Quả không hổ danh Bá Vương, hắn có một thể hình vạm vỡ và khí thế thập phần bá đạo.
468 Bốn người bước đi trên đường, ngoài con ngựa của Nhậm Tuấn phải do y dắt thì Thiên Lý Mộng và Vạn Lý Ban như những con chó trung thành đi phía sau hai gã, thần thái rất an nhàn, đúng là linh tuấn phi thường.
469 Từ Tử Lăng mở cửa bước ra ngoài Yến Sơn tửu trang, đập vào mắt gã là bộ mặt hài hước của Hóa sư gia với bộ ria mép hơi chếch lên trên, đứng bên cạnh là một vị đại hán dáng vẻ ngang tàng anh vĩ, khoảng ba mươi tuổi, mũi hơi dài, miệng rộng giống như lúc nào cũng đang tươi cười, tràn đầy sự tự tin.
470 Khấu Trọng và Từ Tử Lăng có thể nhận định Đỗ Hưng nhận lệnh của Hiệt Lợi đến bày đặt đối phó với bọn họ, hay tin chắc hắn là kẻ cầm đầu đứng sau lưng lũ lang tặc, hoặc giả Đỗ Hưng kia có quan hệ không thể nói ra với bọn Đại Minh Tôn Giáo vô cùng tà ác.
471 Kinh Kháng chậm rãi ngồi xuống, lúc này thần thái đã hoàn toàn thay đổi. Giờ đây ông ta trông giống như một trưởng giả nhã nhặn khiêm tốn, như thể chưa bao giờ biết nổi giận hay cáu kỉnh là gì vậy.
472 Cả trăm thớt ngựa phi tới rất nhanh, các kỵ sĩ đều dùng một chiếc khăn màu xanh buộc tóc lại thành một búi, mặc quần áo cài nút bên trái theo kiểu võ sĩ miền biên ải, ống tay áo xắn cao để lộ cả bắp tay, quanh eo mang giáp tròn, lưng đeo các loại vũ khí như đao hoặc kiếm.
473 Trong vòng vây của hơn năm mươi tên võ sĩ mặt mày nghiêm cẩn sát khí đằng đằng, ba người ngang nhiên dắt ngựa tiến về phía lều chính cách đó sáu mươi bộ.
474 Ba người phi ngựa rời khỏi ốc đảo, cũng là đi trên cát vàng nhưng tâm tình so với lúc trước quả là cách biệt một trời một vực. Thứ nhất là liệp ưng khiến bọn họ ăn không ngon ngủ không yên đã bị bắn trúng cánh, kêu lên một tiếng rồi bay mất, ba người lại được phục hồi sự tự to tự tại.
475 Thống Vạn thành sừng sững hiện ra trước mắt ba người, còn có rải rác một số lều trướng ở ngoài thành. Tòa thành màu trắng này được tạo nên bởi Đông thành, Tây thành và vòng thành bao bọc bên ngoài.
476 Vượt qua cửa, ba người như tiến nhập vào một thế giới ẩn náu khác. Nhà của Thành Chân không làm cho người ta chú ý nếu từ ngoài đường nhìn vào, thực ra bên trong lại rất rộng rãi.
477 Dưới ánh sáng xán lạn của mùa xuân trong buổi bình minh đó, Bạt Phong Hàn, Khấu Trọng và Từ Tử Lăng cả đêm chưa ngủ đang uể oải ngồi tại chỗ cũ tối qua.
478 Vốn là một tòa thành náo nhiệt, giờ đây tất cả mọi người đã đi hết, đến gia súc cũng chẳng còn, không gian yên tĩnh như quỷ vực. Trong ánh nắng chiều trải rộng trên đại thảo nguyên bất tận, tòa Thống Vạn thành sáng rực lên như một khối bạch ngọc khổng lồ.
479 Ba người đứng trên vọng đài, tầng cao nhất của Hách Liên bảo, từ trên cao quan sát địch nhân điều binh khiển tướng, làm thành thế trận bao vây. Trước đó họ vẫn hy vọng rằng sẽ còn một chút sinh cơ, nhưng giờ đây ba gã hiểu rõ đường sống không còn, chỉ có một lựa chọn duy nhất là chiến đấu đến hơi thở cuối cùng mà thôi.
480 Trên đồi Hách Liên xác chết vương vãi khắp nơi, máu chảy thành sông. Ba người tên đã tận, đạn đã hết. Lợi thế thiên thời là bóng đêm cũng đã không còn để họ có thể kết hợp với địa lợi, vị trí đỉnh đồi, cự địch.
Thể loại: Huyền Huyễn, Kiếm Hiệp, Truyện Teen, Xuyên Không
Số chương: 12