Chương 33: Cấm địa Phượng tộc – Thiên Âm thi triển Phượng Hoàng phần quyết, dục hỏa trọng sinh (2)
Dịch Giả: Cường Thuần Khiết
Biên Tập: Cường Thuần Khiết
Nhóm Dịch: Nòng Nọc
Nguồn: 4vn.eu
- Hừ.
Phượng Hành tức giận nói:
- Ta không quản ngươi nói có phải là sự thật hay không… Ta chỉ biết làm nhiệm vụ của mình. Phượng Hậu, ta nói lại lần cuối, các ngươi có rời khỏi đây hay không?
- Phượng Hành đại nhân, vì Phượng tộc, ta khó có thể tuân mệnh.
Thiên Âm vốn không muốn mạo phạm Phượng Hành. Nhưng sự tình quá lớn, lại liên quan đến lợi ích của Phượng tộc, nàng không thể nhượng bộ.
- Phượng Hành, ngươi hẳn là một người hiểu biết. Chúng ta đã nói tất cả, việc này cũng là vì Phượng tộc, tại sao ngươi lại cố chấp như thế. Việc đến nước này, chúng ta chỉ có thể xông vào.
Long Vũ ngẩng đầu cất giọng nói.
- Xông vào?
Phượng Hành cả giận nói:
- Thiên Âm. Các ngươi thật sự bức ta phải ra tay sao? Được, được. Ta sẽ cho các ngươi nhìn xem sự lợi hại của ta…
Trong lúc nói chuyện, hai tay Phượng Hành kháp ấn, một đạo ánh sáng mờ lập tức hướng về phía Thiên Âm. Ngay lập tức Long Vũ nghe thấy tiếng rên của Phượng Hậu Thiên Âm. Hắn quay qua nhìn nàng, đã thấy nàng mang vẻ mặt thống khổ.
- Bá mẫu, người không sao chứ?
Long Vũ nghĩ thầm, cao thủ như Thiên Âm một chiêu liền bại ngay sao?
Phượng Hậu Thiên Âm mở mắt ra, ghé vào lỗ tai hắn thấp giọng nói:
- Tôi không sao, Phượng Hành là các anh linh tổ tiên của Phượng tộc hóa thân, cho nên ông ta biết rõ nhược điểm của Phượng tộc. Tiểu Vũ, đối phó với Phượng Hành, chỉ có thể dựa vào bản thân cậu.
- Phượng Hành, tại sao ngươi lại đê tiện như vậy. Ngay đòn phủ đầu đã phong trụ lực lượng trong cơ thể của ta… Có bản lĩnh, ngươi hãy giáp mặt đánh với ta một trận.
Phượng Hành tức giận nói:
- Hừ, ngươi thật không biết điều. Ngươi đường đường là vương giả Phượng tộc, ta không muốn động thủ với ngươi. Vì thế ta mới dùng đến lực lượng tổ tiên Phượng tộc tạm thời phong ấn ngươi.
Nói xong, trong tay hắn xuất hiện một thanh trường kiếm, hà quang bắn ra tứ phía, khí thế rất kinh người, mục tiêu chính là Long Vũ.
Long Vũ khinh miệt nói:
- Hừ, xem ta làm thế nào giáo huấn lão già cố chấp này…
Nói xong, hắn vung Thiên Sư pháp kiếm đánh tới. Sau một lần va chạm, hai người đều tự thối lui. Thân hình Phượng Hành còn chưa đứng vững, Long Vũ đã vung Thiên Sư pháp kiếm đánh tới. Nhìn thế công của hắn hẳn sẽ đem cánh tay của Phượng Hành chém thành hai đoạn.
Phượng Hành tựa hồ không dám chính diện đón đỡ, vội vàng lùi về phía sau. Nhưng mà tốc độ của Long Vũ cũng không chậm, một đạo kiếm khí nóng rực xẹt qua chỗ giữa ngực và bụng hắn.
Phượng Hành hừ lạnh một tiếng, thu kiếm lui về phía sau từng bước.
Thiên Sư pháp kiếm đã chém một vết trên thân thể Phượng Hành, nhưng không thấy vết máu chảy ra, việc này thật không thể tưởng tượng.
Phượng Hành thấy mình bị pháp kiếm chém trúng, lập tức giận dữ, giương trường kiếm mãnh liệt tấn công, hướng tới chỗ Long Vũ chém loạn xạ. Trong lòng Long Vũ cẩn thẩn suy xét ứng phó.
Chỉ vài giây, hai người đã xuất ra hơn mười chiêu. Tiện đây, Long Vũ muốn thực hiện những chiêu kiếm quyết đã học, đồng thời hắn tặng cho thân thể Phượng Hành vài vết kiếm.
Đáng tiếc không chút thương tổn nào tạo ra đối với hắn.
Phượng Hành không có huyết nhục chi thể, hắn chỉ là từ anh linh tạo thành. Huống hồ chỗ này lại là cấm địa Phượng tộc, hắn có thể huy động lực lượng có được từ cấm địa.
- Ầm…
Ngay lúc này, một tiếng nổ lớn vang lên. Thiên Âm đã thành công tự phá giải cấm chế trên người, nhất thời lấy lại được lực lượng của mình. Nàng phải cùng Long Vũ kề vai chiến đấu, nếu không rất khó đánh bại được đối phương.
Cả cấm địa đều là hóa thân của hắn. Ở trong này, lực lượng của hắn có thể phóng đại vô hạn, thậm chí không phải chịu bất kỳ thương tổn nào.
Nguyên lực trên người Long Vũ đột nhiên bạo phát, giống như hỏa diễm, toàn thân hắn lúc này tràn ngập một cỗ lực lượng sát thương kinh người.
Ngũ Thải Hà Quang trên người Thiên Âm nhìn giống như không có bất kỳ lực sát thương nào, nhưng mà tiềm ẩn trong đó kẻ khác không thể khinh thường.
Cảm ứng được sát khí của hai người, Phượng Hành cười lạnh một tiếng:
- Thiên Âm. Ngươi quả thật không tệ, có thể tự mình bài trừ phong ấn của ta. Nhưng mà ngươi nên nhớ, ở trong này ta là chúa tể. Các ngươi nghĩ rằng có thể đánh bại được ta sao?
Vừa dứt lời, Phượng Hành đang đứng yên bất động, đột nhiên mở lớn hai mắt, thân hình đột nhiên tiến về phía trước, cánh tay hướng tới Thiên Âm tấn công.
Hành động của Phượng Hành đã sớm nằm trong dự liệu của Long Vũ, Thiên Âm.
Chỉ thấy thân hình của Long Vũ cùng Thiên Âm chợt động, lập tức hướng Phượng Hành công kích. Long Vũ thúc dục nguyên lực rót vào Thiên Sư pháp kiếm trong tay, kiếm quang bắn ra bốn phía, hướng tới Phượng Hành trong không trung đâm tới.
Thiên Âm cũng không chậm trễ, lập tức di động tới sát bên người Phượng Hành. Ngũ Thải Hà Quang vô cùng âm nhu nháy mắt tấn công hắn.
Đối mặt với thế công hai bên trái phải, Phượng Hành giữa không trung không chút dao động, thân mình hơi động, lập tức hạ xuống dưới mặt đất. Lúc hắn hạ xuống, cũng không quan tâm thế công của hai người. Tay phải của hắn tung ra một lực lượng cường đại, hướng tới tấn công Thiên Âm.
Hành động của Phượng Hành nằm ngoài dự đoán của hai người. Chỉ thấy sắc mặt hai người lập tức biến đổi. Lúc này Long Vũ đang chủ động, Thiên Sư pháp kiếm trong tay chuyển biến công kích, hướng cánh tay phải của Phượng Hành đâm tới.
Cùng lúc, Thiên Âm cũng vội vàng vàng di chuyển, lấy tốc độ nhanh nhất né tránh công kích của Phượng Hành.
- Ầm…
Công kích của Long Vũ cũng không thể cản được công kích của Phượng Hành, một tiếng nổ lớn vang lên giữa không trung.
Giờ phút này Thiên Âm cũng không có việc gì.
- Thiên Âm. Ngươi không thực hiện dụ lệnh của tổ tiên. Hôm nay ta sẽ bắt lấy ngươi, để cho hội trưởng lão của Phượng tộc xử lý ngươi.
Mục tiêu của Phượng Hành lúc này chỉ có Thiên Âm.
- Vấn Thiên Thần Long.
Long Vũ nhân cơ hội khẽ quát một tiếng, lấy nguyên lực thi triển Thiên Sư kiếm quyết, triệu hoán Vấn Thiên Thần Long, hướng tới Phượng Hành tấn công. Thấy Thần Long xuất hiện, Phượng Hành có chút khẩn trương, thân thể bắt đầu cấp tốc xoay tròn, lăng không lên phía trên cao ba thước. Đồng thời, trường kiếm trong tay múa loạn xá, nháy mắt triệu hồi ra một con Ngũ Thải Phượng Hoàng, cùng với Thần Long giao phong.
Ban đầu, lực lượng của Thần Long cùng Phượng Hoàng ngang nhau. Nhưng sau một lát, bởi vì chịu sự chế ngự không gian bởi Phượng Hành, cho nên khả năng chống đỡ của Thần Long không được bao lâu.
Phượng Hoàng thành công đánh tan Thần Long.
Lập tức, Phượng Hoàng được Phượng Hành chỉ huy, hướng tới công kích Long Vũ.
Ngay tại lúc này, Phượng Hành lại hướng về phía Thiên Âm. Dựa vào ưu thế địa lợi, hắn che dấu khí tức của mình, áp dụng chiến thuận du kích.
Thiên Âm không chút nào thờ ơ, luôn một mực phòng bị. Thân ảnh Phượng Hành biến mất một chút, sau đó không tiếng động xuất hiện sau lưng nàng, một chưởng mang theo uy lực lớn đánh vào phía sau lưng nàng.
Thiên Âm kêu lên một tiếng đau đớn, máu tươi từ khóe miệng chậm rãi chảy ra.
- Ngươi trúng phải Phong Linh Chưởng của ta, ta xem ngươi có thể kiên trì được bao lâu.
Phượng Hành quát:
- Nếu không phải nghĩ ngươi là Phượng Hậu, một chưởng này, ta hoàn toàn có thể lấy mạng của ngươi.
- Hừ.
Thiên Âm hừ lạnh một tiếng, lực lượng trong cơ thể nhanh chóng hóa giải Phong Linh công lực của Phượng Hành. Thời gian không lâu, có thể tự do hoạt động, nhưng sức chiến đấu bị suy giảm không ít.
- Phượng Hành, ta sẽ chiến đấu với ngươi.
Thiên Âm nói.
Biểu hiện kiên cường của Thiên Âm thực sự làm cho Phượng Hành cảm thấy ngoài ý muốn. Điều ngoài ý muốn lớn nhất chính là, Thiên Âm lại có thể kiên quyết cùng hắn đối kháng.
- Ầm.
Một tiếng nổ vang lên, Long Vũ đã đánh tan Phượng Hoàng được Phượng Hành triệu hoán. Hắn vội vàng đi đến phía trước Thiên Âm, toàn thân lăng không, Thiên Sư pháp kiếm trong tay đâm ra một kiếm. Từ mũi kiếm tản ra một kiếm thế màu tử kim.
Kiếm thế vô cùng mãnh liệt giống như có uy lực phá hủy vạn vật, bốn phía nổi lên cơn lốc mãnh liệt, sát khí bạo tăng.
Phượng Hành thấy thế, trong lòng biết một chiêu này của Long Vũ uy lực không nhỏ, vội vàng ngưng tụ toàn bộ lực lượng rót vào trường kiếm trong tay, muốn cho lực lượng tụ mạnh lại, mới công phá kiếm thế này của Long Vũ.
- Ầm ầm.
Hai cỗ lực lượng cường đại rốt cuộc va chạm với nhau, một tiếng nổ lớn vang lên. Sắc mặt Long Vũ càng lúc càng khó coi. Mặc cho hắn vận dụng bao nhiêu nguyên lực cũng không thể đem thế kiếm phá được phòng ngự của Phượng Hành.
Hơn nữa, hắn cảm giác có lẽ Phượng Hành đã dung hợp cùng nơi này thành một. Càng làm cho Long Vũ lo lắng chính là, lực lượng của Phượng Hành cũng không ngừng tăng lên. Tình huống quái dị như vậy, từ lúc xuất đạo tới nay Long Vũ cũng chưa từng thấy.
Trong lòng Long Vũ nổi lên một cảm giác bất an.
- Tiểu Vũ, ở trong này, Phượng Hành có thể khống chế được tất cả…
Thiên Âm nói:
- Cho dù cậu mạnh bao nhiêu, có bao nhiêu lực lượng, ở trong này cũng không thấm vào đâu…
- Nhưng mà, tôi có biện pháp…
Âm thanh vừa dứt, ngũ thải hà quang từ trên người Thiên Âm phát ra, hơn nữa độ sáng mờ không ngừng tăng lên. Càng về sau, dưới ánh sáng mờ bao bọc, hắn không còn nhìn thấy Thiên Âm ở bên trong.
Phượng Hậu Thiên Âm ngồi xếp bằng bên trong, môi anh đào mấp máy, niệm tụng chú ngữ.
- Phượng Hoàng phần quyết, dục hỏa trọng sinh.
Phượng Hành dường như nhìn ra điều gì, nhất thời cả kinh, sắc mặt đại biến.
Long Vũ sững sờ, theo bản năng hỏi:
- Cái gì là Phượng Hoàng phần quyết, dục hỏa trọng sinh?
- Đây là bí quyết của Phượng tộc, có thể trong thời gian ngắn bạo tăng lực lượng, tăng vọt lên rất nhiều lần…
Phượng Hành quát:
- Thật sự ngu xuẩn. Ngươi lại có thể vì một ngoại nhân, thi triển phần quyết.
Ngay tại lúc này, một tiếng nổ lớn vang lên, ánh sáng mờ nhạt quanh thân Thiên Âm đột nhiên nổ mạnh, ngay lập tức váy dài trên người nàng hóa thành mảnh nhỏ, những mảnh vụn xoay tròn bay lượn quanh thân nàng. Giờ khắc này, Thiên Âm đã hoàn toàn trần như nhộng.
Theo bản năng Long Vũ đưa mắt qua, nước dãi chảy ròng ròng. Thân thể của Thiên Âm quá mê người.
Tại thời điểm này, tuy trên thân Thiên Âm không một mảnh vải che thân, nhưng không vì thế mà nàng đình chỉ niệm chú.
Nàng bắt đầu xoay chuyển trên mặt đất, vẫn nhắm mắt niệm chú.
Dần dần, trên thân thể nàng phát ra một chỗ hỏa diễm. Thân thể của nàng bắt đầu bị hỏa diễm từ từ cắn nuốt.
Phượng Hậu Thiên Âm quát lớn một tiếng:
- Trọng sinh.
Sau khi dứt lời, quanh thân Thiên Âm bảo phủ bởi một ngọn lửa nhàn nhạt, nhìn vô cùng xinh đẹp.
- Phượng Hậu, ngươi không nên một mực cùng ta đối kháng. Tuy rằng phần quyết có thể làm cho ngươi thoát khỏi khống chế của ta, làm lực lượng tăng lên. Nhưng ngươi phải hiểu rõ một điều, sau khi ngươi dùng phần quyết, đối với ngươi sẽ có tổn thất rất lớn. Có lẽ, ngươi sẽ trở thành một bà cụ… Thanh xuân của ngươi sẽ không còn…
Phượng Hành cười nói.
Thanh âm Thiên Âm biến đổi, nàng cười lạnh:
- Ngươi cũng quá coi thường ta. Ta đã dám thi triển phần quyết, lẽ nào lại sợ mấy cái tác dụng phụ rẻ tiền này…