21 Khấu Trọng áp sát tai vào cánh cửa gỗ, vận công lắng nghe, sau khi khẳng định ngoài hành lang không có người mới đẩy cửa thò đầu ra ngoài quan sát, rồi lách người bước ra.
22 Tuy Độc Cô Sách trước giờ rất tự cao, nhưng cũng thầm cảm thấy khâm phục Đỗ Phục Uy. Nếu bản thân y ngay cả mười chiêu cũng tiếp không nổi, vậy thì bên y nhất định đại bại chứ chẳng nghi, vì vậy cách giải quyết này có thể nói là tuyệt đối có lợi cho bọn y và Vân Ngọc Chân.
23 Khấu Trọng và Từ Tử Lăng mặc nguyên y phục ướt đẫm, vừa cười nói nô đùa vừa chạy như bay trong khu rừng rậm theo hướng mà hai gã đoán là Bành Thành. Trên người hai gã hiện giờ không có lấy một xu, cả binh khí cũng rơi mất, nhưng trong lòng lại thoải mái lạ thường, tràn đầy cảm giác sung sướng: "Trời đất bao la, mặc ta tung hoành!".
24 Hai gã ép sát người xuống đất, cẩn thận tiền về phía chiến trường. Đi qua một rặng rừng thưa, đến được góc đông bắc của chiến trường thì hai gã bị phát hiện, từ trong bụi cỏ xông ra sáu bảy tên Tuỳ binh, tay cầm trường kiếm, miệng hò hét ầm ĩ, bổ người lao tới như hổ đói vồ mồi.
25 Hai gã chạy một mạch chừng hơn chục dặm, đến một vùng núi hoang vu hẻo lánh mới dám dừng lại, ngắt tạm một ít dã quả ăn cho đỡ đói lòng. Khấu Trọng thở dài một hơi nói: "Kẻ vừa đột kích Đại Long Đầu Trác Nhượng kia khẳng định không phải là người Đột Quyết, nếu không tại sao lại không có khẩu âm Đột Quyết như bọn Nhan Lý Hồi chứ? Người này là ai nhỉ?".
26 Khấu Trọng, Từ Tử Lăng đi theo Tần Thúc Bảo lên trên một đỉnh núi nhỏ, phía sau là dãy núi nối dài liên tiếp, trước mặt là bình nguyên trải rộng mênh mông, dòng Tứ Thuỷ lững lờ chảy cách đó chừng bốn năm dặm.
27 Khấu Trọng, Từ Tử Lăng lần lượt trồi đầu lên khỏi mặt nước, hít thở không khí trong lành của vùng Tứ Thuỷ về đêm. Kình khí của hai gã tuỳ tâm như phát, từ chưởng tâm sinh ra hấp lực, dính chặt vào vách thuyền, ngay cả bản thân hai gã cũng không hiểu làm sao mà mình làm được.
28 Hai gã đi ra khỏi tửu lâu, thu phong thổi tới, tửu ý lại tăng thêm hai ba phần, Khấu Trọng kéo Từ Tử Lăng đi về phía Ỷ Hồng Viện, được chừng mười bước thì thấp giọng nói: "Hình như có gì đó không thoả đáng, ngươi có để ý hai gã đó đối đáp không? Dường như là sợ chúng ta không biết Ỷ Hồng Viện ở đâu vậy.
29 Khi hai gã chạy đến một tường chắn ngang, từ đây nhìn ra ngoài, chính là đại môn của toà kỹ viện Thuý Bích Lâu mà lão gia của gã công tử ăn chơi Hương Ngọc Sơn kia mở, bên trong đình đài lầu các trùng trùng, quy mô đích thực hơn hẳn so với Ỷ Hồng Viện.
30 Nhậm Mi Mi rời khỏi bàn đổ, bước về phía hai gã. Khấu Trọng và Từ Tử Lăng phát hiện y phục của nàng ta bó rất chặt vào mình, làm những đường cong mềm mại của cơ thể được bộc lộ ra hết vẻ đẹp ma mị quyến rũ, nhất thời tim đập thình thịch.
31 Khoái thuyền rời bờ lướt về phía chiếc Đông Minh Hiệu đang ở giữa sông. Khấu Trọng và Từ Tử Lăng ngồi trên đầu thuyền, người chèo thuyền là một hộ pháp tiên tử khác của Đông Minh Phái, tên gọi Đơn Thanh, nàng ta đang mỉm cười nhìn hai gã không nói gì.
32 Khấu Trọng giúp Từ Tử Lăng xoa ngực, lo lắng hỏi: "Ngươi không sao thật chứ? Con gà mái đó thật là tàn độc, chỉ có điều ta không có hứng chơi đùa với ả ta! Thật không ngờ lại thù dai như vậy!".
33 Từ Tử Lăng tỉnh lại thì trời đã tảng sáng, thấy lần đầu tiên Khấu Trọng dậy sớm hơn mình, đang ngây người đứng bên cửa sổ ngơ ngẩn nhìn ra ngoài. Đây là căn phòng mà Lý Thế Dân đã an bài cho hai gã, ngay bên cạnh là phòng của muội tử Lý Tú Ninh của y.
34 Khấu Trọng và Từ Tử Lăng ngồi trên lầu hai một quán rượu giữa phố xá đông đúc của Đông Bình quận cách bờ hồ chừng hơn chục dặm, hai gã gọi đầy một bàn rượu thịt ra ăn uống thỏa sức.
35 Trong chớp mắt, hai gã đã rơi vào trùng vây. Thiếu sóai Thượng Minh và hai đại tướng Thượng bang, Thượng Khuê Thái của Đông Minh Phái cùng lúc đi ra từ đám tân khách, cùng Đơn Uyển Tinh sát khí đằng đằng dồn hai gã vào sát chân cột, chặn đứng mọi đường tháo lui.
36 Âu Dương Hi Di bước lên trước ba bộ, rút ngắn khoảng cách giữa lão với Bạt Phong Hàn lại còn hai trượng. Khí thế khi lão bước chân, thêm vào thân hình khôi vĩ như sơn, ánh mắt sắc bén mạnh mẽ, tự nhiên bày ra một khí độ khiến người ta không thể kháng cự.
37 Ba ngày trôi qua thật nhanh, nhưng hai gã vẫn có chút lưu luyến chưa muốn động thân. Trong ba ngày này, hai gã giống như trở về nơi Phó Quân Sước đã chôn thân, tâm trạng trở nên hỗn hỗn mang mang, không phân biệt ngày đêm, chỉ vùi đầu luyện công, chỉ khi nghe thấy tiếng người mới lánh mình nấp đi.
38 Huỳnh Dương bị chiếm đóng quả thật là một điểm ngoặc quan trọng đến sự hưng vong của nhà Tùy, cũng là một bước quan trọng trong sự nghiệp tranh bá thiên hạ của Lý Mật.
39 Phủ đại long đầu tọa lạc ở trung tâm thành Huỳnh Dương, chính là phủ thái thú trước đây, sau khi Trác Nhượng lấy được nơi này, gia công mở rộng, tòa phủ đệ vốn đã hùng vĩ, giờ lại càng thêm khí thế vạn phần.
40 Đồ Thúc Phương quả nhiên là người có ảnh hưởng lớn nhất sau Trác Kiều trong phủ đại long đầu. Ngày hôm đó hai gã được miễn không phải làm các công việc tạp dịch trong nhà bếp, chỗ ở cũng được chuyển tới khi dành riêng cho các gia tướng, mỗi gã còn được hẳn một căn ngọa thất rộng rãi.