41 Hương Ngọc Sơn vẫn là dáng vẻ nửa thức nửa tỉnh, gương mặt vẫn xanh xao yếu ớt như một tên phá gia bại tử, nhưng dáng cùi vẫn thập phần thân thiết. Y chẳng hề khách khí ngồi xuống bàn, hân hoan nói: "Tha hương ngộ cố tri, thật đúng là chuyện vui trong đời người, vị này là.
42 Nghĩ đến lúc phải đến Giang Đô tìm Vũ Văn Hóa Cập báo thù, hai gã càng toàn tâm toàn ý luyện võ. Thời tiết ngày một lạnh dần, trận tuyết đầu tiên rơi xuống cũng là lúc tin đại thắng truyền về.
43 Trách Nhượng đứng giữa cửa, lạnh lùng nhìn ba người. Tố Tố cũng cảm thấy Trác Nhượng có gì đó không bình thường, run giọng thốt: "Lão gia!" Hai gã buông Tố Tố ra, đứng ngăn trước mặt nàng, chuẩn bị liều mạng.
44 Sáng ngày hôm sau, Trác Nhượng mời hai gã đến ăn cơm sáng, cùng ăn còn có Vương Nho Tín và Đỗ Thúc Phương, nhưng không thấy Trác Kiều đâu. Trác Nhượng rõ ràng có vẻ không vui, hỏi hai gã vài câu bâng quơ rồi ngồi im lặng uống trà.
45 Phủ đại long đầu của Trác Nhượng lửa cháy khắp nơi, hơn nữa còn không ngừng lan tràn, ánh lửa bốc cao ngút trời, chiếu sáng những đám ô vân giống như những tảng đá lớn đè nặng lên tim mỗi người.
46 Nếu không phải Tố Tố đã từng theo Trác Kiều đến tìm Trầm Lạc Nhạn, cho dù có cầm địa chỉ của nàng trong tay, e rằng ba người cũng phải tốn không ít công phu mới tìm được nơi ở của mỹ nữ tâm lang thủ lạt này.
47 Sau khi về đến Lạc Nhạn Trang, ba người đều có cảm giác như vừa trở về từ cõi chết, nhưng lại nghĩ đến ngày mai sẽ có thể gặp được Phối Phối, không còn hoang mang không biết làm thế nào ra khỏi thành như trước, tâm tình lại vui trở lại.
48 Sau khi Từ Tử Lăng đi khỏi, Khấu Trọng tập trung toàn bộ sức chú ý vào tiền viện, thầm quyết định chỉ cần có chút dị biến là lập tức giả tiếng mèo kêu báo động cho Từ Tử Lăng.
49 Huỳnh Dương thành tuyết lớn. Đại Thanh lầu vẫn chưa mở cửa đón khách. Ba người bọn Khấu Trọng, Từ Tử Lăng và Tố Tố nấp trong một gian sương phòng không người trên một tiểu lầu ở tiền viện, đợi gã giúp việc của tiệm tơ lụa.
50 Trong đêm tuyết, Khấu Trọng lướt mình phóng vọt qua các gian phòng trong Lạc Nhạn Trang, chưa đầy nửa khắc đã có thể khẳng định Trầm Lạc Nhạn lúc này không có nhà.
51 Từ Tử Lăng và Trầm Lạc Nhạn đi song song với nhau ra khỏi thành. Từ Tử Lăng nhìn tiêu ký Khấu Trọng lưu lại thành môn, biết gã và Tố Tố đã rời khỏi an toàn, trong lòng vui vẻ, nhất thời địch ý với Trầm Lạc Nhạn cũng giảm đi quá nửa.
52 Từ Tử Lăng toàn lực bôn hành, nhắm thẳng hướng khu rừng mà Khấu Trọng đã lưu lại tiêu ký chỉ thị. Sau khi rời khỏi Trầm Lạc Nhạn, gã liền gạt bỏ hết mọi chuyện liên quan đến nàng khỏi đầu óc.
53 Hoàng hôn, trời lại bắt đầu đổ tuyết, đám sáu người bọn Khấu Trọng đã đi hơn bốn chục dặm đường, lại sợ Tố Tố không chịu đựng nổi hàn phong, nên đã ghé vào một trang viên bị bỏ hoang vì chiến loạn trên đường.
54 Càng đi về phía bắc, thời tiết càng lạnh, tuyết ngập đến tận đầu gối, sáu người giở toàn bộ tốc lực đi qua những cánh rừng, cánh đồng phủ đầy tuyết trắng.
55 Khấu Trọng bỏ những hóa trang trên mặt, thở phào nhẹ nhõm: "Thì ra dịch dung lại khiến người ta khó chịu như vậy, nhìn này! Da của ta đỏ hết cả lên rồi!" Từ Tử Lăng ngồi chồm hổm bên bếp lửa, sách ấm nước vừa mới đun sôi đổ và hào với nước lạnh rửa mặt, đồng cảm nói: "Cứ thứ hồ đắp mặt này của Uy ca đúng là trò bịp hạng nhất, nhưng cũng là thứ hành hạ bản thân thuộc hàng nhất lưu.
56 Hương Ngọc Sơn sắp xếp cho ba người ở trên tầng hai của khoang thuyền, ba gian phòng đối diện là tẩm thất của Tiêu đại tỷ, Hương Ngọc Sơn và một nhân vật thần bí mà Hương Ngọc Sơn không nói cho họ biết.
57 Cửa phòng vang lên tiếng gõ, Từ Tử Lăng đang nằm trên giường mở bừng mắt: "Ai?" Khấu Trọng lén lút đẩy cửa bước vào, sau khi đóng cửa, gã còn áp sát tai vào tường, cẩn thận lắng nghe hồi lâu, mới thở phào nhẹ nhõm ngồi xuống cạnh giường, đắc ý nói: "Ta vừa thăm dò tình hình của địch nhân.
58 Ngoại trừ Từ Tử Lăng và Tố Tố, chúng nhân không ai ngờ rằng đối diện với một nhân vật nhất phương bá chủ như Lý Tử Thông, Khấu Trọng vẫn dũng mãnh không hề biết sợ, khi muốn ngăn cản thì đã quá muộn rồi.
59 Khấu Trọng và Từ Tử Lăng lên một chiếc xe ngựa do Tiêu đại tỷ, Hương Ngọc Sơn dẫn vào thành, còn Tố Tố thì được sắp xếp ngồi cùng một xe với Vân Ngọc Chân.
60 Khấu Trọng nhảy vào qua cửa sổ, chán nản nói: "Hai tên cẩu tạp chủng đó cũng nham hiểm lắm, cấm vệ quân phòng thủ nghiêm mật đến cả con ruồi cũng khó bay lọt nữa.