301 Tử Xuyên Khang Giới không có lý do gì không nhận quà gặp mặt của hắn, cho nên Điền Cương Tuấn Trường cũng không có cơ hội khiêu chiến huynh trưởng, về phần vị trí trưởng Nhẫn Sát càng không phải nghĩ.
302 Biểu hiện của Tiêu Chi Hạo càng làm cho Diệp Phong thấy có chút kỳ quái, vốn tưởng rằng hắn hội sẽ giới thiệu mình với người khác, không ngờ hắn lại im lặng ngồi một chỗ, không nói gì, mặc dù cực lực giữ thái độ bình thường, nhưng không che giấu được sự lo lắng.
303 Chỉ có những người đã giết người mới như vậy. Diệp Phong đã đoán được thân phận của hắn, lại còn được Tiểu Dã nghênh đón thì, chứng tỏ phán đoán của hắn chính xác.
304 Điền Cương Tuấn Trường khẽ gật đầu, câu trả lời của Tiêu Hiểu khiến hắn hài lòng. Nghe xong, Tiêu Chi Hạo trong lòng không khỏi lo lắng. Lập tức có một loại dự cảm cực kỳ không hay, vừa rồi Tiêu Hiểu không đến đúng thời gian và địa điểm đã nói, hắn liên lạc với mấy người hắn phái đi nhưng không cách nào liên lạc được.
305 Diệp Phong cũng mơ hồ cảm nhận được Tiêu Chi Hạo có dụng ý, trong nội tâm không khỏi thấy có chút buồn cười, chính mình đối với Tiêu Hiểu chỉ là bạn bè, không thể có tiến triển gì.
306 Diệp Phong lạnh lùng quan sát, trong nội tâm không khỏi âm thầm bội phục Điền Cương Tuấn Trường. Thân thể có thể cường tráng như vậy quả là không dễ, dựa vào sức mạnh của một cước vừa rồi, nếu như mình và Điền Cương Tuấn Trường đối mặt thì e rằng cũng không tìm ra đòn nào trí mạng.
307 Đối với vị huynh đệ không chuyện nghiệp lắm này, Diệp Phong rất là thương tình, theo những điều hắn biết về Điền Cương Tuấn Trường khoảng cách gần như vậy.
308 Mái tóc dài, màu vàng, đôi mắt sâu, khuôn mặt lai tây đông đã để lộ thân phận của người đó. Người đó chính là John, Diệp Phong cau mày,chuyện vượt ngoài dự đoán của hắn, hắn không biết sự xuất hiện của John có phải là đại diện cho g quốc.
309 Gulina nhìn ra biển mênh mông ngoài cửa sổ, tâm tình cũng lo lắng không yên. Cho tới bây giờ cô không biết trở về bộ an ninh của g quốc có phải là lựa chọn chính xác không? Cô đã từng tìm một con đường khác để đi nhưng khi ông già kia ngồi vào trước mặt cô, cô khuất phục trước nhất chính là lý tưởng của ông ấy.
310 Đây là một gian phòng lớn, bởi vì vị trí của nó nên nó có phần ẩm ướt. Tường xung quanh được xây bằng đá. . Nói tóm lại, điều kiện ở đây cũng không phải là quá tốt cũng như không phải là quá kém.
311 Người phụ nữ đó còn sống, hơn nữa là sống trong trang viên của Tử Xuyên. Lãnh Nguyệt không biết nên dùng từ gì để hình dung tâm trạng của mình bây giờ.
312 Điền Cương Tuấn Trường cảm giác được động mạch cổ của mình đang bị từng ngón tay của đối phương khống chế như sắp nổ ra, thậm chí mặt hắn đỏ lừ, hắn lần đầu tiên cảm giác mình không thể chịu nổi, hắn cố gắng bình tĩnh liếc nhìn Vọng Nguyệt Thiên Tâm miễn cưỡng gật nhẹ đầuTử Xuyên Khang Giới lúc này dĩ nhiên hiểu rằng mình sắp bị vạch trần, giải thích cũng phí công, muốn lừa gạt người phụ nữ đó không đơn giản, chính mình chưa bao giờ nói với ai nguyên nhân mình sử dụng Vọng Nguyệt Thiên Tâm, Điền Cương Tuấn Trường lại càng không biết vật đó và Vọng Nguyệt Thiên Tâm có quan hệ gì.
313 BaChiếc điều khiển trên tay Khang Giới bị ném trên mặt đất, vỡ tan, hai cục pin lăn trên mặt đất, cuối cùng dừng dưới chân Tín Trường. Tín Trường chậm rãi cúi người, nhặt pin lên, đến trước ti vi, tắt nguồn điện, bình tĩnh không chút sợ hãi.
314 “Ta không hứng thú với người Trung Quốc, người như ngươi nói ta không biết. ”Cảnh Đằng lắc đầu, qua nhiều năm như vậy, hắn không nhắc tới đứa con gái đã bỏ trốn của mình, nhưng mà hắn vẫn luôn tìm kiếm, trước đó hắn đã suy đoán Vọng Nguyệt Thiên Tâm là con gái của mình, mãi đến khi hắn bị nhốt thì hắn mới có thể xác nhận, sự thật chính là như thế.
315 Diệp Tồn Chí xem ra cũng đẹp trai nhất nhóm , mặc dù không ăn mặc ra sao, đến ngay cả cà- vạt cũng không thắt cho tử tế, nhưng mà đứng cạnh đầu bếp, bảo vệ đúng là cao hơn một bậc.
316 “Hổ thẹn, hổ thẹn, bởi vì thiên phú không tốt cho nên công phu quyền cước thật sự quá kém,nên để bảo vệ tính mạng, chỉ có thể cầm súng tự vệ, lại gặp may, bắn chết mấy người, cho nên mới được mọi người đặt cho biệt danh này, tôi đâu dám, chư vị nếu như ai cảm thấy có hứng thì có thể lấy cái danh này.
317 Ở khách sạn xuốt một ngày, ngoài xem TV là xem báo chí. Trong nước dường như sắp mang tin vui đến cho hắn. Trong phòng chuông điện thoại vang lên. Diệp Phong biết doanh nghiệp giàu có nhất r quốc mấy ngày nay cũng nhận không ít điện thoại.
318 "Tiêu Hiểu ở R quốc thấy Diệp Phong. " Hà Tích Phượng nhìn cửa sổ, nhẹ nói. Từ trên lầu xuống Đoạn Băng không có gì u buồn, thoải mái nói: "Cái đó có là gì, cho dù là Lãnh Nguyệt chạy đến mặt trăng, hắn cũng đuổi theo, đừng có trưng bộ mặt phiền não thế nữa, thế giới này không thể tìm thấy cóc ba chân, hai chân lại có cả đống, không đáng để thắt cổ tự tử ở một cái cây, cho dù cái cây này thực sự thích hợp.
319 "Mỗi người đều có lựu chọn của mình, anh không cần phải nghĩ cho mọi người. " Tiêu Hiểu hiện tại mới bình tĩnh, nhìn Diệp Phong có chút khó xử nói: "Hôm nay mời anh đến đây ăn cơm cũng không phải ý của em, em nghĩ giữa chúng ta không có nhiều chuyện để nói, sở dĩ làm chuyện này, là vì có người nhờ vả, có người quan tâm đến tình hình hiện tại của anh, Lãnh Nguyệt còn chưa tìm được, chuyện của các người còn nhiều vấn đề, hi vọng trong thời gian ngắn nhất anh có thể cho em câu trả lời thích đáng.
320 Mà có thể trợ giúp mình tại nước G hiện tại chỉ có Cổ Lệ Na lại lựa chọn im lặng. "Có tin tức gì không?" Tử Xuyên Kháng Giới có chút mỏi mệt ngồi trên ghế chiếc ghế hắn phải tốn bao công sức mới giành được, nhìn Điền Cương Tín Trường lẳng lặng đứng bên dưới, hỉ nộ không biểu hiện.